Trò Chơi Sinh Tồn Sắc Tình

Chương 6: Du thuyền dâm loạn 5




Sau khi bắn một lần, Hình Dạ vẫn chưa thỏa mãn.

Hắn giống như nghiện được 'làm' với cô người mới tên là Kỷ Nịnh này, vừa lúc nghe cô lẩm bẩm nói câu "Anh thật là lợi hại", côn th*t mới vừa bắn xong lại ngo ngoe rục rịch 'ngóc đầu' đòi 'ứng chiến'.

Kỷ Nịnh còn chưa kịp hồi thần, lại bị Hình Dạ ôm nằm xuống, hắn cắm thẳng vào, khuấy đảo hoa tâm, bờ mông no đủ bị đập vào rung động không ngừng, chỗ giao hợp của hai người phát ra tiếng nước dâm mĩ 'bạch bạch'.

Cô xấu hổ đến không chịu được, bèn hơi kẹp lại hai chân.

Định lực Hình Dạ xưa nay vô cùng tốt, lân này lại bị cô kẹp đến đầu óc nóng lên, suýt nữa bắn ra, bèn vỗ nhẹ bờ mông trắng nõn của cô xem như trừng phạt, hắn nỉ non: "Ngoan, đừng kẹp."

Kỷ Nịnh không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn nghe lời mà buông lỏng hai chân.

Cô cảm giác mông bị đánh không đau chút nào, tê tê dại dại thậm chí còn thấy hơi sương sướng.

Ngay sau đó, một chân Kỷ Nịnh bị Hình Dạ giơ lên, hình tượng xấu hổ giống hệt tư thế cún con đi tiểu, hắn ma sát nhắm nuốt chầm chậm, sau lại đập vào như đinh đóng cột, chọc sâu vào người cô.

Kỷ Nịnh bị tra tấn muốn chết đi sống lại, lên cao trào rất rất nhiều lần, ga trải giường trước mặt đều bị cô nhàu nát.

Lúc Kỷ Nịnh bắt đầu xin tha, Hình Dạ mới chuyên tâm đâm nhẹ đến khối thịt mềm của cô, rồi lại nhanh chóng kích thích eo mông liên tục va chạm, thẳng đến khi khoái cảm xông thẳng lên óc, không khí nóng lên, hắn mới thỏa mãn mà bắn ra tới.

Kỷ Nịnh mệt đến không muốn động đậy, Hình Dạ biết nên cũng muốn nằm nghỉ một chút.

Nhưng vài mảng ga trải giường đã bị thấm ướt, không thể nằm nữa, hắn mặc quần lót vào rồi ấn chuông phục vụ, gọi người đưa khăn lông và đổi ga trải giường.

Hắn ôm Kỷ Nịnh vào lòng, trên người cô khoác áo gió của hắn, cả người như được bao phủ trong mùi hương tuyết tùng thanh lãnh.

Chờ người phục vụ rời đi, hai người lau khô thân thể rồi nằm xuống giường, ôm nhau như thể là một cặp tình nhân thật sự.

Trải qua lần làm tình này, Kỷ Nịnh cảm giác đã cùng Hình Dạ trở nên thân thiết hơn rất nhiều, mặc kệ hắn lạnh lùng nghiêm túc, cô cũng không còn sợ hãi chút nào.

Kỷ Nịnh gối đầu lên cánh tay rắn chắc của Hình Dạ, nhỏ giọng hỏi: "Hình Dạ, có thể cho tôi biết anh đã trải qua mấy thế giới rồi không?"

"Năm cái, đây là cái thứ sáu." Hình Dạ trả lời xong, hỏi lại cô, "Sao cô không hỏi tôi về manh mối nhắc nhở?"

Nhắc nhở, Kỷ Nịnh đương nhiên tò mò chứ.

Nhưng đây là vấn đề liền quan tới sinh tử, là trò chơi sinh tồn, tùy tiện đi hỏi người ta vấn đề vất vả lắm họ mới có được, da mặt cô không có dày như vậy.

"Xuyên qua sương mù nhìn thấu chân tướng." Hình Dạ nhìn ra được ý nghĩ của cô, không chờ cô trả lời, trực tiếp nói luôn cho cô biết, "Đây là nhắc nhở."

Manh mối nhắc nhở cứ như vậy mà có được, Kỷ Nịnh ngạc nhiên với sự rộng rãi của Hình Dạ.

Dáng vẻ này của cô tựa như chiếm món lợi gì rất lớn từ hắn, Hình Dạ cười cô đơn thuần, "Chúng ta hợp tác đi, cô chính là đồng đội của tôi. Tôi sẽ tận lực giúp đỡ cô."

Nói đến hợp tác, Kỷ Nịnh nhớ tới Hình Dạ cùng số 9 Diệp Gia Minh gây xung đột vào buổi chiều, tò mò hỏi: "Anh chọn tôi, là bởi vì bất hòa với số 9 đúng không?"

"Ừ, nhưng cũng không phải hoàn toàn như vậy." Sắc mặt Hình Dạ lạnh xuống, "Cô là người mới, lại không có manh mối phòng thân, không có lý do gì để hắn chọn cô, có khả năng rất lớn là vì muốn lừa gạt và lợi dụng cô. Tôi không thích kiểu người như hắn, bởi vì đã từng gặp qua hắn hại chết người chơi mới."

Kỷ Nịnh rất nhanh liền hiểu rõ: "Số 2 và số 4 đều thuộc team người sói nhận được manh mối, số 9 không có manh mối mà lại chọn tôi đầu tiên, chắc chắn mục đích của hắn không hề đơn thuần. May mà có anh, cảm ơn anh, Hình Dạ."

Hình Dạ nhìn thấy Kỷ Nịnh trong mắt lập loè ánh sáng, may mắn hắn còn một chút lương tâm, quan tâm sự tình lẽ ra không cần thiết mấy...

Nếu ở trong hiện thực gặp được Kỷ Nịnh, Hình Dạ đoán chừng hắn cũng sẽ động lòng, nói không chừng hai người còn có thể trở thành người yêu.

Nhưng ở đây thì không được, trò chơi sinh tồn xem mạng người như cỏ rác, một khi rời khỏi phó bản này, có thể gặp lại hay không đều không chắc chắn, ai cũng không biết bản thân có thể sống thêm được bao lâu.

Tuy rằng yêu thích đi nữa, cũng phải đành chôn ở đáy lòng.

Đáy mắt Hình Dạ xẹt qua một tia âm u.

- -------------------------

Editor: ? ℒ????? ????? ? (Chỉ đăng tại wattpad: https://bom.so/yVxjYh)

- -------------------------

Liếc mắt thấy Kỷ Nịnh nhìn hắn cười ngọt ngào, Hình Dạ nén cảm xúc lại, sờ sờ đầu cô: "Chờ cô nghỉ ngơi xong, chúng ta liền đi ra ngoài thu hoạch thêm chút tin tức."

Kỷ Nịnh gật gật đầu, nghĩ đến vừa rồi kỳ thật cô cũng chỉ nằm hưởng thụ một cách bị động, hỏi Hình Dạ: "Vậy còn anh? Anh ổn không? Anh so với tôi mệt hơn chứ nhỉ?"

"Tôi?" Hình Dạ bật cười, cơ bụng không tự chủ được cũng phập phồng theo, "Tôi rất khỏe, nếu không làm thêm 'nháy' nữa?"

Cả người hắn tản ra hormone nam tính, Kỷ Nịnh nuốt nước miếng 'ực' một cái, không tự chủ được mà kẹp chặt hai chân.

Xác thật cô cũng có chút muốn, nhưng vẫn nhịn lại, từ chối: "Vẫn là chính sự quan trọng hơn. Chờ một chút nữa chúng ta liền đi xuống dưới."

Vốn dĩ Kỷ Nịnh muốn nói đi xuống ngay lúc này luôn, nhưng khi cô vừa động đậy liền cảm giác hai chân bủn rủn vô lực, đành nhận mệnh mà nằm nghỉ một lúc.

Hình Dạ tuy rằng 'ăn' chưa no nhưng vẫn tha cho cô. Hơn nữa thấy bộ dạng Kỷ Nịnh bị hắn làm đến không xuống được giường, trong lòng vô cùng thoải mái.

Chờ Kỷ Nịnh nghỉ ngơi xong, hai người mặc lại quần áo rồi rời khỏi phòng nhỏ.

Kỷ Nịnh đã dần dần tìm được cảm giác sắm vai cave, cô dựa vào lòng Hình Dạ, nửa bên bộ ngực cô dán vào ngực hắn, ngón tay còn không yên phận mà sờ sờ cơ ngực của anh ta...

Hình Dạ cũng ôm eo cô, bàn tay đặt bên hông cô.

Hai người bọn họ thoạt nhìn tựa như đôi cẩu nam nữ có gian díu với nhau, hoàn mỹ dung nhập vào trận party dâm loạn này.

Bỗng nhiên Kỷ Nịnh nhớ tới chính sự, ghé vào bên tai Hình Dạ hỏi: "Số 7 đã chết rồi, thế người chơi nam số 3 làm sao bây giờ?"

Hình Dạ trả lời: "Người chơi cũng có thể diễn với NPC. Chẳng qua nếu được lựa chọn, tốt nhất vẫn nên là người chơi cùng với người chơi."

"Vậy thì tốt rồi." Kỷ Nịnh nghĩ nghĩ, lại nói, "Ừm, tôi cũng cảm thấy những NPC có hơi kỳ quái."

Hai người đi xuống tầng một du thuyền, quần bơi của Kỷ Nịnh bị dính nhớp không thoải mái, cô muốn đi đổi bộ khác.

Cô buông Hình Dạ ra, giải thích: "Tôi đi đổi bộ đồ khác, xong ngay thôi."

Hình Dạ gật đầu: "Buổi tối trời lạnh, cô nhớ mang thêm áo khoác."

Kỷ Nịnh lưu luyến nhìn anh ta, xoay người dẫm lên giày cao gót chạy lộp cộp về hướng khoang thuyền.

Cô trở lại "nơi cô sinh ra" ở phó bản này, mở cửa tủ quần áo. Không sai, quả nhiên vẫn còn vài bộ đồ bơi.

Kỷ Nịnh chọn một bộ màu trắng, áo cúp ngực ngang có dây mảnh vòng qua cổ, trên viền quần lót còn có họa tiết hoa nhí, rất hợp với khí chất của cô.

Thay Bikini xong, Kỷ Nịnh lại tìm thêm một chiếc khăn lụa màu trắng có in hình bươm bướm rồi choàng thêm bên ngoài. Cô nhìn các mỹ nữ khác giống như không biết lạnh là gì, chẳng ai mặc áo khoác, nên cô sợ nếu mặc quá kín sẽ 'dính chưởng' quả OOC.

OK fine, hiện cô đã đem tiêu chí "Không thể OOC" nhập thẳng vào DNA.

Thay đồ xong, chỉnh lại kiểu tóc bởi vì lúc nãy lên giường nên có hơi rối, Kỷ Nịnh vừa đi ra ngoài vừa ngẫm lại những tin tức Hình Dạ chia sẻ cho cô trước đó.

Không nghĩ tới vừa mới bước ra cửa, cô nghe thấy tiếng khóc thút thít đâu đây.

Kỷ Nịnh lập tức cảnh giác lên.

Kỷ Nịnh suy đoán, nơi này không phải thế giới hiện thực, mà là giống như điện ảnh và trò chơi nhập vai, có cốt truyện phát triển rõ ràng.

Cho nên, bất kì điều gì không bình thường đều cần phải chú ý.

Cô lần theo tiếng khóc tìm kiếm nơi phát ra, sau khi mở cửa phòng, nhìn thấy một cô gái mặc Bikini, chắc cũng là 'đồng nghiệp' với cô, đang ngồi xổm bên góc tủ quần áo khóc thút thít.

Người khóc không phải là người chơi, đúng là NPC!

- ------------------------

Editor: Hello mọi người, mọi người ghé xem vui lòng vote ủng hộ mình nhé nhé!

Truyện được xem nhiều thì mình có động lực hơn nè. Mình cũng sắp mở thêm 1 hố thể loại khác cute phô mai que, các bạn có rảnh lát nữa ghé tường xem văn án nhé! Yêu các bạn ❤️