Triệu Hoán Thần Binh

Chương 307: Vu Nhai vs Lý Thân Phách (2)




Không biết từ lúc nào, hắn đã lấy một cây búa lớn ra, trừng mắt với Vu Nhai nói:

- Họ Vu kia, đi ra nhận lấy cái chết.

Các kỵ sĩ dự bị liếc mắt nhìn nhau. Cuối cùng ánh mắt bọn họ rơi vào trên người Độc Cô Cửu Tà. Độc Cô Cửu Tà nhún vai, ý nói đó là do hắn tự đi ra.

Thật ra mọi người còn tưởng rằng Độc Cô Cửu Tà sẽ cùng Vu Nhai đối chiến.

Tất cả mọi người nhìn về phía Vu Nhai. Vu Nhai cũng không để Lý Thân Phách thất vọng. Hắn cũng biết một trận chiến này, ngoại trừ hắn ra không có thể là ai khác.

Tướng khí của Lý Thân Phách thật ra đã sớm khóa chặt Vu Nhai lại. Tướng khí của hắn đặc biệt thuần túy, nặng tựa như núi, không ngờ lại khiến tướng khí của Vu Nhai cũng mơ hồ muốn bạo phát. Nếu đã muốn bạo phát, vậy cứ để cho nó bạo phát đi.

Trong nháy mắt khi Vu Nhai đứng lên, tướng khí đã không thể áp chế được nữa, mang tất cả phát ra ngoài. Ngay lập tức vô số đôi mắt sáng lấp lánh nhìn vào trên người Vu Nhai. Bất kể là quân địch hay là phe mình.

Hiện tại đám người Ngọc Vấn Hiền thật sự không có gì đố kỵ nữa. Nắm giữ tướng khí như vậy, những người trong tiểu tổ hành động đặc biệt Ẩn Nguyên không thể không phục. Nhóm mấy người Ngọc Vấn Hiền còn nhớ rõ cảnh tượng trên bầu trời của vương cung Lạc Thiên hơn một năm trước, lúc Vu Nhai lấy tướng khí diễn hóa ra một con hồ ly ngựa màu xanh cổ quái, trong lòng vẫn còn chấn động.

Độc Cô Cửu Tà cũng thật sự không ngờ Vu Nhai có tướng khí cường đại như vậy, khẽ nhíu mày. Tướng khí mạnh hay yếu đại biểu cho quyết tâm mạnh hay yếu. Phần lớn tướng khí của mọi người phát ra có liên quan tới vinh quang, thù hận và mộng tưởng. Vu Nhai cũng không ngoại lệ. bất kể là điểm nào, Vu Nhai cũng đại biểu cho oán niệm của hắn đối với Độc Cô gia, thù hận của hắn đối với phụ thân hắn.

- Được rồi, tiểu tử. Ta thừa nhận ngươi là một chiến sĩ chân chính, mà không phải là một kẻ rác rưởi chỉ biết giở âm mưu quỷ kế.

Lý Thân Phách quát lớn. Thật ra Lý Thân Phách đáng yêu hơn so với tam đệ Lý Đông Phách của hắn nhiều. Yêu hận phân minh, không có tâm cơ.

- Âm mưu quỷ kế là rác rưởi sao? Chỉ cần có thể thắng lợi thì không phải là rác rưởi. Chỉ cần có lợi cho đế quốc thì không phải là rác rưởi.

Vu Nhai bổ sung câu sau kia. Bất cứ lúc nào chỗ nào hắn cũng không quên vuốt mông ngựa. Lấy lòng vài câu cũng sẽ không chết người.

- Hừ, sử dụng âm mưu quỷ kế cũng không phải là người tốt.

Vu Nhai lắc đầu. Hắn nói nhiều với gia hỏa này như vậy làm gì. Người như thế chỉ có vũ lực mới có thể làm cho bọn họ tâm phục. Giống như một vị tướng lĩnh đế quốc Huyền Binh trước đây, bị đế quốc Ma Pháp đùa giỡn, trước khi chết vẫn không chịu thua, chết vẫn không cam lòng, còn hô lên ba chữ: Ta không phục. Chắc hẳn nếu như có người trực tiếp một quyền đánh hắn chết, hắn mới cam tâm, nhắm mắt.

Lý gia ở Chùy Lĩnh có rất nhiều người đều giống như vậy.

Oong!

Vu Nhai trực tiếp lấy búa phản nghịch ra. Mà trong nháy mát khi chiếc búa phản nghịch xuất hiện, cây búa trong tay Lý Thân Phách không ngừng chấn động.

Hiển nhiên, cây búa của Lý Thân Phách mạnh hơn cây búa của Lý Đông Phách nhiều. Binh Linh bên trong tuyệt đối không thể kém hơn so Khắc Liệt Luân Tư là bao nhiêu. Sở dĩ Vu Nhai sử dụng búa phản nghịch, cũng là yêu cầu của Khắc Liệt Luân Tư.

Ầm...

Hai thanh cây búa va chạm vào nhau, không có bất kỳ hoa chiêu nào, cũng không có tuyệt kỹ nào. Chỉ đơn giản là đập vào nhau mà thôi.

Lực lượng cường đại chấn động, trong nháy mắt khiến đá trên mặt đường bị đánh nát bấy. Tường của các công trình kiến trúc hai bên đường bắt đầu xuất hiện từng vết nứt.

Không biết Huyền Thần Điện có thể đau xót hay không. Tiểu thành Thanh Man này xây cũng không dễ dàng gì. Sau khi Thánh Hội kết thúc nhất định sẽ phải thật sự sử dụng làm nơi trú chân cho đám người san ma ở Thanh Man Cốc, mà không phải là để vứt đi. Xem ra sau khi kết thúc bọn họ sẽ phải tu sửa lại một lần nữa.

- Được rồi, họ Vu kia, không nghĩ tới ngươi còn có thể sử dụng búa. Lực lượng không nhỏ, không tồi. Ta thưởng thức ngươi.

Lý Thân Phách đối với những người có lực lượng lớn thật sự thưởng thức. Gia hỏa này sẽ không che giấu suy nghĩ trong lòng mình.

Nhưng thưởng thức thì thưởng thức, chuyện đánh kẻ địch thành cặn bã thì vẫn phải đánh thành cặn bã. Lý Thân Phách tuyệt đối sẽ không nương tay, Vu Nhai cũng không có khả năng chậm trễ. Búa thứ hai cũng đánh ra. Lần này không phải là chùy pháp không có chiến kỹ, mà là Chấn Oanh Chùy của Khắc Liệt Luân Tư...

Ầm...

Lại một va chạm khiến người hai bên liên tiếp lui về phía sau. Không ít gia hỏa âm thầm ẩn nấp ở đầu tường hoặc góc tường nào đó, sơ ý một chút bị chấn động đi ra. Có kẻ vận khí không tốt, ngã tới đầu rơi máu chảy, lại mắng cũng không dám mắng.

- Mẹ nó, tiểu tử, tên to con kia là Hoàng Binh Sư, có thể mượn dùng lực lượng Binh Linh bản mạng, có chút không ngăn được.

Khắc Liệt Luân Tư quát. Lý Thân Phách chỉ là Hoàng Binh Sư nhị đoạn, nhưng nhị đoạn của hắn so với tam đoạn của Sử Đại Bằng trước đó, rõ ràng cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Trong số kỵ sĩ dự bị đối diện, cũng có vài người nắm giữ thực lực Hoàng Binh Sư tam đoạn. Nhưng không có một kẻ nào dám xem thường Lý Thân Phách. Không có một kẻ nào dám nói bọn họ có thể lấy tam đoạn chiến thắng Lý Thân Phách, thậm chí bất phân thắng bại cũng không dám nói. Độc Cô Cửu Tà có thể sẽ là ngoại lệ.

Vu Nhai chỉ là Linh Binh Sư cửu đoạn, kém hai đẳng cấp nhỏ, nhưng cũng có thể nói kém một đẳng cấp lớn. Dù sao dưới tình huống lực lượng ngang nhau Hoàng Binh Sư mạnh mẽ hơn Linh Binh Sư nhiều. Đó là sự biến hóa về chất.

- Không ngăn cản được cũng phải ngăn cản. Lão tử muốn đạt tới cực hạn của Linh Binh Sư!

Trước đó, Vu Nhai nói chịu thua cũng là một loại chiến lược. Nhưng hiện tại không phải là thời điểm nhận thua. Hắn cũng không muốn sau đó lại thua. Nếu như Lý Thân Phách hắn bây giờ là Hoàng Binh Sư ngũ đoạn, Vu Nhai sẽ không nói hai lời, xoay người rời đi.

Ầm ầm ầm...

Bạo Phong Chùy, Chấn Áp Chùy, Toàn Phong Chùy của người lùn...

Vu Nhai cắn răng đánh ra từng chùy, giống như đánh cùng Lý Đông Phách lúc trước. Nhưng Lý Thân Phách sao có thể so sánh với Lý Đông Phách được. Trên phương diện Huyền Binh bản mạng, còn kém không chỉ một cấp.

Hiện tại Vu Nhai rốt cuộc đã biết tại sao Khắc Liệt Luân Tư lại muốn sử dụng tới búa phản nghịch. Nếu như là búa huyền tinh biển sâu, hiện tại hẳn đã bị phế bỏ.

Tất cả mọi người đã lùi ra đến ngoài trăm thước. Bất kể là người phía nào đều khiếp sợ nhìn chằm chằm vào hai người đang liên tiếp đập về phía nhau. Đặc biệt là đám kỵ sĩ dự bị lúc trước còn khinh thường Vu Nhai, hiện tại chỉ có trời mới dám xem thường hắn nữa.

Điều khiến cho bọn họ khó có thể hiểu được là, Vu Nhai dựa vào cái gì lấy thực lực Linh Binh Sư cửu đoạn lại cứng rắn đối kháng cùng Lý Thân Phách? Tiểu tử này rốt cuộc ở Linh Binh Sư đỉnh phong đã đi tới giai đoạn gì rồi?