Triền Miên Không Lối Thoát

Chương 29: [h+] triền miên trong phòng tắm.




Ngay lập tức anh đã tách hai chân tôi nhấc lên, hành động này khiến tôi có chút giật mình.

“Anh làm gì vậy?”

“Của anh cứng rồi.”

Cổ họng anh tràn qua một tiếng trầm thấp gợi cảm, sắc mặt bình tĩnh. Ánh sáng xâm chiếm trong đôi mắt giống như muốn áp đảo tôi vậy.

“Không tin thì sờ thử xem.”

Tôi mím môi, bạo dạn ung dung dùng tay luồn xuống phía dưới chỗ đang nhô cao lên.

Nhìn bằng mắt thường cũng thấy nó đã nhô cao một mảng quần nhưng không ngờ khi lòng bàn tay mềm mại của tôi chạm vào thì nó thật sự đã sưng cứng khiến anh khó chịu.

Thì ra vị thần tiên này ở dưới lớp váy phụ nữ lại có thể “cương” ngay lập tức.

Hình như sự bình tĩnh của anh mấy năm trước đây đều đã tiêu tan kể từ ngày gặp được cô.

Cự long vừa được cô chạm qua đã lập tức tràn đến khoái cảm bủa vây tâm trí, cổ họng anh nghẹn ứ, bật ra một tiếng rên khoan khoái.

Ngay cả lúc này, cô cũng chẳng biết sợ là gì, lại còn nâng ánh mắt lên trêu đùa nhìn về phía anh.

“Hứa gia, đã to như vậy rồi sao? Xấu hổ thật đấy!”

“Thái tử gia chỉ mới chạm qua em mà đã cương như vậy rồi. Anh thích em đến thế à? Easy boy!!”

Easy boy??

Cô thật là to gan mà! Dám cợt nhả cả anh!

“Em là đồ phụ nữ vô lương tâm. Còn không phải tại em khiến nó như thế sao?”

Cơ thể anh nóng rực như lò lửa, chút nước kia cũng không sao dập tắt được lửa tình trong anh, chỉ có cô.

Những giọt nước như viên trân châu chạy dọc xuống chiếc cằm ưu nhã của người đàn ông chảy xuống cổ, rồi lại xuống yết hầu lăn xuống cơ ngực rắn chắc chảy thẳng vào bên trong eo quần, hoàn toàn biến mất.

Mé nó, thật sự là quyến rũ chết người mà.

Thật không ngoa khi nói anh là tiểu hồ ly tinh câu dẫn người khác mà.

Ánh mắt anh thâm tình nhìn cô, giọng nói trầm khàn mang theo hóc môn nam tính phủ một tầng sương mỏng bao trùm lấy cô.

“Tiểu Nhan, cởi quần giúp anh.”

Tôi nhìn sâu vào trong đôi mắt anh. Đôi mắt đỏ ửng của anh hoàn toàn nhuốm màu dục vọng.

“Không sợ em chơi chết anh à?”

Nhìn anh có giống như đang hoảng sợ không?

Nhìn anh rõ ràng hoàn toàn không còn dáng vẻ bình tĩnh trước đây. Đàn ông một khi đã khai trai giống tám đời không nhìn thấy thịt.

Anh lại còn là một người mới nếm trái cấm, há có thể chịu nổi sao?

“Được chết trên người em thì có gì phải hối tiếc?”

Hứa Thời Tư máu M à? Bị vậy mà vẫn còn cười cho được.

Anh sẽ không biết rằng sau này anh sẽ phải hối hận vì câu nói này.

Lúc đầu là tôi muốn trêu chọc anh.

Kết quả lại bị thứ nam sắc kia dụ dỗ.

Vải vóc ướt rơi đầy trên đất, có quần áo, có nội y bị anh giẫm đạp trên đất.

Vòi hoa sen vẫn như cũ không đóng lại.

Dòng nước từ trên đỉnh đầu như trút xuống. Nhiệt độ của nước tăng lên khiến cho toàn bộ phòng tắm chìm trong sương khói lượn lờ.

Trên da thịt trắng nõn in chằng chịt dấu hôn cuồng nhiệt lại dính thêm lớp sữa tắm bọt trắng xóa.

Mái tóc Hứa Thời Tư ướt sũng được vuốt ngược ra sau chỉ để lại khuôn mặt tuấn mỹ kinh thiên mà thôi.

Mọi ngóc ngách trên cơ thể cô đều được anh phủ trắng một lớp bọt bằng sữa tắm. Nhất là ở hai quả đào to mềm phía trước bị anh nhiệt xoa nắn lấy đầy thích thú.

Ánh mắt anh sáng quắc, nghiêng người áp sát tôi. Một chàng trai một mét tám lại dính chặt trên lưng tôi.

Thân thể cả hai người dính sát không một kẽ hở. Cơ hồ chóp mũi cọ cọ vào cổ tôi ngứa chết đi được.

Tôi cảm thấy hơi thở nóng rực của anh phả vào làn da tôi.

“Hứa Thời Tư, để em tự tắm.”

“Trên cơ thể em có chỗ nào tôi chưa từng thấy qua, có gì mà phải ngại?”

Tôi thật sự muốn cắn lưỡi liền luôn á.

Rõ ràng là anh đang lợi dụng sàm sỡ tôi, làm gì có nghiêm túc tắm rửa cho tôi như lời anh nói.

Người ta nói, tất cả những lời đàn ông nói lúc động tình đều không có một lời nào là đáng tin cả.

Tôi cũng tin rồi.

Tôi quay sang trừng mắt nhìn anh, ngăn cản cái tay đang làm bừa của anh.

“Chẳng lẽ không phải là vì anh muốn ăn đậu hũ của em sao?”

“Không, anh là đang muốn ăn em, ăn sạch em.”

Tôi chợt nhận ra mục đích ban đầu của anh chẳng tốt đẹp gì đâu. Không “thịt” được cô anh sẽ không chịu dừng lại đâu.

Hứa Thời Tư khẽ cười một tiếng, đuôi mắt hồ ly càng xảo quyệt nhìn chú thỏ nhỏ run rẩy trong lòng.

Tôi đã quên rằng, anh chính là cầm thú.

Là tên ác ma có tính chiếm hữu tận cùng. Một khi đã bị anh nhìn trúng thì sẽ không có cách nào thoát ra được.

Anh dùng sức xoa bầu ngực đã bị anh xoa đến cứng ngắc. Cự long ở phía sau liên tục cọ vào bờ mông tròn trịa, mong tôi rủ lòng thương xót để cho nó đi vào.

“Tiểu Nhan, anh khó chịu quá. Anh muốn đâm vào trong em.”

Anh ngậm lấy vành tai đỏ ửng của tôi, thì thầm giọng nói tà mị bên tai khiến cho tôi rùng mình.

“Anh… lưu manh!”

“Không lưu manh với em thì lưu manh với ai?”

Từ tấm gương phía trước phản chiếu gương mặt mị tình của cô.

“Đáng ghét!” Tôi thầm mắng anh.

Sao anh có thể bắt nạt phụ nữ như vậy chứ?

“Em còn ngại?”

Tôi đương nhiên sẽ không thừa nhận tôi chịu thua trước anh, gã đàn ông gian xảo này.

“Không… có gì mà phải… phải ngại chứ? Cũng không phải là lần đầu.”

Nói hay lắm nhưng chỉ một câu của Hứa Thời Tư đã khiến cho tôi bị vạch trần.

Anh vẫn ôm tôi, chỉ có điều bàn tay áp vào ngực trái dừng lại một chút.

“Nhưng tim em đang đập rất nhanh đó nha. Là vì tôi sao?”

Tôi xấu hổ đến da mặt nóng ran, lắp bắp nói không thành tiếng.

“Đối với anh. Em rất thành tâm.”

“Là như vậy sao?”

Bàn tay trên ngực di chuyển xuống eo cưỡng chế ép tôi quay lại đối diện với anh.

“Là thành tâm muốn sinh con cho tôi sao?”

Tôi không có lời nào để phản bác.

Hai tay anh luồn vào giữa hai chân tôi, nhẹ nhàng tách nó ra để lộ cánh hoa hồng đỏ thắm đang phơi bày trước mặt anh.

Cánh hoa ướt át, bên trong rỉ ra một ít dịch thủy. Anh ác ý mà chà xát hạ bộ của mình bên trên cánh hoa ướt át nhưng không có đi vào bên trong.

Anh rõ ràng đang có dụng ý khác. Giọng nói vừa lạnh lùng lại thật ngọt ngào.

“Mở chân ra!”

“Đưa cái đó của tôi vào bên trong em.”