Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 208: Game online võng du 14




Nói xong, Thẩm Tiêu quay lại phòng bếp. Còn Thu Nhĩ Trư Mao, lúc đầu chán nản một lúc, tưởng mình làm hỏng chuyện khiến NPC ghét mình, nhưng sau đó nghe NPC nói như thế, anh ta bất giác ngây người. Đợi anh ta hiểu được lời Thẩm Tiêu nói rốt cuộc là gì thì trong lòng bất giác cảm thấy cảm động.

NPC này đang giúp anh ta tìm lại địa bàn đấy.

Không phải bọn họ vì chút đồ này mà giết anh ta về cấp 0 sao, thế thì tốt thôi, cô trực tiếp lật bàn luôn. Trừ khi các người khôi phục lại người của tôi, nếu không thì ai cũng đừng hòng lên bàn ăn thịt.

“Cảm ơn.” Đây là lần đầu tiên Thu Nhĩ Trư Mao nói lời cảm ơn chân thành với một NPC như vậy.

“Không sao. Nhưng mà người đầu tiên đưa tay ra giúp đỡ cậu, sau này anh có thể ưu tiên cung cấp thức ăn cho họ.” Thẩm Tiêu nói. Trải qua chuyện này, cô cũng rất hiểu, một người thì không có cách nào đảm đương một phía. Nhưng có thể dùng lợi ích để ràng buộc một vài người đứng bên cạnh cô.

“Được.”

Sau khi Thu Nhĩ Trư Mao rời khỏi nhà gỗ, cũng không đi luyện cấp nữa mà ở trong làng thu thập thịt lợn rừng. Trong thời gian đó có rất nhiều người thử đến gõ cửa nhà Thẩm Tiêu, nhưng không có ngoại lệ, không ai có thể nhìn thấy bóng dáng của cô.

“NPC này là sao thế, nhắm chuẩn Thu Nhĩ Cẩu Mao bọn họ rồi sao?”

“Tôi cũng là đàn ông mà, dựa vào đâu mà khinh thường tôi.”

“Thu Nhĩ Cẩu Mao bọn họ được NPC này bao nuôi rồi nhỉ, khi nào cô ấy chơi chán vậy, tôi cũng muốn được bao nuôi.”

Chính vì những lời bàn tán đó, cho đến rất lâu về sau, mấy anh em Thu Nhĩ Trư Mao đã thành danh, vẫn không thoát được cái danh hiệu “đàn ông được NPC bao nuôi”.

Sự bãi công của Thẩm Tiêu khiến những cao thủ hàng đầu đang mải miết lao vào động lợn rừng lo lắng vò đầu bứt tai. Tuy nhiên, họ lại động vào Thẩm Tiêu, nên chỉ có thể tìm Thu Nhĩ Trư Mao bọn họ nghe ngóng chuyện gì đang xảy ra.

Đợi sau khi bọn họ biết Thẩm Tiêu muốn cấp bậc của Thu Nhĩ Trư Mao quay lại cấp 5 thì mới cung cấp thức ăn, họ không nói gì, lập tức sắp xếp một đám anh em bảo vệ Thu Nhĩ Trư Mao nâng cấp.

Nhìn thanh thế lẫy lừng này, trong lòng Thu Nhĩ Trư Mao rất rõ ràng, anh ta có thể được những đại ca kia đối xử như vậy, hoàn toàn là vì quan hệ của Thẩm Tiêu. Nếu anh ta chỉ là một người chơi bình thường, thì anh ta không là gì cả.

“Anh em mấy người có công hội không? Có muốn gia nhập với chúng tôi không?” Người dẫn bọn họ nâng cấp nói: “Gia nhập vào công hội chúng tôi, mỗi tháng đều có tiền lương 5000, phúc lợi thì nói sau.”

Thu Nhĩ Trư Mao biết có vài công hội chính là đội người chơi chuyên nghiệp, hơn nữa nghe nói cơ hội mua bán trong game online cực lớn, đã có rất nhiều công ty, tập đoàn tài chính gia nhập, có vài người cơ bản là xem game như công việc, mỗi tháng đều có tiền lương cơ bản và tiền hoa hồng. Anh ta hoàn toàn không ngờ mình cũng được nhìn trúng.

“5000 tiền lương?” Thu Nhĩ Kê Mao rất động lòng, anh ta một sinh viên đại hồng, phí sinh hoạt một tháng mới 2000. Nằm ở trong game thôi cũng có thể kiếm tiền, cớ sao mà không làm: “Tôi đồng ý!”

“Đợi đã, cái này ba người chúng tôi cần phải bàn bạc một chút.” Thu Nhĩ Trư Mao lý trí nói.

“Cái này còn phải bàn bạc cái gì nữa?” Thu Nhĩ Kê Mao nói riêng với anh ta: “Chỉ cần gia nhập là có năm nghìn tệ, có tiền không kiếm là đồ đần.”

“Nhưng người mà người ta nhìn trúng là chúng ta sao?” Thu Nhĩ Trư Mao nói.

Thu Nhĩ Kê Mao im lặng. Thu Nhĩ Trư Mao ở bên cạnh hỏi canh ta: “Thế chúng ta đi hay là không đi?” Đây là một cơ hội để gia nhập vào đội ngũ chuyên nghiệp.

“Tôi cũng không biết.” Thu Nhĩ Trư mao cũng rất đắn đo, nghĩ tới nghĩ lui, anh ta quyết định đi hỏi ý kiến của cha anh ta.

“Bác trai cũng đang chơi trò chơi này?” Hai người kia cảm thấy kinh ngạc.

“Không lẽ cha mẹ các cậu không đến?”

“Ờ...Cái này không phải là do chen không vào được sao.”