Trò Chơi Luân Hồi

Chương 30: Đồng nhan cự nhũ




Hành trình Thiên Sơn lần này Tiêu Lệ cũng không có mang theo Viêm Tước, không phải là hắn không muốn mà là vì lũ Viêm Tước rất ghét những nơi lạnh giá, mang theo chúng cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Tiêu Lệ để Chung Vạn Cừu thay hắn coi sóc đàn kiến còn bản thân dẫn theo 7 mỹ nữ đồng hành cùng đi đến Băng Tuyết Thiên Sơn. Mặc dù còn vài tháng nữa mới đến thời điểm Đồng Lão tán công nhưng vì hiện tại có nhiều việc trong người, Tiêu Lệ cũng không có nhã hứng du sơn ngoạn thủy như lúc trước. Một đường gấp gáp, rất nhanh cả đoàn người đã đến được nơi cần đến.

Băng Tuyết Thiên Sơn là cả 1 vùng băng giá rộng lớn lấy dãy Thiên Sơn làm trung tâm. Nơi này được xưng là 1 trong 2 đại hung địa của Thiên Long đại lục. Linh Thứu Cung có thể trở thành bá chủ nơi này, dù là các loại ma thú hung hãn cũng không dám xâm phạm đủ nói lên thực lực khủng khiếp của Đồng Lão.

Hiện tại Bạch Tuyết Ma Kính đã dùng đủ 3 lần, Tiêu Lệ đành phải tự mình mài mò đi tìm vị trí của Linh Thứu Cung. Theo nguyên tác thì thì Linh Thứu Cung nằm trên ngọn Phiêu Miễu Phong thuộc dãy Thiên Sơn bất quá hắn đã thử dùng Lôi Bức Thiên Dực bay khắp nơi đây mà chẳng nhìn thấy gì khác thường.

Không còn cách nào khác hắn đành quay về thị trấn lân cận bao trọn 1 khách sạn rồi chậm rãi tìm kiếm. Thị trấn này nằm gần Thái Hồ nên có rất đông du khách, do đó khách sạn cũng mọc rất nhiều, tìm được 1 khách sạn ưng ý cũng không mấy khó khăn.

Lý Mộng La hiện tại đã hoàn toàn trở thành "chị cả" trong số chúng nữ (TLĐL), thực lực của nàng cũng chạm đến ngưỡng tuyệt đỉnh cao thủ (lv16), cộng thêm các nàng còn lại đều đã là nhất lưu (lv11-15). Tiêu Lệ cũng không quá phải lo lắng cho sự an nguy của các nàng.

Ngày qua ngày, Tiêu Lệ vẫn như 1 con ong chăm chỉ bay khắp dãy Thiên Sơn để tìm kiếm vị trí của Linh Thứu Cung như tìm kim dưới đáy biển. Cứ sau mỗi tuần không kết quả, hắn sẽ quay về khách sạn nghỉ ngơi 3 ngày cùng chúng nữ. Rất may là hắn dẫn theo các nàng, nếu không nói không chừng Tiêu Lệ đã sớm phát điên.

Khoảng thời gian này cũng không phải là không có thu hoạch, Tiêu Lệ trong lúc tìm kiếm phát hiện không ít Xích Băng Xà, xem ra chúng phát triển ở Thiên Sơn rất tốt, hắn cũng thuận tiện bắt 3 con có lv15 để làm tọa kỵ. Dù sao lũ rắn này cũng am hiểu Thiên Sơn hơn là Tiêu Lệ.

Rồi một ngày như thường lệ, Tiêu Lệ cưỡi trên đầu Xích Băng Xà đi loanh quanh không mục đích trong dãy Thiên Sơn, đầu của lũ rắn này khá to và bẹt ra như 1 cái búa nên ngồi cũng khá thoải mái. Bất chợt, 1 tiếng chim kêu vang vọng khắp đất trời, hàng trăm mũi tên băng to như cánh tay người lao xuống đầu Tiêu Lệ và lũ rắn, mặc dù không gây bao nhiêu sát thương nhưng lại tạo thành 1 cái lồng băng lớn giam cầm bọn hắn lại.

Từ trên không trung, 1 bóng dáng to lớn lao vút xuống, đôi chân to lớn với móng vuốt cứng cáp và sắc nhọn chĩa thẳng hướng 1 con Xích Băng Xà. Hình thể của nó phải lớn gấp 3 lần Viêm Tước, lông vũ 1 màu trắng muốt lạnh lùng uy nghiêm. Tiêu Lệ thấy vậy liền mở ra Lôi Cốt Thuẫn ngăn chặn thế công của nó rồi sử dụng Giám Định Thuật.

Ting, thông tin ma thú.

Phong Tuyết Linh Thứu (Vương) - lv 20

Một loại chim ăn thịt sống đơn độc, hình thể to lớn với 1 cặp móng vuột mạnh mẽ và sắc bén, bản tính kiêu ngạo. Có thể điều khiển gió và băng để tấn công và phong tỏa con mồi.

Nhìn thông tin hệ thống, Tiêu Lệ hơi sững sờ, không ngờ hắn lại gặp bá chủ của vùng Băng Tuyết Thiên Sơn này. Bất quá hắn cũng không e ngại, vừa hay hắn đang thiếu 1 tọa kỵ biết bay ở vùng băng thiên tuyết địa này, nếu nó đã đưa đến tận cửa hắn cũng không ngại thu nhận lấy.

Phong Tuyết Linh Thứu Vương thấy đòn đánh của mình bị cản lại thì hết sức tức giận, bắt đầu hô hoán bão tuyết để tấn công Tiêu Lệ. Hắn thì vẫn ung dung bình thản, bất quá mấy con Xích Băng Xà dưới chân thì lại run như cầy sấy. Bọn chúng bình thường đều là con mồi của Phong Tuyết Linh Thứu, nay lại còn gặp con cấp Vương thì gần như khó thoát khỏi số phận, cũng may là còn có Tiêu Lệ ở phía trước chúng.

Bão tuyết cấp độ như thế này không thể làm khó Tiêu Lệ, hắn sử dụng Thiên Lôi Tiễn Vũ để đối chọi với băng tiễn của nó, lại mở ra Lôi Bức Thiên Dực lao lên không trung đấu tay đôi với nó.

Tiêu Lệ đẳng cấp vượt trội, chẳng mấy chốc Lôi Xà Thương trong tay hắn đã để lại không ít vết thương trên người Phong Tuyết Linh Thứu Vương, lôi đấu khí của hắn có hiệu quả tê liệt rất mạnh khiến nó vô cùng chật vật dần dần sinh ra thoái ý.

Phong Tuyết Linh Thứu Vương kêu lên 1 tiếng bén nhọn, huy động tầng tầng gió tuyết và băng đá cản đường Tiêu Lệ rồi quay đầu bỏ chạy, tốc độ cực kỳ nhanh khiến Tiêu Lệ âm thầm líu lưỡi, cũng may Thiên Long Địa Đồ của hắn có tính năng đánh dấu, nếu không hắn đừng mơ đuổi kịp nó.

Bất quá hiện tại nó đã bị Tiêu Lệ "ghim" lại, dù có chạy đằng trời cũng đừng hòng thoát khỏi ma trảo của hắn. Tiêu Lệ có thể xác định vị trí của Thứu Vương nên cũng không vội vàng, thong dong điều khiển Xích Băng Xà truy đuổi nó. Có lẽ do bị ảnh hưởng của Tiêu Lệ, bọn rắn này bỗng dưng trở nên cực kỳ gan dạ, mới lúc nãy còn co rúm như mấy con giun đất thì bây giờ lại hừng hực khí thế truy đuổi Thứu Vương.

Phong Tuyết Linh Thứu Vương cũng không có bay quá xa mà nghỉ lại bên trong 1 hang động trên lưng chừng núi, có lẽ nó nghĩ rằng Tiêu Lệ sẽ không đuổi kịp. Xích Băng Xà mặc dù có thể leo lên vách núi dựng đứng, thế nhưng khi nó leo thì hắn cũng không thể tiếp tục cưỡi lên đầu nó, bởi vậy Tiêu Lệ dứt khoát để chúng nó đợi ở bên dưới còn hắn thì mở ra Lôi Bức Thiên Dực bay lên hang động phía trên.

Hang động này cũng không tối tăm như Tiêu Lệ tưởng mà được đính không ít dạ minh châu trên vách tường, ánh sáng le lói từ chúng giúp hắn nhìn rõ hoàn cảnh trong động. Vừa nhìn, hắn chợt sững sờ, bên trong không chỉ có Thứu Vương mà còn có 1 thiếu nữ 11,12 tuổi như hoa như ngọc đang chăm sóc cho nó.

Nàng khuôn mặt trắng trẻo béo mập, mái tóc dài thon thả tết thành 2 bím thả sang 2 bên vai, phía trước ngực là 1 đôi hung khí khổng lồ vượt qua tầm hiểu biết của Tiêu Lệ, khiến hắn chỉ lo nhìn chằm chằm vào nó mà quên luôn mục đích đến đây của mình. Cái gì gọi là đồng nhan cự nhũ a... đây mới chân chính là đồng nhan cự nhũ!

Thiếu nữ thấy Tiêu Lệ nhìn chằm chằm ngực nàng thì lông mi nhíu lại, lại nghe Thứu Vương bên cạnh kêu lên mấy tiếng như cáo trạng hắn chính là người đánh nó thì bắt đầu nổi bão, khí thế khủng khiếp ép về phía Tiêu Lệ khiến hắn gần như không thở nổi. Tiêu Lệ vội vàng thi chuyển giám định thuật lên nàng.

Ting, thông tin nhân vật!

Tên: Thiên Sơn Đồng Lão - Tuổi: 95 - Tu vi: cửu tinh Đấu Sư

Công pháp: Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn

Đấu Kỹ: Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, Sinh Tử Phù....

Thông tin khác: Cung chủ Linh Thứu Cung, tình tình quái gở và tàn nhẫn.

Nhìn mấy dòng giới thiệu ngắn gọn, Tiêu Lệ cảm thấy hơi lạnh chạy dọc sống lưng, vội vàng la lớn lên trước khi nàng hoàn toàn bạo phát, chân đã âm thầm vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ chuẩn bị bỏ chạy.

_ Khoan đã, xin hỏi ngài có phải là Thiên Sơn Đồng Lão?

_ Ngươi là ai?

Nàng không trả lời mà hỏi ngược lại Tiêu Lệ, khí thế không giảm mà còn tăng.

_ Ta tên là Tiêu Lệ, hiện tại là chưởng môn Tiêu Dao Phái. Vô Nhai Tử tiền bối bảo ta đến Thiên Sơn tìm ngài để học nghệ, đây là bằng chứng!

Tiêu Lệ vừa nói vừa chìa chiếc nhẫn chưởng môn của Tiêu Dao Phái ra cho nàng thấy. Thiên Sơn Đồng Lão nhìn thấy chiếc nhẫn thì hơi ngừng lại chăm chú đánh giá hắn.

_ Thực sự? Hắn.. thì sao?

_ Tất nhiên là thực, Vô Nhai Tử tiền bối đã qua đời...

Tiêu Lệ nửa thật nửa giả nói, hắn cũng không định nói về Ngưng Hồn Châu và hệ thống.

_ Ha... haha.. hahaha... cuối cùng... cuối cùng... sư huynh vẫn là nghĩ đến ta trước tiên... con tiện nhân Lý Thu Thủy đó cuối cùng vẫn là thua ta.... hahaha.... huhuhu...

Thiên Sơn Đồng Lão cười như điên dại, hoàn toàn mất đi khí thế Tông Sư trước đó, rồi sau đó lại rơm rớm nước mắt khiến cho Tiêu Lệ hoàn toàn không hiểu nổi. Tiêu Lệ phải mất không biết bao nhiêu công sức mới có thể dỗ dành nàng nín khóc...