Tiêu Lệ bình thường đều xem Huyền Thiên Tâm Ma Phong là sủng thú của mình. Bởi vậy, mặc dù nàng rất xinh đẹp và quyến rũ. Thế nhưng hắn vẫn chưa từng có ý định xấu xa gì với nàng… hoặc nếu có… thì cũng phải đợi sau khi nàng hoàn toàn hóa hình đã…
_ Sasa, ngươi muốn gì?
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Huyền Thiên Thiên Tâm Ma Phong, Tiêu Lệ nổi lên hứng thú trêu chọc nàng.
_ Sasa muốn giống bọn họ…
Huyền Thiên Tâm Ma Phong ấp úng nói. Từ sau khi lần nữa phục hồi ngũ giai, mở ra linh trí, nàng đã trở thành trợ thủ đắc lực của Tiêu Lệ, là sủng thú thường xuyên ở bên cạnh hắn nhất.
Cũng vì thế, nàng đã dần dần bị Thanh Long khí tức của hắn ảnh hưởng. Nếu không phải mặc cảm bản thân là ma thú, nàng đã không kiềm nén đến tận bây giờ.
_ Giống bọn họ? Cô cũng muốn trở thành xà nhân à?
Tiêu Lệ biết mà cố tình giả ngu, nụ cười trên môi càng ngày càng đậm.
_ Sasa không muốn làm xà nhân!!! Chủ nhân, người đừng ghẹo Sasa nữa mà…
Huyền Thiên Tâm Ma Phong khuôn mặt ửng hồng ngượng ngùng nói.
Tiêu Lệ dùng hành động thay cho câu trả lời, ôm lấy Sasa vào lòng đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng cháy. Đầu lưỡi hắn như một con rắn linh hoạt luồn lách bên trong khoang miệng nàng.
Sasa ngoại trừ lục chi đều là móng vuốt cùng một đôi cánh tơ mềm mại ra, toàn bộ cơ thể nàng cũng không hề khác gì nữ nhân bình thường, thậm chí so với đám xà nữ còn giống nhân loại hơn.
Ngọc nhũ của nàng được bao phủ bên dưới một lớp vảy mềm, mặc dù không lớn nhưng tròn trịa và cực kỳ săn chắc, xúc cảm rất tốt. Kết hợp cùng với vòng eo thon nhỏ như eo kiến và tấm lưng ong mượt mà làm cho dáng người nàng càng thêm nổi bật.
Hơn nữa, có lẽ vì là ong chúa nên mặc dù ngực khá nhỏ nhưng bù lại mông mỡ của nàng thì lại vô cùng phì nhiêu và căng mọng. Vỗ mạnh một cái tạo nên tiếng “bốp” thật lớn, cảm giác đàn hồi truyền đến tay khiến cho Tiêu Lệ mặc dù đã trải qua một đêm mây mưa dữ dội vẫn hùng phong bạo phát, đại long thương chỉ thẳng thượng thiên.
_ Ta bắt đầu nhé!
Tiêu Lệ kề sát tai của Sasa khẽ nói, một luồng hơi nóng phả vào ót nàng khiến cơ thể nàng khẽ run nhè nhẹ.
_ Áááááá……
Không đợi Sasa trả lời, đại long thương của Tiêu Lệ đã sớm cứng rắn đâm sâu vào cơ thể nàng, dễ dàng xuyên phá một lớp màng mỏng manh khiến Sasa không kiềm được bật lên tiếng rên rỉ tiêu hồn.
_ Nàng vẫn là xử nử?
Cảm nhận nguyên âm thuần khiết trong cơ thể Sasa khiến Tiêu Lệ vô cùng bất ngờ. Sasa vốn là Tâm Ma Phong Hậu, đã từng sinh ra không ít Tâm Ma Phong, theo lý mà nói nàng không thể là xử nử mới đúng.
_ Ưm… là vì…
Khẽ mở mắt ra, nhìn thấy Tiêu Lệ đang trố mắt kinh ngạc nhìn mình, Sasa mới chậm rãi giải thích…
Tâm Ma Phong tộc hình thức sinh sản rất kỳ lạ. Chỉ có Phong Hậu mới có thể sinh sản và kéo dài huyết mạch cho tộc đàn. Những con
Một cách gọi là sinh sôi vô hạn, Phong Hậu sẽ rơi vào trạng thái ngủ say trong một khoảng thời gian rồi sinh ra một lượng lớn trứng. Tất cả trứng đều nở ra Tâm Ma Phong hoặc Tâm Ma Phong Vệ chịu sự điều khiển của Phong Hậu.
Một cách khác gọi là truyền thừa huyết mạch. Tâm Ma Phong Hậu sau khi trưởng thành và tiến hóa thành Huyền Thiên Tâm Ma Phong có thể đi tìm phối ngẫu của mình, sau đó sẽ sinh ra những Phong Hậu đời kế tiếp.
_ Thì ra là vậy…
Tiêu Lệ nói rồi lại bắt đầu tăng tốc khiến Sasa liên tục rên rỉ. Cảnh xuân nhất thời tràn ngập khắp gian phòng…
………
Thành thị trung tâm sa mạc, Medusa thần điện.
Trên bầu trời, một đầu ma thú to lớn trôi nổi giữa không trung. Vài bóng người lơ lửng phía trước đầu ma thú không xa, trên người lặng lẽ tràn ra khí tức khủng bố làm đám xà nhân tu vi hơi thấp bên trong thành thị đều không ngừng run rẩy.
Đám người Cổ Hà không nhanh không chậm lăng không bay tới, chẳng mấy chốc đã dừng phía trước tường thành, khẽ đưa mắt đánh giá xung quanh.
Nhìn thấy bọn họ dừng lại, trên tường thành, hai bóng người cũng chậm rãi bay lên giữa không trung đối mặt với Cổ Hà, rõ ràng chính là Lamia và Mặc Ba Tư.
Mặc Ba Tư tính tình nóng nảy, vừa xuất hiện đã lớn tiếng chửi mắng. Lại còn cùng Sư Vương Nghiêm Sư đấu khẩu không ngừng. Kẻ thù cũ gặp nhau, hai bên lời qua tiếng lại tranh cãi quyết liệt, thậm chí còn có dấu hiệu muốn động thủ.
_ Tốt rồi, lão Sư! Đừng cùng bọn hắn đấu võ mồm nữa!
Nhìn hai tên cừu nhân đang muốn lao vào ăn thua đủ với nhau, Cổ Hà bất đắc dĩ lắc đầu phất tay ngăn lại Nghiêm Sư. Sau đó, hắn khẽ bước lên một bước rồi chợt hét lớn, trong âm thanh mang theo đấu khí vang vọng khắp cả tòa thành.
_ Medusa nữ vương bệ hạ! Tại hạ Gia Mã đế quốc - Cổ Hà - đi vào nơi này không phải muốn cùng quý tộc khai chiến, chỉ là có việc cần cùng ngài thương lượng. Mong nữ vương bệ hạ có thể hiện thân một lát!
Theo tiếng quát ngưng lại, trong ngoài tường thành, một mảnh yên tĩnh xuất hiện, hồi lâu sau vẫn như cũ không có một chút phản ứng.
Trông thấy tình huống này, lông mày của Cổ Hà hơi nheo lại. Nhưng mà ngay tại lúc hắn lại muốn hét to một tiếng thì bất chợt bầu trời phía trên tường thành bất chợt phát sinh dị biến, không gian đột nhiên vặn vẹo vô cùng quỷ dị
Nhìn một màn này, đám người Cổ Hà đều hơi kinh hãi. Trừ hắc bào nhân vẫn luôn duy trì trầm mặc ra, những người còn lại đều khẽ lùi lại một bước, sau đó ngưng trọng nhìn về phía không gian vặn vẹo kia.
Trên không trung, mặt trời đã dần khuất dạng, ánh tà dương chiếu xuống vùng không gian vặn vẹo khúc xạ ra từng chùm ánh sáng đủ mọi màu sắc tạo nên một khung cảnh lung linh huyền ảo.
Nháy mắt sau, một thân thể mềm mại lả lướt, đường cong uyển chuyển từ từ ngưng tụ giữa ánh sáng muôn màu đó, rực rỡ xuất hiện trong tầm mắt vô số người…