Triệu Hoán Thần Binh

Chương 612: Vu Nhai nổi tiếng




Bởi vì giọng người hỏi hơi to nên quán rượu yên lặng. Năm ngày nay hễ chuyện gì liên quan đến Vu Nhai là khiến người ta chú ý. Hôm đó Vu Nhai cầm đoản đao đen, sức một người giải cứu Kiếm Sơn hùng quan còn rõ ràng trước mắt mọi người. Khi nghe tin đồn hấp dẫn này cả đám bao vây, người kia bất đắc dĩ kể lại từ đầu.

- Ha ha ha ha ha ha! Vu Nhai đại nhân giỏi quá, không chừng lại một câu chuyện tình yêu tiểu binh và thánh nữ.

- Xì, chuyện tình yêu gì, nên là chủ nhân và nô lệ nữ mới đúng. Ngươi không thấy Vu Nhai đại nhân có sở thích biến thái sao? Theo ta thấy hắn càng hy vọng thu quang minh thánh nữ là nô lệ nữ hơn.

Vài người cười to bảo:

- Ngươi rất có tài làm ngâm du thi nhân!

Trong một góc quán rượu, một nam nhân trẻ tuổi khóe môi co giật. Người này không phải Vu Nhai, hắn còn đang bế quan tu luyện, dưỡng thương. Nam nhân trẻ này là mượn kiếm huynh, gã siêu buồn bực. Hôm nay mượn kiếm huynh ở đây là để lấy lợi, lúc trước gã định mở bàn cá cược quang minh thánh tử, thánh nữ sẽ đến.

Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch của mượn kiếm huynh, gã hiểu biết Vu Nhai, khẳng định hắn và quang minh thánh nữ sẽ nở rộ hỏa hoa. Kết quả y như mượn kiếm huynh dự đoán, còn nóng bỏng hơn. Tiếc rằng vì một nữ nhân ngực phẳng làm mượn kiếm huynh bỏ lỡ cơ hội giàu to.

Mượn kiếm huynh bực mình lẩm bẩm:

- Bà nội cha nó, nữ nhân ngực phẳng đó hại ta bôn ba mệt chết, chỉ kiếm được mấy trăm kim tệ. Nếu ở lại đây không chừng kiếm được mấy trăm vạn.

Chính yếu là mượn kiếm huynh muốn ở đây làm ngâm du thi nhân vĩ đại. Mượn kiếm huynh bất đắc dĩ yên lặng uống rượu, nghe câu chuyện vốn nên là gã tuyên truyền.

- Nhưng chắc chắn Vu Nhai tiểu tử còn nhiều bảo bối có thể đào, những mỹ nữ ngực to viễn cổ, U Hoang bí ẩn, phải điều tra mới được. Còn có Thuẫn Lĩnh, chuyện lần này xảy ra Bắc Đẩu hành tỉnh sẽ không bỏ qua. Ta cần đi một chuyến.

Mượn kiếm huynh lầm bầm xong tính tiền rời đi, gã không định chào hỏi Vu Nhai.

Lúc trước mượn kiếm huynh đã nói tin tức liên quan đến hắn, như Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ, bây giờ gã không còn tin gì. Tin tức bán Vệ Vi Vi đến đâu tin tưởng Vu Nhai sẽ không thấy hứng thú.

Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh lại trở về quán rượu buồn bực nhâm nhi. Nói đúng hơn là Vu Nhai hoàn toàn không biết chuyện gì, bao gồm chiến tranh với Ma Pháp đế quốc.

Tròn năm ngày Vu Nhai không bước chân ra khỏi phòng, hắn bế quan năm ngày thu hoạch rất nhiều, vết thương lành hết. Vu Nhai nhìn ánh nắng sáng sủa, duỗi lưng giãn người.

- Ư a!

Vừa lúc Dạ Tình đi ngang trước mặt Vu Nhai, mắt hắn sáng lên. Dạ Tình vẫn ăn mặc như cũ, rất xinh đẹp. Ngọc Thủy nói sau khi nhận truyền thừa của bọn họ thì ngực sẽ biến to ra nhưng đến nay chưa có động tĩnh gì, mắt Vu Nhai sáng lên là vì cảnh giới của Dạ Tình.

- Dạ Tình, nàng đến hoàng binh sư bát đoạn?

- Hừ hừ.

Dạ Tình hầm hừ bước qua, bộ dạng không đắc ý ngược lại đầy ai không án.

Vu Nhai chớp mắt, chẳng lẽ qua sự sống còn vất vả mấy ngày nay nhưng Dạ Tình còn giận không muốn nói chuyện với hắn? Cô nương này thật hẹp hòi.

Vu Nhai thấy Nghiêm Sương đi ngang qua, chào hỏi:

- Nghiêm Sương chiến hữu, nàng cũng đến hoàng binh sư bát đoạn?

Nghiêm Sương nhỏ giọng chửi:

- Đồ vô sỉ.

Nghiêm Sương đi mất.

- Cha nó, chuyện quái quỷ gì đây? Ta đã làm gì? Ta vô sỉ hồi nào?

Mặt Vu Nhai dữ tợn đứng trước cửa phòng, không hiểu ra sao. Vu Nhai nhớ lại năm ngày nay trừ tu luyện, dưỡng thương ra hắn không làm chuyện gì. Các người nhận truyền thừa Ngọc Nữ tộc, thực lực tăng vọt, ta nói chúc mừng các người là vô sỉ sao?

Trong khi Vu Nhai khó hiểu thì Độc Cô Cửu Tà từ đâu chui ra vỗ vai hắn, nói:

- Vu Nhai chiến hữu đừng để bụng, các nàng như vậy là vì ngươi khiến các nàng quá thất vọng, vì yêu sinh hận.

Vu Nhai choáng váng hỏi lại:

- Vì yêu sinh hận?

Chuyện gì đây? Hình như năm ngày qua xảy ra chuyện gì hắn không biết. Vu Nhai chớp mắt ý hỏi nhìn Độc Cô Cửu Tà.

- Thì là chuyện ngươi cởi đồ quang minh thánh nữ còn đánh mông người ta.

Độc Cô Cửu Tà khoa trương nói:

- Tuy quang minh thánh nữ là kẻ thù lớn của chúng ta, ta công nhận ngươi làm rất đúng, ta rất ghen tỵ ngươi. Nhưng nữ nhân có hứng thú với ngươi sẽ thấy không án chuyện ngươi làm, ba ngày chúng ta chiến đấu ai biết ngươi và quang minh thánh nữ làm gì?

Vu Nhai khó hiểu hỏi:

- Cởi sạch đồ quang minh thánh nữ? Ta không có, lúc đó ta chỉ xé một ống tay áo, các ngươi cũng trông thấy.

Khi đó nhiều gặp mắt trông thấy, tin đồn quá xạo.

Độc Cô Cửu Tà nói nhanh:

- Đừng giả bộ, đây là lần thứ hai, còn lần đầu tiên thì sao? Lúc ngươi mới đến hoàng binh sư cửu đoạn kêu chúng ta đi trước, một mình đối mặt quang minh thánh nữ. Chẳng phải lúc ấy ngươi lột sạch đồ nàng ra, dùng cục gạch vỗ cặp mông trắng nõn sao?

Thật tình Độc Cô Cửu Tà rất ghen tỵ.

Vu Nhai há hốc mồm. Nếu ta có thể cởi đồ quang minh thánh nữ còn cần khắc phù văn phá huyền binh phòng ngự của nàng sao?

- Ai đồn? Ta cởi đồ quang minh thánh nữ bao giờ?

Độc Cô Cửu Tà nhún vai nói:

- Đừng phủ nhận, đây không phải chuyện mất mặt gì, có mất mặt thì là người bên quang minh thánh nữ. Bây giờ người toàn Kiếm Sơn hùng quan đều biết, không chừng đã truyền khắp Kiếm vực hành tỉnh.

Khóe môi Vu Nhai co giật, tin đồn quá đáng sợ.

Lúc đó chỉ có Vu Nhai và quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na, là ai đồn chuyện này? Vu Nhai vội hỏi Độc Cô Cửu Tà, được trả lời là Lạc hiệu úy.

Vu Nhai hỏi:

- Lạc hiệu úy đâu?

Độc Cô Cửu Tà đáp:

- Lạc hiệu úy tung tin xong thì đã xuất hiến.

Năm ngày trước Lạc hiệu úy nằm trong số người được Lôi Áo Phu đại soái thả, gã không nhớ Lạc hiệu úy là ai. Nếu Lôi Áo Phu nghe tin đồn từ Kiếm Sơn hùng quan chắc chắn sẽ hối hận đã không nhớ Lạc hiệu úy.

Vu Nhai bực mình nói:

- Cha nó, tốt nhất Lạc hiệu úy đừng chết trận, nếu không ta có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không sạch.

Lạc hiệu úy tung tin xong đi chiến tranh, không ai đứng ra thanh minh, càng đồn càng quá mức.

- Hoàng Hà là sông gì?

Độc Cô Cửu Tà tùy ý hỏi lại:

- Chẳng lẽ có ẩn tình?

- Đương nhiên là có!

Vu Nhai kể lại chuyện hôm đó, khi hắn nói không phá được phòng ngự của quang minh thánh nữ thì Độc Cô Cửu Tà lắc đầu. Một đống người vây quanh Vu Nhai, Độc Cô Cửu Tà từ bao giờ, ánh mắt nghi ngờ nhìn Vu Nhai. Còn nhớ Vu Nhai dùng đoản đao màu đen cắt phòng ngự của quang minh thánh nữ như dưa hấu, vậy mà không phá phòng ngự được?

Vu Nhai giải thích rằng:

- Sau này ta khắc phù văn đó vào đoản đao rồi phá phòng ngự của quang minh thánh nữ.

Đáng tiếc mới rồi Vu Nhai khoe hơi nhiều nên giờ khó xoay lại, mọi người vẫn nghi ngờ nhìn hắn. Dạ Tình, Nghiêm Sương cũng có mặt, ánh mắt nhìn Vu Nhai viết hai chữ: Không tin.