“Mặc kệ nguyên do phía sau là gì, dù sao hiện tại cũng đã biết nguồn gốc tích phân.” Thẩm Tiêu nhìn nước khoáng chất một gian phòng bên phòng bên cạnh, nói: “Tích phân rời khỏi bản đồ này là 1000, chúng ta muốn đi, hẳn là không khó.”
Trừ nước ở bên này, bọn họ còn có phòng khách khác cũng chất một nửa không gian. Hiện tại bên ngoài thiếu nguồn nước, nếu muốn đổi số nước này, tuyệt đối có thể “Bán” giá tốt.
“Ừ.” Đã biết khởi nguồn tích phân, Chử Đình cũng biết không nên chậm trễ việc này. Chỉ có tích phân tới tay mới coi như hoàn toàn an toàn: “Tôi đi tìm người phụ trách khách sạn.”
Loại chuyện thu đồ cổ, phía khách sạn nhân cơ hội này chắc chắn cũng vơ vét không ít. Hai người bọn họ đột nhiên nhảy ra thu đồ cổ, thứ nhất có thể chắn đường tiền tài của khách sạn, thứ hai quá mức gây chú ý. Nếu định buôn bán ở trên địa bàn của người ta, vậy đương nhiên phải thông báo với người ta.
Sau khi Chử Đình đi ra ngoài một chuyến, ước chừng nửa tiếng đã trở lại.
“Số nước này, khách sạn nguyện ý mua 10 thùng.” Chử Đình nói, anh tỏ vẻ với khách sạn muốn bán ra 100 thùng nước khoáng, vốn là muốn cho khách sạn thu mua, không nghĩ tới khách sạn lại tỏ vẻ chỉ muốn thu mua 10 thùng.
Thương nhân không có lợi không dậy sớm, hiện tại dưới tình huống này, bọn họ chỉ cần 10 thùng nước, hoặc là lượng nước tồn trữ của bọn họ đã đủ, hoặc chính là bọn họ đã thông qua cách nào đó biết được rất nhanh sẽ không cần nước nữa.
Rốt cuộc là loại khả năng nào, Chử Đình không hỏi thăm thêm, hiện tại anh chỉ muốn bán nước đi.
Khoảng chừng nửa tiếng sau khách sạn đến lấy nước đi. 10 thùng nước khoáng ở trong cái nhìn của người bên ngoài trông thấy mà thèm, Thẩm Tiêu biết, hiện tại bọn họ đã bại lộ, nếu không bán ra ắt sẽ bị người ta âm thầm nhìn chòng chọc.
Vì thế khi người phụ trách ở khách sạn chuyển nước của bọn họ xong, đối với người phía sau tới xin nước, bọn họ trực tiếp tỏ vẻ, chỉ nhận đồ cổ để đổi, hơn nữa một người chỉ có thể đổi một món đồ cổ. Sở dĩ hạn chế số lượng không phải bọn họ muốn làm tiếp thị “khan hiếm”, mà lỡ như qua vài ngày nữa mưa sẽ rơi xuống, một hai chai nước cũng đủ mọi người vượt qua ải này, có nhiều với bọn họ mà nói không có ý nghĩa.
Sau khi đưa ra điều kiện trao đổi, cửa phòng Thẩm Tiêu bọn họ rất nhanh đã xếp thành hàng dài.
Có thể ở lại khách sạn này, ai mà không có ít của cải chứ. Có vài người không có đồ cổ trong tay, không sao cả, đồ cổ cũng chia giá trị cao thấp, giống loại đồ cổ có thể đổi 10 tích phân, giá trị một chai nước, mà cái loại có thể đổi 50, 100 tích phân, đương nhiên là ba chai bốn chai nước, bọn họ có thể lấy tiền đi tìm người có đồ cổ san sẻ.
Rất nhanh, 90 thùng trong phòng khách, tổng cộng 2160 bình nước khoáng không đến một tiếng, tất cả đều bị đổi không còn. Thẩm Tiêu và Chử Đình thu vào tổng cộng 46120 tích phân, dư mức rời thế giới này.
“Muốn đi sao?” Chử Đình biết Thẩm Tiêu rất muốn rời nơi này, hiện tại không có áp lực cầu sinh, đối với rời đi hoặc ở lại, anh tỏ vẻ tùy ý, chủ yếu xem Thẩm Tiêu.
“Chờ một chút đi.” Thẩm Tiêu nói: “Cô gái nhỏ đó vẫn chưa đến.”
Mới nãy khi cô đang đổi đồ đặc biệt lưu ý một chút, cô gái nhỏ đó không ở trong đó.
Đương nhiên, có lẽ vừa rồi trong đám người sẽ có trưởng bối của cô bé, nhưng nếu cô là trưởng bối nhà cô bé, ở dưới hình thức trao đổi này, cô sẽ lựa chọn để cô bé tương đối quen mặt lại đây đổi nước, bởi vì như vậy sẽ có xác suất đổi được nhiều nước hơn một chút.
Cô bé không tới, hoặc là trong nhà không có đồ cổ, hoặc chính là muốn tối nay lại đến.
Cô quyết định đợi thử xem.
Khoảng hơn mười phút qua đi, mọi người ở cửa phòng cô đã tản đi. Chuông cửa lại vang lên, Chử Đình đi mở cửa nhìn, ngoài cửa có một già một trẻ đứng đó. Người nhỏ chính là cô bé, người già còn lại là một ông cụ mặc áo trung sơn.
Hai ông cháu hẳn là từng sửa soạn gọn gàng, tuy rằng trên người còn tràn ngập mùi, trên quần áo cũng có vết ố, nhưng mặc chỉnh tề, tóc cũng chải chuốt gọn gàng, bóng loáng sáng lạn.
“Là hai người à.” Thấy đợi được bọn họ rồi, Thẩm Tiêu cười, mời bọn họ vào phòng: “Bên ngoài nóng, vào phòng điều hòa đi.” Cả phòng, chỉ có phòng của cô và Chử Đình ngủ có điều hòa.