Một nơi nào đó trong sa mạc, một bóng người từ trong hư không trống rỗng hiện ra. Bóng người đó một tay ôm ngang vòng eo một vị mỹ xà nữ, tay còn lại xách một tên thiếu niên như xách một con gà, rõ ràng chính là Tiêu Lệ vừa rời khỏi chỗ đám người Cổ Hà không lâu.
_ Tam đệ, chúng ta lại gặp nhau…
Tiêu Lệ bỏ Tiêu Viêm xuống mỉm cười nói.
_ Nhị ca, ngươi đến Tháp Qua Nhĩ sa mạc lúc nào vậy?
Tiêu Viêm ngượng ngùng phủi lớp cát trên người, cười cười hỏi Tiêu Lệ.
_ Vừa đến vài ngày mà thôi… Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ngươi có chiếm được không?
Tiêu Lệ ấp úng trả lời rồi đánh trống lảng sang chuyện khác.
_ Không có chiếm được! Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đã bị Medusa nữ vương đoạt mất rồi…
Tiêu Viêm có vẻ thất vọng trả lời khiến Tiêu Lệ có hơi bất ngờ.
Theo lý thì Tiêu Viêm đã được hắn cho biết trước thông tin về Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và vị trí của nó. Hắn hẳn là phải nhanh chân hơn Medusa nữ vương mới đúng. Kết quả, hắn vẫn là kẻ đến sau.
_ Vậy hiện giờ ngươi chắc là đang đến thành thị trung tâm sa mạc tìm cơ hội đoạt lại Dị Hỏa từ trong tay Medusa nữ vương?
Tiêu Lệ thắc mắc hỏi. Nguyệt Mị đã bị hắn làm ngất xỉu, hơn nữa dù nàng có tỉnh thì cũng không thoát khỏi tay hắn được, cũng không lo lắng nàng sẽ gây nên chuyện gì.
_ Cũng gần như vậy… Nhị ca! Huynh ở đây thì tốt quá rồi! Huynh có thể giúp ta lấy Thanh Liên Địa Tâm Hỏa được không!
Tiêu Viêm hưng phấn hỏi.
_ Medusa nữ vương thực lực rất mạnh, ngay cả ta cũng không phải đối thủ…
Tiêu Lệ lộ ra vẻ mặt trầm ngâm nói. Nhìn thấy trong mắt Tiêu Viêm hiện lên chút thất vọng, hắn lại nói tiếp:
_ Thôi được… ta sẽ cố gắng… còn được hay không phải xem ý trời rồi…
Tiêu Lệ và Tiêu Viêm sau khi trao đổi một chút liền quyết định tách ra, binh chia hai đường lợi dụng đám người Cổ Hà gây hỗn loạn tìm cơ hội đột nhập vào nơi ở của Medusa nữ vương.
Chia tay Tiêu Viêm, Tiêu Lệ mang theo Nguyệt Mị còn đang hôn mê đi về hướng thành thị trung tâm của Tháp Qua Nhĩ sa mạc. Có bản đồ mà Tiêu Viêm đưa cho, hắn rốt cuộc không bị lạc đường lần nữa.
……….
Trung tâm Mị Xà bộ tộc, Tiêu Lệ ngồi chễm chệ trên một cái ghế bành, được hai tên xà nữ xinh đẹp phủ phục hai bên xoa bóp cho hắn.
Phía bên dưới, Nguyệt Mị đang vô cùng tích cực phục vụ cho tiểu Tiêu Lệ, không ngừng phun ra nuốt vào. Lưỡi rắn linh hoạt liên tục vuốt ve tiểu Tiêu Lệ khiến nó ngày càng thêm nóng bỏng và to lớn, Nguyệt Mị phải phồng má lên mới có thể nuốt trọn được.
Tiêu Lệ hai mắt mơ màng, ngồi trên ghế bành êm ái hưởng thụ Nguyệt Mị tận tình chăm sóc. Hai tay hắn cũng không nhàn rỗi ôm lấy vòng eo thon thả trơn bóng của hai nàng xà nữ bên cạnh, tận tình xoa bóp bộ ngực cao vút của hai nàng biến nó thành nhiều hình dạng thú vị.
Phải công nhận một điều là vòng eo của xà nữ đặc biệt gợi cảm, xà nữ tu vi càng cao thì lại càng quyến rũ. Mà vòng eo thon mượt như vậy, bộ ngực của các nàng lại càng thêm hấp dẫn, Tiêu Lệ đã nắn nót chúng cả đêm mà đến giờ vẫn chưa thấy chán.
Đêm hôm qua, Nguyệt Mị sau khi tỉnh dậy, vừa định mở miệng chửi rủa Tiêu Lệ thì bị Thanh Long khí tức trên cơ thể hắn hấp dẫn, cuối cùng lại chủ động quấn lấy hắn, nhiệt tình hoan lạc giống như nắng hạn gặp mưa rào.
Xà tính vốn dâm, xà tộc chính là một trong những tộc đàn bị Thanh Long bí pháp ảnh hưởng mạnh mẽ nhất. Mà bản thân Nguyệt Mị tu vi lại thấp hơn Tiêu Lệ, còn bị hắn ôm trong lòng đi lâu như vậy. Mặc dù nàng đang hôn mê vẫn hít vào không ít khí tức trên cơ thể hắn. Để rồi cuối cùng, Nguyệt Mị cũng triệt để trầm luân trong nhục dục với Tiêu Lệ.
...
Hiện giờ Nguyệt Mị đã hoàn toàn thuận theo Tiêu Lệ, Mị Xà bộ tộc cũng trở thành nơi hắn dừng chân trong lúc chờ đợi bọn Cổ Hà đi đến chỗ Medusa nữ vương náo loạn.
Tiêu Lệ cũng không lo lắng hắn sẽ không theo kịp bọn họ. Bởi vì sự kiện lần trước Medusa nữ vương tắm rửa bị hắn nhìn thấy, nàng ta đã nổi cơn thịnh nộ ra lệnh trục xuất toàn bộ nhân loại ra khỏi Tháp Qua Nhĩ sa mạc. Do đó hành trình lần này của bọn Cổ Hà còn trắc trở hơn gấp mười lần so với nguyên tác.
Đang suy nghĩ vu vơ, bất chợt Tiêu Lệ gầm nhẹ một tiếng, hai tay ôm lấy đầu của Nguyệt Mị mạnh mẽ phóng xuất toàn bộ tinh hoa vào trong miệng nàng.
Mà Nguyệt Mị cũng vô cùng phối hợp, nhu thuận nuốt xuống, lưỡi rắn thật dài còn khẽ liếm môi như vẫn còn chưa đã thèm.
_ Tiểu yêu tinh, từ đêm qua đến giờ mà ngươi vẫn ăn chưa no à?
Tiêu Lệ thấy vẻ mặt dâm đãng của Nguyệt Mị thì trêu chọc.
_ Thì sao, chẳng lẽ ngươi hối hận sao?
Nguyệt Mị cũng không phải dạng vừa, trêu chọc ngược lại Tiêu Lệ.
_ Ha ha, chỉ sợ nàng không chịu nổi mà thôi… đừng quên, lúc nãy là ai rên rỉ cầu xin ta tha thứ…
Tiêu Lệ lại vòng tay ôm hai xà nữ bên cạnh, một lời nói trúng tim đen Nguyệt Mị. Đêm qua mặc dù là nàng chủ động, thế nhưng cuối cùng lại bại trận, phải nhờ đến hai thuộc hạ tâm phúc của nàng hỗ trợ mới miễn cưỡng thỏa mãn được Tiêu Lệ.
_ Hứ… Ngươi được tiện nghi lại còn khoe mẽ!
Nguyệt Mị hờn dỗi liếc mắt Tiêu Lệ, hai thuộc hạ thân tín như tỷ muội của nàng cũng đã rơi vào trong vòng tay giặc. Vậy mà hắn vẫn còn chưa hài lòng.
_ Được rồi… nếu nàng vẫn còn muốn thì ta chúng ta lại tiếp tục nhé!
Tiêu Lệ nở một nụ cười gian xảo rồi lập tức kéo Nguyệt Mị vào lòng, đặt lên môi nàng một nụ hôn, hai tay thăm dò trên khắp cơ thể quyến rũ, tiểu Tiêu Lệ hùng dũng cũng đã sẵn sàng ra trận. Một đợt phiên vũ phúc vũ nữa lại sắp bắt đầu…