Trò Chơi Đối Kháng

Chương 139




Edit: Kazuo

Cả hai đều quên mất mục đích ban đầu của mình, tận tình ở bên nhau triền miên. Giờ phút này, không ai phủ nhận tầm quan trọng của nhau.

Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong đè lên sô pha, mỗi một lần Lý Hàn Phong tiến vào, cậu đều không tự chủ được mà thở gấp, hơi thở nặng nề của Lý Hàn Phong xen lẫn với tiếng gọi tên Chu Lẫm hết lần này đến lần khác.

Sau một lần phóng thích, Lý Hàn Phong không có lập tức rút ra, mà là nhẹ nhàng bóp lấy quai hàm của Chu Lẫm, từ môi mỏng phát ra thanh âm trầm thấp khàn khàn: "Bảo bối, còn muốn sao?"

Chu Lẫm ôm cổ Lý Hàn Phong, sau một hồi cuồng nhiệt, trên người cậu xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, dưới ánh đèn mờ mờ của căn phòng, cả người cậu toát ra một thứ ánh sáng trong suốt hấp dẫn, cộng thêm việc cậu đã uống rất nhiều rượu trước đó, lúc này toàn thân Chu Lẫm đều hiện tia đỏ ửng nhàn nhạt.

Lý Hàn Phong mê mẩn nhìn thân thể bên dưới đẹp hơn cả mỹ nữ, ngọn lửa vừa bị dập tắt trong chốc lát đã bùng lên, còn không đợi người bên dưới trả lời, hắn liền ôm eo lại một lần nữa vận động.

Chịu đựng khoái cảm ập đến não, Chu Lẫm khó khăn nói đứt quãng: “Tôi... tôi... muốn nghỉ một lát... còn... phải... trở về, bọn họ còn đang đợi... A..."

Lý Hàn Phong không cho Chu Lẫm cơ hội nói chuyện, liền thay đổi tư thế tiến thêm một bước, trong động tác rõ ràng lộ ra tức giận.

Nam nhân này còn muốn trở về, đáng giận!

"Quá...sâu quá...dừng lại...dừng lại...a..." Chu Lẫm nắm lấy tóc Lý Hàn Phong, tiếp thu sự va chạm càng ngày càng mãnh liệt, cho đến khi lại đạt đến đỉnh điểm một lần nữa.

“Bảo bối, em còn muốn sao?” Lại nói những lời này, Lý Hàn Phong vén những sợi tóc ướt trước trán Chu Lẫm, nở nụ cười xấu xa, chóp mũi dán vào mũi Chu Lẫm, bốn mắt nhìn nhau, làm Chu Lẫm không có nơi nào để trốn.

Dư vị nồng nàn còn chưa hoàn toàn phai nhạt, Chu Lẫm đã thở hổn hển, “Anh... anh trước tiên lấy nó ra, tôi sẽ trả lời vấn... vấn đề này!” Chu Lẫm hướng phía trước, muốn thoát khỏi thứ dục vọng của Lý Hàn Phong vẫn còn đang cắm vào bên trong cậu, nhưng chỉ hơi động một chút, liền có thể cảm giác được dục vọng trong cơ thể lại trỗi dậy.

Lý Hàn Phong cười khẽ, nghiêng người về phía trước, trở về chỗ ngồi, "Từ nay về sau nghe lời bà xã, bà xã không muốn, lão công cũng không làm."

"Thật sao? Vậy thì dừng lại đi!" Chu Lẫm nghi hoặc, trong lòng nhịn không được gào thét, vậy thì ngươi mẹ nó rút ra trước đi.


Lý Hàn Phong cười gật đầu, sau khi hôn lên môi Chu Lẫm, hắn ngẩng đầu lên: "Làm sao mà dám để bà xã chịu đựng chuyện này, thân làm chồng, chịu chút ủy khuất cũng là chuyện bình thường."

Lý Hàn Phong vừa nói xong, Chu Lẫm liền trở nên rối rắm, cậu chợt cảm thấy mình có chút áy náy với Lý Hàn Phong, thực ra không phải thể chất của Chu Lẫm không chịu nổi sự cứng rắn của Lý Hàn Phong, mà là Chu Lẫm muốn đi gặp đám Diệp Văn Sâm sau đó.

Vạn nhất...

Nếu đứng không vững thì sao giờ?

Nghĩ đến đây, Chu Lẫm đột nhiên cảnh giác trở lại, nếu như Lý Hàn Phong không thỏa mãn dục vọng, mà lại đi tìm tên yêu tinh kia thì sao?

Ngay tại Lý Hàn Phong đang muốn rút lui, Chu Lẫm đột nhiên siết chặt hai tay, kéo Lý Hàn Phong trở lại.

Chu Lẫm cắn môi dưới, ánh mắt phiêu diêu ​​một hồi lâu mới nhìn về phía Lý Hàn Phong, cuối cùng ngập ngừng nói: "Tôi... tôi... cũng... tôi cũng..."

Lý Hàn Phong khó hiểu, "Cục cưng, em nói cái gì?"

“Tôi cũng muốn!” Chu Lẫm hô to một tiếng, lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Lý Hàn Phong đầu tiên là giật mình, sau đó trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, nhưng lại tà ác nhếch lên khóe miệng, "Cục cưng, em muốn cái gì?"

Chu Lẫm hung ác trừng mắt, "Anh rốt cuộc có làm hay không? Nếu không lão tử liền đi tìm... A..." Cậu còn chưa nói xong, Lý Hàn Phong không hề có thông báo trước húc một cái.

“Tìm ai?” Lý Hàn Phong âm mặt hỏi.

Thật ra, điều Chu Lẫm muốn nói là quay lại tìm đám Diệp Văn Sâm, cùng bọn họ tiếp tục uống rượu nói nhảm, nhưng mối liên hệ giữa câu trước và câu sau lại có một ý nghĩa khiêu khích nhất định.


May mắn thay, diện tích ghế sô pha của cả hai đang nằm rất lớn, nếu không chỉ sợ eo sẽ bị dày vò đến gãy luôn. Sau vài lần cuồng nhiệt, cả hai đều đạt đến giới hạn, Chu Lẫm mặc đầy đủ quần áo, dựa vào vai Lý Hàn Phong thở hổn hển, thậm chí quên cả chuyện quay lại tìm Diệp Văn Sâm.

Lý Hàn Phong uy nghiêm dựa vào ghế, cổ áo sơ mi đen mở rộng, một tay cầm ly rượu đỏ, tay kia ôm người yêu đang tựa vào trên vai, vẻ mặt thỏa mãn.

“Chu Lẫm, tôi đã quyết định không chuyển đến đảo xx nữa.” Lý Hàn Phong nhẹ nhàng nói, “Cứ như bây giờ, ban ngày chúng ta cùng nhau đến Nguyên Soái, buổi tối cùng nhau vui chơi.” Vứt đi những ký ức lạnh lẽo kia, giờ phút này Lý Hàn Phong nghiễm nhiên chìm đắm trong tương lai tốt đẹp.

"Lý Hàn Phong..." Chu Lẫm nói.

"Ừm?"

"Tôi muốn đi tắm."

"..."

Lý Hàn Phong ôm chặt eo Chu Lẫm, cười tà ác thì thầm bên tai Chu Lẫm: "Đừng đi!"

"Của anh... còn ở bên trong, tôi muốn... lấy hết ra." Chu Lẫm vừa xấu hổ vừa tức giận nói.

Lý Hàn Phong càng cười xấu xa, hắn cúi xuống liếm vành tai Chu Lẫm, dùng giọng nói mê người nói: "Giữ lại hết đi, nói không chừng còn có thể trở thành con của chúng ta."

“Lý, Hàn, Phong!!!” Chu Lẫm tức giận, túm cổ Lý Hàn Phong, đánh ngã Lý Hàn Phong đang cười tà ác.

……………………..


Jason vẫn canh giữ bên ngoài căn phòng, nghe thấy tiếng cười và tiếng chửi rủa của Lý Hàn Phong và Chu Lẫm bên trong, Jason rất mừng cho Lý Hàn Phong, vị chủ nhân được bảo vệ nhiều năm và lạnh lùng cô độc này cuối cùng cũng được hạnh phúc. Nhưng sau đó, đôi lông mày tuấn tú lại nhíu lại u sầu.

Người vừa mới nếm trải mùi vị hạnh phúc sợ nhất là mất đi, chính vì sợ mất đi này sẽ khiến người ta bằng mọi giá bảo vệ thứ mình nắm chặt trong tay.

Lý Hàn Phong vẫn đang âm thầm chiến đấu với Thượng Nguyệt Bang, hơn nữa không ngừng mua một số sát thủ hàng đầu của tổ chức để ám sát Lý Cừu, nhưng Lý Hàn Phong đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, chỉ sợ lần sau có thể sẽ không dễ dàng thành công như vậy nữa. Jason đã ở bên cạnh Lý Hàn Phong nhiều năm, biết rõ Lý Cừu là kẻ quỷ dị đa đoan, điều mà ông ta giỏi nhất là hạ gục kẻ thù mà không mất bất kỳ quân nào. Cho nên Jason đã âm thầm thề, về sau, hắn sẽ không chỉ bảo vệ sự an toàn của Lý Hàn Phong, mà còn hết mình bảo vệ Chu Lẫm.

Bảo vệ sinh mệnh thứ hai của Lý Hàn Phong.

- -------------------------------------

Chu Lẫm từ trong phòng đi ra, chậm rãi đi về phía nhà vệ sinh, cảm giác phía sau dính dính, nhịn không được mắng Lý Hàn Phong hai câu. Nhưng ngoại trừ điều này, Chu Lẫm cảm thấy cơ thể của mình không khó chịu như cậu tưởng tượng.

Chu Lẫm thở dài, dù sao cậu cũng quen rồi. Chạm vào đôi môi hơi sưng đỏ vừa bị hôn, trong đầu ạch Lẫm lại hiện lên hình ảnh Lý Hàn Phong cứ liên tục gọi cậu là bà xã, Chu Lẫm bĩu môi giả vờ tức giận, nhưng trong mắt lại hiện lên nụ cười sâu xa.

Lúc đi vào nhà vệ sinh, Chu Lẫm cảm thấy toàn thân đẫm mồ hôi, vì vậy cậu đến gặp Diệp Văn Sâm để mượn phòng tắm trong phòng ngủ của hắn ở Intoxicated, lúc trở ra tinh thần tràn đầy sảng khoái. Còn cùng Diệp Văn Sâm và những người khác uống rượu.

Vừa đi tới cửa phòng của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm đột nhiên cảm thấy trước mắt choáng váng, sau đó kịch liệt muốn nôn, Jason thấy sắc mặt Chu Lẫm không ổn, lập tức nói: "Chu tổng cảm thấy không tốt sao? Có cần tôi phái người đưa ngài đến bệnh viện không?"

Chu Lẫm xua tay, "Hình như là do uống nhiều quá, cho nên mới buồn nôn!" Nói xong vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, Jason phía sau bất đắc dĩ cười cười, thầm nghĩ Chu Lẫm ra ngoài lâu như vậy là do cùng bằng hữu uống rượu.

Chu Lẫm chạy vào nhà vệ sinh, vừa nôn vừa dùng tay giữ thành bồn, nhưng thứ cậu nôn ra chỉ toàn là máu, nhìn qua phi thường khủng bố, Chu Lẫm có chút run sợ, vội vàng rửa sạch vết máu.

Súc miệng xong, Chu Lẫm xoa xoa lồng ngực khó chịu, nhìn gương mặt tắng bệch như tờ giấy trong gương.

"Mẹ nó! Là chuyện gì đang xảy ra vậy?" Chu Lẫm lẩm bẩm, chỉ nghĩ nguyên do là do gần đây cậu ăn nhiều đồ bổ quá.

Hai mắt Chu Lẫm trợn to, theo sau là khoang ngực truyền đến cơn đau kịch liệt xé rách, giống như con tê tê trốn trong lồng ngực, liều mạng cào xé khoang ngực muốn bộc phát ra ngoài.

“F*ck!” Chu Lẫm hét lớn một tiếng, dùng sức vỗ mạnh vào ngực, cố gắng giảm cơn đau, nhưng hiển nhiên không có tác dụng.


Chu Lẫm đứng thẳng người, miệng thở hồng hộc, cơn đau đớn kịch liệt khiến cơ thể không thể nhúc nhích dù chỉ một bước, Chu Lẫm đành phải chống đỡ bồn rửa mặt, từ từ ngồi xổm xuống, cố gắng chờ cơn đau biến mất.

Không có nhiều người trong nhà vệ sinh, nhưng mọi người đều nghĩ là do Chu Lẫm đã say rượu, dù sao thì việc ngủ quên trong nhà vệ sinh ở một địa điểm giải trí lớn như thế này cũng không phải là hiếm có.

Qua gần năm phút, cơn đau trên người nhẹ dần rồi cuối cùng cũng biến mất, lúc này Chu Lẫm mới đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm, cử động thân thể cũng không cảm thấy có gì khác thường, trong lòng càng thêm nghi hoặc.

“Chẳng lẽ…” Chu Lẫm nhíu mày, “Là bởi vì Lý Hàn Phong dùng sức quá mạnh sao?” Nghĩ tới đây, cậu liền cảm thấy không đúng.

Chu Lẫm vừa đi về phía phòng riêng, vừa cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên dừng lại, kinh ngạc há to miệng, lắp bắp nói: "Không... không phải... Sẽ không thật sự mang thai đi?!"

- ----------------------------------------

Chu Liệt trở lại phòng, ngồi xuống trên đùi Lý Hàn Phong, bất mãn lên án: “Tại sao lần nào lão tử cũng là người bị thương!” Hiện tượng kỳ lạ này chung quy nên đổ cho Lý Hàn Phong trước, Chu Lẫm nghĩ như vậy.

Lý Hàn Phong không hiểu ý của Chu Lẫm, theo bản năng cho rằng Chu Lẫm là do chính mình làm bị thương, nghi ngờ cau mày nói: "Tôi nhớ rất rõ là nó đã được bôi trơn, cũng không chảy máu, làm sao có thể bị thương?"

Chu Lẫm đỡ trán, "Quên đi! Tôi lười cãi với anh!"

Sự lo lắng bất thường trên cơ thể trước đó nhanh chóng bị Chu Lẫm bỏ qua, cho rằng hiện tại thân thể mình đã ổn, vì vậy tiếp tục nói chuyện với giọng điệu 'ghê tởm' của Lý Hàn Phong. Nhưng trong lúc trò chuyện, chủ đề chuyển sang Thượng Nguyệt Bang, rồi đến Lý Cừu.

“Lý Hàn Phong, anh có thể thắng Lý Cừu sao?” Chu Lẫm nhíu mày hỏi.

“Như thế nào?” Lý Hàn Phong cười tủm tỉm, “Không tin thực lực của phu quân mình?"

"Ngưng đi! Tự luyến!" Chu Lẫm cong môi, nhưng ánh mắt lập tức chìm xuống, thấp giọng nói: "Lý Hàn Phong..."

"Hửm?"

Chu Lẫm nhíu mày, trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi nói: "Đừng chết..."