Editor: Raining???
___________________
Kỷ Lăng Giang cảm thấy côn thịt của mình dường như sắp nổ tung rồi. Nếu không phải có lớp áo blouse trắng che chắn, anh nhất định sẽ phải rất chật vật, xấu hổ.
Anh hít một hơi thật sâu gói ghém lại những suy nghĩ của mình đi đến trước mặt cô nói, "Nằm xuống cởi quần ra." Nửa nheo mắt làm mọi người không thể nhìn thấy cảm xúc trong mắt anh, nhưng đôi bàn tay run rẩy đã bán đứng anh.
Lâm Khả Ngải thẹn thùng cởi quần ra chỉ còn lại một chiếc quần lót. Cặp vú mượt mà cao ngất mang theo hai núm lớn đã hơi sưng cứng, quầng vú màu hồng nhạt so với lúc nãy đã lớn hơn một chút. Cả người không có chút thịt thừa nào nhưng nhìn qua lại vô cũng đẫy đà, trên người cô giờ chỉ còn sót lại một lớp vải ren trắng tinh khiết bao bọc lấy huyệt non.
Đây chính là khung cảnh mà Kỷ Lăng Giang nhìn thấy, không đợi Lâm Khả Ngải mở miệng, anh trực tiếp cởi ra lớp vải mỏng manh che chắn cuối cùng kia, cảnh đẹp ngay lập tức hiện ra trước mắt. Anh lẩm bẩm nói: "Đều ướt đẫm"
Giọng nói trầm thấp vang lên trêu trọc lòng cô gợn sóng, hướng mắt lên nhìn anh. Bốn mắt hai người đúng lúc chạm nhau, đôi đồng tử xanh thẳm dường như nhìn thẳng vào trái tim cô.
Lâm Khả Ngải ngoảnh đầu đi chỗ khác chỉ để lại cho anh sườn mặt hoàn mỹ xinh đẹp, hắng giọng nói: "Bác sĩ, xin hãy kiểm tra, tôi đã sẵn sàng rồi." Thành thật mà nói, cô thực sự mong chờ những gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Bác sĩ gấp chiếc quần lót dính ướt dâm dịch bỏ vào túi áo khoác trắng sau đó tách hai chân cô ra thành hình chữ đại 大.
Lỗ hoa màu hồng nhạt đóng chặt khe mỏng ở mép huyệt lại. Vừa nhìn qua đã thấy đây là lỗ nhỏ mềm mại dẻo dai, bên ngoài mép hoa đã có một ít chất nhầy trong suốt.
Anh dùng ngón tay vuốt vuốt dọc mép huyệt sau đó mở miệng đưa vào miệng liếm mút sạch sẽ. Sau khi mút xong, anh nói: "Có chút tanh, mùi không nặng, rất bình thường."
Lâm Khả Ngải hút một ngụm khí lạnh, nếu cô không có nhìn nhầm, anh vừa mới... Ăn dâm thủy cô chảy ra! Chẳng lẽ với các bệnh nhân khác anh cũng dùng phương pháp chuẩn đoán này sao?!
Lâm Khả Ngải nhìn anh lớn tiếng hỏi: "Bác sĩ Kỷ đối xử với mọi bệnh nhân đều như thế này sao?!" Lồng ngực phập phồng cho thấy sự tức giận của cô.
"Không, nó chỉ dành cho em thôi."
Cô ngẩn ngơ, anh tiếp tục nói tiếp: "Bởi vì đó là em, anh mới có thể ăn."
Nụ cười quyến rũ cùng những lời nói trìu mến thâm tình khiến nhịp tim điên cuồng gào thét đập thịch thịch thịch từng chút từng chút một ở trong lồng ngực, Lâm Khả Ngải gần như không thể kiểm soát được trái tim sắp bay lên trời. Cứ như vậy nhìn vào khuôn mặt anh, không nhúc nhích tùy ý để anh vuốt ve mình.
"Thật đẹp, giống như một bông hoa, thật mềm mại..." Đôi mắt xanh thẫm của Kỷ Lăng Giang giống như nước sông băng hà tan vỡ si mê nhìn chằm chằm tiểu huyệt non mềm của cô.
Anh vuốt ve những nếp gấp phía trên, ngón tay cái nhẹ nhàng vạch ra môi âm hộ, ngón trỏ thâm nhập đâm vào cái lỗ nhỏ hẹp ở giữa.
Vết chai trên đầu ngón tay của bác sĩ đâm chọc vào lỗ nhỏ khiến cho cơ thể của Lâm Khả Ngải trở nên căng cứng, thịt non trong lỗ hoa không chịu được kích thích, không kiểm soát được mà xoắn chặt đầu ngón tay hút vào trong tiểu huyệt, đốt ngón tay thô dài nới căng ra hoa huyệt dâm đãng khép kín đã lâu.
"Ư...A..."Lâm Ngả Khải tự mình chuyển động đong đưa mông ma sát ngón tay anh.
Tay kia của anh, ngón tay cái thô ráp ấn đè âm vật phía trên của huyệt xoa bóp theo chiều kim đồng hồ, khoái cảm như là một tia sáng điện nhỏ, âm đạo sung sướng kích thích đến tận tử cung ở sâu bên trong phun ra một dòng dâm dịch, làm ngón tay anh ướt đẫm, dâm dịch theo đầu ngón tay chảy xuống khăn trải giường, những đốm nước loang lổ như những bông hoa mai nở rộ, phối hợp cùng với dâm huyệt non mềm tươi đẹp ướt át.
Bác sĩ rút ngón tay ra: "Độ hút rất tuyệt, điều này cho thấy là số lần em làm tình rất nhiều. Huyết nhỏ ẩm ướt rất nhanh, rất nhạy cảm, thật dâm đãng..." Anh dừng lại. "Có phải vì bạn trai em thường xuyên vuốt ve nó không?"
Ẩn sau những lời nói nghiến răng nghiến lợi này, có thể chắc chắn chắn rằng nếu cô dám nói đúng, Kỷ Lăng Giang nhất định sẽ không lưu tình chút nào xông lên thao chết cô!
Lâm Khả Ngải đâu biết anh nghĩ gì. Cô lắc đầu, có chút khó mở miệng nói: "Tôi không có bạn trai. Có lẽ vì tôi thường... thủ dâm... nên..."
Anh thở phào nhẹ nhõm một hơi, mỉm cười hài lòng, giọng điệu hiểu rõ nói: "Đó là chuyện bình thường, dâm một chút mới tốt, tôi thích."
Đầu Lâm Khả Ngải có chút muốn nổ tung, giọng nói nhỏ nhẹ giống như tiếng muỗi kêu "Ừm" một tiếng, nhấp môi, ánh mắt ngập ngừng nhìn anh, trong lòng vô cùng rối rắm, thấp gọng hỏi: "Bác sĩ, lời nói vừa rồi của anh có ý gì?Cái gì... Bởi vì đó là tôi? "
Trong lòng cô, vẫn luôn có một loại cảm giác khó tả triền miên kéo dài. Trong những năm này, cô cũng không dám nghĩ về điều đó. Cô chỉ có thể cố gắng nỗ lực kìm nén tâm trí điên rồ của mình, nuôi dưỡng tâm tình tốt, dù sao cũng vì anh trước kia....Không từ mà biệt.
Người đàn ông nhìn cô im lặng không nói, trong mắt hiện lên cảm xúc mà cô không thể hiểu được.
Cô thất vọng nhắm mắt lại. Ngay lúc đó, giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai cô: "Bởi vì đó là người anh yêu, cho nên anh có thể làm bất cứ điều gì, làm gì cũng đều nguyện ý."
Lâm Khả Ngải đột nhiên mở to đôi mắt, có chút không thể tin tưởng được nhìn anh....
Còn chưa kịp cảm thụ dư vị hiếm hoi được âu yếm làm cô cảm động đã bị anh ôm chặt, đè nặng ấn chặt cô chen chúc trên chiếc giường nhỏ này. Tay cầm lấy vú của cô, đầu rúc vào cổ cô liếm mút, dương vật dưới hạ thân sưng phình to đặt lên trên bụng thon nhỏ của cô
"Anh...Anh..."
Lâm Khả Ngải không hề xa lạ gì với tư thế này. Anh bây giờ rất giống với anh thời niên thiếu. Anh vùi đầu vào cổ cô hôn mút, cầm lấy tay cô yêu cầu cô chạm vào dương vật giúp anh giải tỏa ham muốn. Điều này khiến Lâm Khả Ngải ở thời niên thiếu cho rằng sự tồn tại của cô và anh không hề giống nhau, mặc dù hai người đã ăn thử trái cấm, nhưng anh chưa từng thừa nhận cô là bạn gái của anh.
Dù có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh, nhưng tại thời điểm này, cô lại không hề muốn hỏi những câu hỏi này.
Lắng nghe tiếng anh hứng tình thèm khát kịch liệt thở dốc nói: "Bộ ngực lớn của em đang lủng lẳng trước mặt tôi, còn có lỗ nhỏ dâm đãng ngập nước... Em có biết tôi đã phải dốc sức bao nhiêu để kìm nén nó không?"
Kéo tay cô đến đũng quần anh cởi ra.
Tiếp nhận động tác cùng lời nói dâm dục của anh, Lâm Khả Ngải theo thói quen muốn giúp anh kéo khóa quần ra, thuần thục móc cự vật ra khỏi quần lót căng phồng, nắm lấy thân cây gậy lớn vuốt ve trượt từ trên xuống dưới.
Trước yêu cầu của anh, cô căn bản là không thể từ chối, từ trước đến giờ vẫn luôn là vậy.
Lúc này, cô không còn muốn nói về những điều xảy ra lúc trước, theo trái tim muốn cùng anh hoan ái, chỉ cần là anh muốn, cô sẽ đều cho, ai bảo cô yêu anh nhiều như vậy, yêu đến không thể kiềm chế.
"Em yêu, Ư..Sướng quá...Nơi đó, đúng... Xoa nắn quy đầu..."
Lâm Khả Ngải cầm côn thịt to lớn của anh bằng cả hai tay, khi thì trượt lên đỉnh xoa nắn quy đầu, khi thì trượt xuống phía dưới chơi niết lấy hai túi trứng của anh, ngón tay cái di chuyển linh hoạt nhanh chóng đảm bảo khoái cảm của người đàn ông tiếp tục tăng cao.
Người đàn ông bị thủ pháp hầu hạ khéo léo của cô làm cho sướng run cả người. Nghĩ tới người con gái thuần thục dâm đãng vuốt ve dương vật dưới thân mình là do một tay anh dạy dỗ mà ra, anh liền cao hứng vui vẻ không thể khép khóe miệng lại được.
Kỷ Lăng Giang mang theo tiếng rên rỉ thở dốc khích lệ trêu chọc Lâm Khả Ngải toàn thân dục hỏa đốt người. Nói thật kỹ thuật thủ dâm của cô tốt như vậy hoàn toàn nhờ vào anh. Dù đã một thời gian dài không dùng tới còn có thể làm cho anh vừa lòng, Lâm Khả Ngải cũng rất tự hào.
Kỷ Lăng Giang hôn lên khuôn mặt đỏ ửng của cô, tay nắm lấy núm vú hồng đào của cô, dùng đủ mọi cách xoa niết nói: "Tiểu dâm phụ, vừa chạm vào đã ướt đẫm, có phải rất muốn không?"
"A!"
Núm vú có thể được coi là nơi nhạy cảm nhất của Lâm Khả Ngải ngoại trừ hoa huyệt cùng vành tai, chỉ cần nhẹ nhàng xoa nắn là cô đã phát ra tiếng rên rỉ.
Trước đây mỗi khi làm tình, anh rất thích gọi cô là tiểu dâm phụ, tiểu lẳng lơ. Lâm Khả Ngải thừa nhận bản thân mình rất dâm đãng, đối với những lời lẽ có chút dơ bẩn cùng nhục nhã của anh cô cũng tỏ vẻ cam chịu, ai bảo cô yêu anh như vậy, chỉ cần lời anh nói ra trong lòng cô đều trở thành biệt danh tình yêu
Kỷ Lăng Giang nhẹ nhàng hôn lông mày cô trượt xuống mũi cuối cùng chụp xuống môi cô. Cái miệng lớn ngậm lấy môi dưới của cô mút mút, đầu lưỡi chui vào trong khoang miệng của cô, liếm liếm hàm răng trắng, quyến rũ chiếc lưỡi nhỏ thanh tú.
Trong mắt anh không che giấu sự si mê của mình với cô, điều đó khiến Lâm Khả Ngải vô cùng tự tin.
Môi và răng gặp nhau, chất lỏng ngọt ngào lưu luyến chảy trong miệng hai người.
Người đàn ông sờ soạng huyệt nhỏ dâm đãng của cô rồi lại cúi đầu nhìn dương vật to lớn của mình. Mặc dù cô đã đủ ướt, nhưng lỗ của cô trời sinh đã nhỏ hẹp. Nếu mở rộng không đủ, dương vật anh tùy tiện đi vào chắc chắn sẽ làm tổn thương huyệt nhỏ.
Anh đứng dậy xuống giường, đem người phụ nữ ôm lên mép giường, đặt cô vào tư thế nửa quỳ xuống dưới, đến gần mép ngoài lỗ nhỏ há miệng mút lấy.
Lâm Khả Ngải ngay lập tức bị kích thích hét lên, cơ quan sinh dục của cô đang được đưa vào miệng anh, điều này không thể không kích thích cô.
"Á...Đừng... không muốn... Làm sao anh có thể ăn...Ừm... Anh là bác sĩ sao có thể như vậy được!" Lâm Khả Ngải cứ vặn vẹo muốn tránh xa đầu lưỡi anh.
Kỷ Lăng Giang giữ chặt không cho cô lộn xộn: "Ngoan, anh ở đây để giúp em chữa bệnh. Đây là cách điều trị của bác sĩ. Mục đích là để mở rộng lỗ nhỏ của em ra một chút. Đừng có gây rối, bệnh nhân của anh. "
Đầu lưỡi liếm láp mở hai cánh hoa béo mật ra, miệng anh ngậm chặt lấy âm đế giống như ngọc trai mút rồi lại hút hút, còn đem nước suối chảy ra từ lỗ nhỏ liếm sạch không còn một giọt, yết hầu lăn lộn trượt lên trượt xuống nuốt xuống.
Còn chép chép miệng chưa đã cơn thèm nói: "Ngọt quá, bảo bối."
"Á...Đừng nói nữa...Anh... Lưỡi của anh thật lợi hại... Đừng hút nữa... ah ah...Sướng quá..."
Đầu lưỡi linh hoạt len lỏi đi liếm khắp lỗ thịt, hơi thở nhẹ nhàng ấm áp của Kỷ Lăng Giang phun vào huyệt nhỏ của cô, dòng nước tràn đầy chảy ra từ tử cung anh đều nuốt sạch sẽ.
Người đàn ông trêu đùa nói với cô: "Lúc thì nói thoải mái lúc lại kêu anh đừng liếm, em yêu, em thật đúng là khẩu thị tâm phi, được, anh bây giờ không liếm nữa."
Một người phụ nữ mê hoặc quyến rũ như vậy nằm trên giường của anh rên rỉ, thật đúng là số mệnh của anh mà.
Trong cơ thể anh dục vọng đang cuộn trào, cự vật dữ tợn cứng rắn bừng bừng phấn chấn, suy nghĩ muốn ngay lập tức thúc sâu vào nơi nhỏ chật hẹp của người phụ nữ.