Trong chiến dịch lần này, Nguyễn Hữu Du được phong làm Chinh tây tướng quân, chỉ huy tám vạn quân đội đánh Bồn Man, trên đường đi hắn đánh hạ nhiều nơi, lại phải chia quân đồn trú các điểm hiểm yếu, cho đến khi chiếm thành Thanh Vị, hắn chỉ còn chừng hai vạn quân, vậy mà Chawmpasak lại mang theo bảy vạn, cộng với hại vạn quân Lang Xang vốn có ở đây nữa, quân số của bọn chúng đã lên tới tám chín vạn người, Nguyễn Hữu Du thực sự lo lắng, nếu thật bại chiến dịch thượng Lào của Vương thượng sợ rằng sẽ thất bại, hắn cũng đã có ý định rút quân khỏi Thanh Vị để bảo toàn lực lượng, nhưng nếu như vậy sau này muốn chiếm lại Thanh Vị để đánh sang Lão Qua nói dễ hơn làm, không còn cách nào khác hắn buộc phải tử thủ.
- Bốn ngày, chỉ cần năm vạn quân Việt cầm chân quân Lan Xang bốn ngày, quân cứu viện nhất định sẽ đến kịp
…………….
Phương đông đã chuyển sang màu hồng, khi ánh dương đầu tiên hé thắp sáng cả đầu thành Thanh Vị. tiếng tù và cảnh báo của thành đã vang lên tiếng “Tu! Tu! Tu! Tu!...”, Nguyễn Hữu Du vội vàng ném bát cơm xuống đất, chạy lên thành, trên đó gần bảy ngàn tướng sĩ phóng lên thành, tay cầm cung tiễn, nỏ và súng trường, bố trận nghiêm ngặt đợi chờ.
- Đẩy đại bác ra
Một tên hỏa trưởng hô lớn,
Ngoài thành, liên quân Lan Xang đã hiên ngang đến bao phủ cả một vùng. Quân của chúng được chia làm bốn đại phương trận, đang từ bốn phía thành Thành Thanh Vị ùa đến. Tiếng tù và. tiếng trống vang lên như sấm. Bộ binh, kỵ binh, tượng binh của chín vạn quân liên minh đang dồn dập tiến đến. Khi còn cách thành khoảng một dặm. chúng từ từ dần lại.
Một tên lính Lan Xang cưỡi trên một con voi chiến màu trắng tiến đến, ngồi trên lưng voi là một lão già trạc tứ tuần, lão đứng dậy nói lớn:
- Ta là Đại tướng quân Phasouk của đế quốc Champasak, các ngươi có một canh giờ để đầu hàng, nếu không đừng trách bản tướng độc ác.
Nguyễn Hữu Du không nói gì, lẳng lặng nhìn ngắm, đại quân phía dưới quân đội Lan Xang tất cả đều mặc giáp, đầu đội mũ sắt hoặc quấn vải. Vũ khí của chúng là đao cong và trường mâu. Trường kích và cũng có một lượng lớn cung tiễn. kế đến phía bên trái là vô số những chiếc thang công thành, thậm chí cũng có cả đại bác. Tuy nhiên Nguyễn Hữu Du đã nhìn ra về độ hiện đại còn lâu mới bằng đại bác của Vương thượng. mặc dù như vậy, nhưng chúng lại có được ưu thế về quân số, chỉ cần viện quân không đến kịp Thanh Vị nhất định không giữ nổi
Liên quân Lan Xang cũng ý thực được vấn đề này. Phasouk dã hạ lệnh một canh giờ nữa, dùng toàn lực liều chết hạ thành, hắn phái người đẩy một cái chùy công thành khổng lồ tới, chuẩn bị phá cửa thành Thanh Vị
Phasouk lạnh lùng nhìn thành trì xa xa. những lá cờ phấp phới trên đầu thành, những tên lính Đại Việt đứng đầy. Sau lưng họ là vai chục khẩu đại bác cỡ lớn. Phasouk ,lúc trẻ đã từng tham chiến với Đại Việt, hắn hoàn toàn không ưa dân tộc này , năm xưa chính cha hắn đã chết trong trận chiến với nhà Lê. Trong lòng Phasouk cũng không hề lo lắng, hắn tin tưởng với ưu thế quân số gần như mười chọi hai này, nhất định Thành Thanh Vị không trụ nổi một ngày
“Saeed tướng quân, gỗ công thành đã chuẩn bị xong!” Một quan quân phóng đển bẩm báo.
Nguyễn Hữu Du trên thành cúi nhìn, chỉ thấy một khúc cự mộc đang được hai mươi con voi đà kéo đến. nó dài hơn mười trượng. đường kính tám thước, làm bằng một cây lim khổng lồ, cần hàng ngàn ngươi cùng đỡ mới mong bên nó lên nổi để công thành.
Dù cho trong lòng Nguyễn Hữu Du có chút lo lắng nhưng hắn vẫn tự tín vào quân đội của mình, hắn quay đầu lại hạ lệnh:
- Toàn lực phòng ngự
Trong khi đó, ở phía bên kia Phasouk đã rút gươm ra, gào thét:
“Lệnh cho toàn quân phát động công kích.”
“Hú Hú!” “ Tùng!. Tùng! Tiếng trống tấn công bắt đầu vang lên. Hai vạn quân ở mặt thành bắc bắt đầu phát động đợt tiến công đầu tiên. Chúng ùa về trước như nước vỡ bờ. tầng tầng lớp lớp mang theo thang mây. miệng hô hào phóng như bay về thành môn. Đại bác bên chúng cũng bắt đầu nhả đạn, khi cách thành tám mươi bước, chúng bắt đầu phóng tên, yểm hộ quân mình đến sát chân thành. Đằng sau làn sóng quân đội đang dâng lên kia. một khúc gỗ công thành khổng lồ dưới sự vận chuyển của hơn ngàn đại hán vạm vỡ đang từ từ tiến lại gần Thanh Vị
Trên thành đầu, các khẩu đại bác của quân Việt đã sẵn sàng phát động. hàng chục tên binh sĩ, nhét đạn vào rồi ngồi xuống bịt tại lại, một tên đưa cao mồi lửa, châm vào dây cháy chậm
Nguyễn Hữu Du vừa một tiếng lệnh hạ. toàn bộ đại bác đều phát nổ. sau khi vẽ ra đường cung tuyệt đẹp trên không liền phóng thẳng về phía đám đông.
“Đùng!” Một tiếng vang động trời, tiếng kêu thảm thiết inh ỏi khắp nơi.
Đợt thứ hai, thứ ba...cứ liên tục nối tiếp nhau, đồng thời cung nỏ quân việt cũng phóng tiền như mưa từ trên thành. Tình hình địch dưới thành thương vong thảm hại. Mỗi một tiếng đại bác nổ đều có vài chục người thương vong, nó đúng là một cỗ máy giết người đúng nghĩa, mang lại thảm họa diệt vong với quân đội Lan Xang
Quân Việt vận dụng loại Đại bác tiên tiến nhất thế gian này đã mang lại sức sát thương khổng lồ cho quân đội Lan Xang. Trên chiến trường bỗng chốc đã xác chết la liệt, nơi nơi đều là những cái xác bị đè bẹp, máu chảy thành sông nhuốm đỏ mặt đất, Phasouk thực sự điên rồi, hắn hạ nổi cáu hạ lệnh cho pháo binh bên mình bắn lại, rất nhanh quân đội Đại Việt cũng đã đó thương vong đầu tiên
lúc này, gỗ công thành đã dần dần tiến lại gần cửa thành, Nguyễn Hữu Du ngay lập tức hạ lênh cho Thần cơ doanh mang súng trường đến . nã đạn như mưa xuống dưới. đồng thời ném xuống vô số dầu hỏa. chỉ một chốc đã nhấn chìm tất cả trong biển lửa. Vô số người bị dầu hỏa thiêu cháy, họ không ngừng dang rộng hai tay chạy khắp nơi cầu cứu,chỉ tiếc là chưa đi được vài bước đã té nhào xuống, để ngọn lửa cuốn trôi. Khúc gỗ ngàn cân này nhanh chóng rơi bịch xuống đất, bốc chạy một đoạn, thế nhưng những tay súng của Lan Xang cũng đã tiến lên, hai bên nấp sau những tấm mộc nã đạn và nhau, mặc dù súng của Lan Xang không hiện đại bằng đại việt nhưng cũng gây cho Đại Việt khó khăn nhất định, Phasouk Chưng hửng nhìn về phía trước, Đại bác của Đại Việt hắn cũng không lo, thậm chí dầu hỏa cung tiến, hắn cũng không lo , nhưng súng tay của bọn chúng sao lại lợi hại như vậy, tốc độ nạp đạn dường như nhanh gấp đôi bọn chúng,.
Hắn tức tối, nghiếng răng nói: “Truyền lệnh của ta., đại quân bao vây thành Thanh Vị, tìm sơ hở tiến lên, tạm thời không công kích”
…………..
Phạm Đình Hậu, phó tướng của Nguyễn Hữu Du đang dẫn theo một vạn quân, đi trong đường núi, tiến đến trấn lỗ thành, đây là nơi quân lương của đại quân đang vậy thành Thanh Vị đồn trú, tính đến lúc này kế hoạch hoãn binh của Nguyễn Hữu Du đã thành công, hắn và một vạn quân ở lại Thanh Vị hư trương thanh thế để cầm chân quân Lan Xang chủ lực, để Phạm Đình Hậu có cơ hội đốt hủy toàn bộ quân lương của quân đội Lan Xang, và hắn thực sự đã làm được việc đó, nhìn đám lửa cháy ngút trời cùng với xác chết la liệt, Phạm Đình Hậu hạ lệnh, mau chóng thu dọn chiến trường rồi tiến về hướng tây, tiếp tục nghi binh. Khi nhận được tin kho lương bị hủy Phasouk thực sự đã tức đến phát điên, rõ ràng quân đội của hắn rất nhiều, nhưng lại bị cầm chân tại đây để mặc cho Kho luong bị đốt, bay giờ nói gì cũng đã muộn, quân đội của hắn đã lâm vào tình thế khó, công thành ngày một ngày hai lại không hạ được, rất dế bị viện quân Đại Việt đánh úp, bao vây thì lương thực lại không đủ, cuối cùng hắn chỉ còn cách rút lui hơn năm mươi dặm trở về ngôi thành lớn thứ hai của Champasak, thành Quy Tư., nguy cơ của Nguyễn Hữu DU tại thành Thanh Vị đã được giải quyết, nhưng đó mới chỉ là tạm thời, Phasouk một khi thu đủ quân lương sẽ tiếp tục quay lại, lúc đó ác chiến là không tránh khỏi.
…………………………..
Đại Việt tiến công Lan Xang đã qua đi mười ngày, cuộc chiến cũng còn chưa phân ra thắng bại, nhưng quân Lan Xang đã lâm vào thế bị động chưa từng có. Sau khi tin tức quân Việt chủ lực công phá được Trẫn Lỗ thành được truyền đến. đại quân Lan Xang và Champasak gần như phát điên, bọn họ liều lĩnh chạy về Trấn Lỗ thành cứu viện nhưng khí gần đến nơi lại nhận được tin, thành Quy Tư thất thủ . chỉ trong phút chốc ba tòa thành lớn nhất nhì đế quốc bị triệt hạ. Sự tổn thất lớn lao đó khiến cho quốc vương Champasak nổi điên, hắn định dùng toàn lực công phá thành Trấn Lỗ. thế nhưng lúc này Kinh Đô Luông Pha Băng của Lan Xang cũng đang bị ba cánh quân uy hiếp, cho nên người đứng đầu quân đội Lan Xang muốn cứu kinh đo trước, . Vì lợi ích đã xuất hiện sự tranh chấp, chiến thuật chia rẽ liên quân của Đại Việt đã bước đầu thành công,
Lúc này Đại quân của Nguyễn Hữu Du tạm thời bỏ quan Champasak mà vẫn theo kế hoạch cũ tiến sâu vào đất Lan Xang lúc này bọn họ cách VienThong còn hơn ba mươi dặm. Nguyễn Hữu Du ngồi nghỉ trên tảng đã, tay hắn cầm tusida đựng nước đưa lên miệng uống ừng ực, bông nhiên một tên lính tiến lên thi lễ bẩm báo nói:
“Bẩm báo Nguyễn tướng quân, quân đội Lan Xang đã chia binh làm hai đường, một đoàn khoảng chừng hai vạn người ở lại bảo hộ biên giới Champasak, đoàn còn lại chừng tám vạn người đang đuổi theo chúng ta, bọn chúng lại chia đôi ra, một đoàn ba vạn ngày sau lưng, một đoàn còn lại đi xuyên qua rừng KaDing cách chúng ta bảy mươi dặm”
nguyễn Hữu Du vội bỏ túi nước xuống cố kiềm chế sự kích động trong lòng hỏi lại:
- Ngươi nói bọn chúng đã chi quân ra rồi?
Tên lính kia lập tức vâng dạ.
Nguyễn Hưu Du vội lấy bản đồ ra rồi mở ra ở trước mắt, cẩn thận tìm ra con đường hành quân của hai đoàn quân này. Từ trên bản đồ mà xem. thì ý đồ của quân Lan Xang đã rất rõ ràng. Bọn chúng lo sợ Đại Việt sẽ đánh Muang Noi. bởi vậy binh chia hai đường, vừa có thể bọc đánh quân Việt, lại có thể phòng ngừa quân Việt tập kích các vùng lân cân, ép quân Việt chỉ có thể ngoan ngoãn đi đên Vien Thong, Chia quân thì chia quân, Nguyễn Hữu Du ta cầu còn không được, hắn cất địa đồ đi rồi đứng phắt dậy hạ lệnh,
“ Nửa canh giờ nữa, chuẩn bị hành quân, kẻ nào chậm trễ đều xử trảm”
Khi ba vạn năm ngàn quân của Phasouk đuổi đến khe núi Xiêng Rai, hắn nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vọng khác. Con đường duy nhất đi đến Muang Noi đã bị quân đội Đại Việt dùng thuốc nổ phá sập mọt đoạn , gỗ và đã cùng với lửa đã cắt đứt cong đường cứu viện duy nhất của Phasouk. Khiến hắn mất đi cơ hội tổ hợp lại với đoàn quân đi xuyên rừng KaDing kia hi vọng cuối cùng của hắn đã vụt tắt
“Tiêu rồi, tiêu rội bốn vạn quân Lan Xang phen này tiêu thật rồi!” Nhìn con đường đầy chướng ngại vật trước mặt Phasouk thốt lên ta thán. Thế nhưng hắn cũng không còn cách nào, vùng này bốn sung quanh là núi đá ( đây chính là dãy Trường Sơn (1) ), ngoài con đường này đích thị là không còn lối nào khác để đến Vien Thong, trong cơn tuyệt vọng hắn gào thét:
- Mau, mau dọn đường, nhất định phải đến Vien Thong kịp lúc.
(1) Dải Trường Sơn kéo dài từ thượng nguồn sông Cả trên đất Lào giáp Nghệ An tới tận cực nam Trung Bộ. Nó bao gồm toàn bộ các dãy núi nhỏ hơn ở Bắc Trung Bộ và các khối núi, cao nguyên Nam Trung Bộ, xếp thành hình cánh cung lớn mà mặt lồi quay ra Biển Đông.
Trường Sơn được chia thành Trường Sơn Bắc và Trường Sơn Nam, ngăn cách bởi đèo Hải Vân và núi Bạch Mã. Dài 1100km