Trò Chơi Luân Hồi

Chương 193: Kế hoạch kinh thiên




Sát Hoàng Ma Trận, tên như ý nghĩa, chính là một trận pháp đặc thù chuyên dùng để tiêu diệt Đấu Hoàng cường giả. Đương nhiên, cái giá bỏ ra sẽ không hề nhỏ chút nào. Nhưng mà chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đã đủ khiến rất nhiều tông môn thế lực bên trong Hắc Giác Vực phải điên cuồng.

Cần phải biết rằng Hắc Bảng thập đại cường giả hiện tại, người xếp hạng cao nhất là Kim Lão tu vi cũng chỉ mới là Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi.

Tuy nói rằng trong Hắc Giác Vực xác thực ẩn giấu một ít Đấu Tông cường giả nhưng mà loại nhân vật đứng ở đỉnh cao này số lượng tối đa sẽ không vượt quá một bàn tay. Đấu Hoàng chung quy vẫn là chiến lực nhất lưu tại nơi này.

Mà một cái trận pháp có thể tiêu diệt Đấu Hoàng như vậy mang hàm nghĩa, thế lực nào có thể sở hữu được nó tương đương mang trong mình một quả bom nguyên tử. Trừ một vài tông môn cổ xưa ra, phần lớn thế lực gặp bọn họ đều phải lựa chọn đi đường vòng.

Tiêu Lệ lấy ra cái Sát Hoàng Ma Trận này có hai mục đích quan trọng. Một là gây nên mâu thuẫn giữa các thế lực trong Hắc Giác Vực, quấy lên một vũng nước đục thật lớn nhằm che mắt mọi người, để Tiêu Dao Các của hắn có đầy đủ thời gian phát triển.

Mục đích thứ hai chính là nhằm chấn nhiếp những lão bất tử cấp bậc Đấu Tông kia. Những lão già đó đều là quái vật sống lâu thành tinh, đương nhiên sẽ dễ dàng hiểu được thông điệp mà hắn ẩn chứa bên trong hành động đấu giá trận pháp lần này…

Ba quyển Địa giai sơ cấp đấu kỹ lại càng được Tiêu Lệ tính toán kỹ lưỡng, cũng không phải tùy tiện lựa chọn ba quyển ngẫu nhiên trong Kỳ Trân Các.

Thế lực ở Hắc Giác Vực đan xen lẫn lộn, giữa mỗi phương lẫn nhau đều có ít nhiều mâu thuẫn. Tiêu Lệ chính là đặc biệt lựa chọn ba loại đấu kỹ có thể dễ dàng khiến bọn họ tranh chấp sứt đầu mẻ trán. Còn bản thân hắn thì ung dung tọa sơn quan hổ đấu.

Đan dược và vũ khí trang bị thì không có sâu xa phức tạp như vậy nhưng cũng không phải là không có ý đồ.Những loại đan dược mà Tiêu Lệ bán ra đều là dạng có thể đề thăng thực lực trong thời gian ngắn mà không lưu lại quá nhiều tác dụng phụ. Chẳng hạn như Phong Hành Đan gia tăng tốc độ, Cuồng Bạo Đan gia tăng chiến lực, Bá Thể đan gia tăng nhục thân,…

Về phần vũ khí và trang bị thì chủ đạo là loại hình công kích có độ bền cao, số còn lại là những trang bị hỗ trợ khả năng bỏ chạy đào mệnh, tuyệt nhiên không có một món nào là loại hình phòng ngự.

Nếu nhìn sơ qua, những loại đan dược và vũ khí trang bị này cũng không có gì đặc biệt, một vài thế lực kinh doanh trong Hắc Giác Vực như Thiên Dược Phường, Bát Phiến Môn đều thỉnh thoảng bán ra. Thế nhưng, ẩn giấu trong những thứ bình thường ấy chính là một kế hoạch kinh thiên của Tiêu Lệ

Nếu ở những nơi khác, có lẽ kế hoạch này của Tiêu Lệ là rất ngu ngốc. Thế nhưng tại Hắc Giác Vực này, đây chính là một chiêu giết người không thấy máu cực kỳ âm hiểm.

Hắc Giác Vực tràn ngập hỗn loạn, giết người cướp của nơi đâu cũng có. Một lời không hợp liền chém giết là chuyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Nếu đột nhiên có lượng lớn đan dược và vũ khí trang bị trực tiếp đề thăng thực lực như vậy đổ vào thị trường với giá cả vừa phải, đương nhiên người người đều có thể tìm cách thu được.

Mà một khi thực lực nhanh chóng tăng lên như vậy, hung tính của những người này sẽ được kích phát đến cực độ khiến cho Hắc Giác Vực đã loạn nay lại càng loạn thêm.

Vũ khí có độ bền cao cùng với trang bị bảo mệnh xác suất hư tổn thấp hơn rất nhiều so với trang bị loại hình phòng ngự. Vì thế có thể dễ dàng truyền bá "tiêu ký" của Tiêu Dao Các ra khắp Hắc Giác Vực thông qua việc bị cướp đoạt không ngừngNhững người thu được đan dược và vũ khí trang bị chắc chắn sẽ trở nên kiêu căng ngạo mạn, hoặc là ỷ thế hiếp đáp người khác hoặc là đi tìm cừu nhân báo thù. Mà những người còn lại bị uất ức tất nhiên sẽ dùng trăm phương ngàn kế để cầu cạnh Tiêu Dao Các.

Rốt cuộc, trai cò đấu nhau ngư ông đắc lợi. Tiêu Dao Các của hắn chỉ cần ung dung xem kịch vui mà vẫn còn thể bất tri bất giác từ từ thâu tóm Hắc Giác Vực vào trong sự khống chế của mình.

………..

Chỉ còn một ngày nữa là đến thời điểm Hắc Ấn thịnh hội chính thức mở ra, người ở khắp nơi đổ về đã chật ních Hắc Ấn Thành. Ngoại trừ những người bản địa và một ít tùy tùng cường giả, những người có tu vi dưới Đấu Sư hầu như đều không có tư cách đặt chân vào thành, chỉ có thể bồi hồi bên ngoài dựng lên không ít lều trại để chờ đợi.

Cũng may Tiêu Lệ đã sớm định rõ cấp bậc đấu giá. Bốn ngày đầu tiên vật phẩm hầu như đều thuộc về tầng lớp Đại Đấu Sư trở xuống, cường giả chân chính đều còn đang âm thầm chờ đợi ở ngoài. Vì vậy, nơi này mặc dù đông nhưng lại rất dễ dàng không chế.

Hai ngày tiếp theo, áp trục vật phẩm đã lên tới cấp bậc của Đấu Vương cường giả. Mà phàm là người tu vi dưới Đại Đấu Sư đều không có tư cách tham gia đấu giá hội, dù là tùy tùng cũng không được.

Ngày cuối cùng, Sát Hoàng Ma Trận cùng với ba quyển Địa giai đấu kỹ đều sẽ lần lượt xuất hiện. Người có tư cách tiến vào phòng đấu giá ít nhất phải là Đấu Vương cường giả…

Ngồi trên đỉnh của một tòa nhà, Tiêu Lệ tùy ý để cương phong lạnh lẽo thổi qua người mình, lặng lẽ ngắm phố xá đông đúc bên dưới.

Đêm nay là một đêm cực kỳ dài… Bởi vì chỉ rạng sáng mai thôi, khi đấu giá thịnh hội chính thức bắt đầu, Hắc Giác Vực này… sẽ nhanh chóng bị cuốn vào một trận gió tanh mưa máu…