Giang Thái Nhiên đưa tay chen vào trong váy cô, dễ dàng tìm tới cánh hoa đã ướt đẫm kia.
Ngón tay giữa của hắn xoa lên nụ hoa e ấp với nhụy hoa lấp ló kia, một ngón khác theo khe hở qua lại se se mấy cái, dính lấy tràn đầy ái dịch rồi lui về sau bọc lên trên âm đế, thuận tiện lòng bàn tay cũng vuốt ve lên xuống.
“Ưm a... chỗ đó...”
Bị Giang Thái Nhiên trực tiếp chạm vào... chỗ bí ẩn nhất... chỗ đó còn không biết cố gắng mà ngừng lại cứ liên tục chảy ra nước... nhưng vì sao lại thoải mái như vậy... không được đâu...
Dường như nhận thấy cô có ý nghĩ muốn chống cự, Giang Thái Nhiên nâng đầu đang chôn trước ngực cô lên, hôn xuống bờ môi thơm khẽ mở của Hựu Nhi, ngăn chặn sự cự tuyệt của cô, nuốt hết toàn bộ những rên rỉ, chiếc lưỡi thơm ngọt và nước bọt tươm ra từ miệng cô vào bụng.
Lòng bàn tay vuốt ve không mạnh không yếu, lực độ vừa đủ khiến cô thấy sung sướng nhưng không quá mức kích thích, Giang Thái Nhiên cảm nhận được một cách rõ ràng chất lỏng kia trào ra làm ướt ngón tay mình, rồi theo lòng bàn tay nhỏ xuống quần.
Vì thế một ngón tay nhàn rỗi bên cạnh liền đẩy cánh hoa ra, thử lần mò tìm kiếm huyệt khẩu khẽ nhếch kia, lại dịu dàng đưa ngón tay vào thăm dò.
Hắn không có móng tay dài, thậm chí ngay cả móng dài hơn đầu ngón cũng không có, chỉ cần hơi mọc ra là sẽ được cắt tỉa chỉnh chỉnh tề tề, sẽ không gây tổn thương phần thịt non bên trong khiến Hựu Nhi cảm thấy đau đớn.
Theo ái dịch ngón tay chậm rãi vói vào sâu hơn một ít, nhưng chỉ là một đốt ngón tay thì đã bị cắn chặt lấy, không thể tiến vào sâu hơn nữa.
Là Hựu Nhi tự mình hút lấy, Giang Thái Nhiên rất rõ điều này. Vào lúc ngón tay hắn sờ đến cửa huyệt, chỗ đó rõ ràng đã mấp máy mấy cái, thân thể Hựu Nhi đang hòa tan trong nụ hôn của hắn cũng trở nên cứng đờ.
Có lẽ vì cô cảm thấy cảm thấy thẹn, hắn liền buông môi đỏ ửng của cô ra, dán cánh môi mình lên vành tai mẫn cảm của Hựu Nhi, thổi một hơi.
Cô quả nhiên không được tự nhiên lắc lắc đầu, hai mắt nhắm nghiền nhưng chân mày nhăn lại, chỉ là rõ ràng đang rất thoải mái.
“Tiểu Hựu Hựu thả lỏng nào, sẽ không đau chút nào đâu... ngoan nhé...”
Có lẽ vì giọng hắn quá dịu dàng, quá trầm thấp, trong nhu hoà lại cất giấu một chút mê hoặc, giọng nói nhè nhẹ chậm rãi theo tai rót vào trong não, khiến suy nghĩ của cô vốn có chút hỗn loạn lại càng thêm hỗn loạn.
Nhưng cô cũng không có cách nào để tự hỏi thêm gì, bàn tay xoa âm đế kia quá thuần thục trêu chọc, vốn dĩ nhụy hoa đã rất mẫn cảm, nay bị xoa tới xoa lui như vậy, hơn nữa lòng bàn tay kia còn cọ xát vào khiến cho số lượng dây thần kinh khổng lồ phía dưới kia đều bị kích thích, làm cho cô càng thoải mái rên xiết.
Thực tế cô cũng đã biểu hiện như thế, tiếng rên ngọt ngào yêu kiều này làm khuôn mặt tinh xảo khiến người ta chấn động của Giang Thái Nhiên càng trở nên dịu dàng và say đắm, thân thể mềm mại chợt cứng đờ ban nãy của Hựu Nhi giờ lại giống như căn bản không hề tồn tại, để mặc cho dị vật kia chen vào trong thân thể mình từng chút một, ôn hòa lại thong thả, hoàn toàn không cảm thấy đau đớn gì...
Hắn đã đưa được cả một ngón tay vào, liền bị thịt non bên trong hút lấy chặt chẽ, giống như vô cùng bài xích dị vật chưa bao giờ gặp gỡ này, rồi lại giống như đang rất hoan nghênh người khách đầu tiên đến thăm nhà, nhiệt liệt trào dâng, co rút và vui sướng vô cùng.
Hắn rút ra một chút, Hựu Nhi càng rên xiết yêu kiều hơn so với vừa rồi, cửa động cũng rút theo, không biết là đau hay là thích.
Vì thế Giang Thái Nhiên lại rút ra một chút, sau đó lại lần nữa đẩy vách tường thịt trùng điệp kia ra, tiến vào trong tiếp tục thăm dò. Hựu Nhi càng phát ra tiếng rên rỉ êm tai... Gần như có thể xác nhận được chắc chắn cô đang rất thích thú.
Chỉ bị ngón tay của mình thọc vào rút ra mà đã thích đến vậy hay sao...
Ý thức được điều này, khóe môi hắn mỉm cười sâu hơn, hắn lại hé miệng liếm lên chút nước bọt ứa ra theo tiếng rên rỉ bên mép môi Hựu Nhi, sau đó liền ngậm lấy một mảnh môi mềm mại, dùng đầu lưỡi đảo qua những đầu dây thần kinh gợi cảm, bộ não dễ dàng vì vậy mà sản sinh ra phản ứng cộng hưởng giữa yêu đương và tính dục.
Cũng không biết có phải hắn đã thỏa thuận trước với Tống Loan hay không, mà ngón tay thọc vào rút ra kịch liệt đến nỗi tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại nhưng lúc sắp lên đến đỉnh cao thì đột nhiên lại bình ổn lại, lòng bàn tay xoa nhụy hoa cũng nhẹ nhàng nâng niu, làm nó đang nôn nóng liền được tỉnh táo lại một chút.
Giang Thái Nhiên biết Hựu Nhi sắp tới cao trào, vì thế trực tiếp rút ngón tay ra, lòng bàn tay cũng theo đó rời khỏi vị trí cơ mật kia.
Tảm Hựu Nhi đã sắp bị bọn họ tra tấn đến điên rồi... vì sao không thể cho cô được sung sướng sảng khoái cao trào một lần chứ... cô vô ý thức khép đùi lại cọ cọ vào nhau, khiến Hàng Tễ Duẫn đứng bên cạnh ngậm thuốc lá thưởng thức cô khóe miệng nhẹ nhếch lên.
Sắp nhịn không nỗi rồi sao? Vậy là tốt rồi...