Đường Thanh nằm trên người Trần Vũ, một tay cậu tuốt cặc và xoa bóp quy đầu, tay còn lại vuốt ve hai hòn dái căng tròn, miệng thì bú chặt một con cặc khác.
Cậu mút liếm hăng say, hết ngậm rồi nuốt, hết bú rồi liếm, con cặc to dài ướt đẫm, bóng loáng. Dịch nhờn từ lỗ tinh chảy ra làm ướt cả tay cậu khiến cho việc tuốt cặc hắn càng trơn tru hơn.
Cậu cúi rạp xuống bú cặc cho Trần Vũ, còn bên dưới thì chổng mông lên cho hắn bú lồn mình.
Trần Vũ nằm đó mà lưng tê rần vì sướng, hắn thở dốc nhìn cặp mông tròn lẳn đang vô thức đong đưa nhấp nhổm trước mắt mình bèn trở tay vỗ chan chát vào mông Đường Thanh.
"Chát!" Một cú tét mạnh.
Người Đường Thanh giật nẩy lên, phát ra tiếng rên ú ớ vì đang bị cặc chặn họng, cặp mông tròn run run rồi hạ thấp xuống, hai mép lồn múp rụp tách rộng ra, nhiễu dịch mật.
"Dâm phi, trẫm gọi em như thế có gì sai không. Nhìn cái lồn này xem, nứng lắm rồi hả?"
Vừa nói hắn vừa vạch rộng hai mép lồn ra, nhìn lỗ lồn đang co bóp nhả nước.
Đường Thanh mút mạnh đầu cặc, khẽ lắc mông.
Trần Vũ rên khẽ vì đòn tấn công bất ngờ, hắn lại vỗ mông cậu thêm một cái nữa: "Trả lời đàng hoàng."
"Chụt... ah... dạ... em nứng lắm rồi, thánh thượng... hmmm... cắn hột le của em đi."
Đường Thanh nhả con cặc to ra, vừa liếm quy đầu vừa đáp. Bên dưới thì hạ hông xuống thấp, áp sát cái lồn dâm vào miệng Vua. Hột le to tròn như hạt lạc, đỏ hồng lồi ra ngoài.
"Đĩ dâm!"
Trần Vũ quát khẽ rồi ngậm hột le sưng to của cậu, vừa ngậm vào miệng hắn đã bú chùn chụt, người Đường Thanh bủn rủn.
"Ah... a... đúng rồi... ưm... sướng quá..."
"Ư... thánh thượng bú hột le của em... ưm... lồn em tê quá..."
"Á... ưm... đừng cắn, ah... ah... lồn em sướng..."
Bú được một lúc là Trần Vũ nhe răng ra cắn ngay, như có dòng điện chạy dọc sống lưng Đường Thanh, chỉ thấy nứng tê tái hết cả người.
Cậu giật hông nâng lên cao rồi lại hạ xuống cho hắn bú lồn cắn hột le của mình. Đường Thanh thật sự nghiện cảm giác này, hột le bị bú cho sưng to lên, đang lúc chiếc lưỡi liếm láp khiến nó tê rần thì đột ngột cắn một cái, cơn đau nhè nhẹ như dòng điện xộc thẳng lên não, sướng tê lồn.
Đường Thanh rên ư ử, vừa mút cặc Trần Vũ vừa rên, lồn ướt nhẹp.
Thấy hông Đường Thanh bắt đầu đong đưa nhiều hơn, cơ mông đùi gồng lên thì Trần Vũ biết cậu sắp ra.
Hắn dùng cả hai tay ghì chặt mông cậu xuống rồi bú hột le thật mạnh. Lưỡi hắn vừa táp vừa đâm liên tục vào hột le, môi thì mút, lâu lâu còn day cắn.
"Ưm... ưm..." Đường Thanh tập trung tuốt phần thân một con cặc đang bú còn miệng thì tập trung bú quy đầu, chà lưỡi vào lỗ tinh. Phần cơ bụng và đùi của Trần Vũ cũng đang gồng cứng lên rồi.
Đường Thanh biết cậu rất dễ buồn đái sau khi ra nên cậu phải tấn công mạnh hơn không thì thua mất.
Cả hai đều bú chỗ nhạy cảm nhất của nhau, gồng người lên chống lại cơn sướng khoái đang sắp tuôn trào. Môi lưỡi Đường Thanh cứ liếm và chà sát vào lỗ tinh, xương cụt và sống lưng Trần Vũ tê rần. Hắn ghì chặt mông cậu hơn, cắn hột le rồi kéo nó ra ngoài.
Đường Thanh trợn ngược mắt, người run co giật run rẩy: "Ưm... ưm..."
Cậu ra rồi.
Đồng thời Trần Vũ cũng thất thủ, con cặc giật giật rồi bắn tinh vào miệng Đường Thanh.
Đường Thanh vừa nuốt vừa mút quy đầu chùn chụt, hai đùi Trần Vũ run bần bật.
Hắn nhả hột le cậu ra rên lên trong tiếng thở gấp: "Shh... ah..."
Hắn nhắm mắt lại, gồng cứng người nằm đó để Đường Thanh mút đến giọt tinh cuối cùng.
Sau khi hút sạch "dương khí" của hắn, Đường Thanh xoay người lại, nhướn mày cười khiêu khích: "Em thắng rồi, thánh thượng bắn trước rồi nhé."
Trần Vũ bật dậy, hắn để Đường Thanh ngồi trong lòng mình, lưng cậu dựa vào ngực hắn, hai chân dạng rộng. Hắn thọc tay vào lồn Đường Thanh móc mạnh, người cậu cong cớn.
"Á á! Đừng móc... đừng móc lồn em... em đái... em đái mất..."
"Đừng mà... đừng mà... a a a...!"
Người Đường Thanh run lẩy bẩy, nước đái phun ra ngoài, Trần Vũ rút phắt tay ra rồi nhanh như chớp nắc cặc vào lồn cậu.
Đường Thanh bấu mạnh vào cánh tay hắn: "Đừng, đợi chút... đợi chút đã... em đang đái... hức... đừng mà..."
Trần Vũ nghe tiếng nức nở của cậu thì càng nứng hơn, hắn giữ chặt hai đùi Đường Thanh banh rộng ra rồi giã cặc liên tiếp vào lồn cậu.
Con cặc to dài, nóng hổi cứng ngắc như một cái chày thép, nó cứ giã liên tục vào lỗ lồn, quy đầy thọc sâu vào trong làm Đường Thanh sướng đái.
Mà thực ra cậu đang đái thật, lỗ đái đang phun nước mà lỗ lồn thì bị cặc giã thùm thụp. Đường Thanh oằn người trong lòng hắn, giãy giụa nức nở vì không chịu được.
"Đừng mà... đừng mà... hu hu... em chết mất... hư lồn em mất..."
Cậu càng khóc thì Trần Vũ càng nứng, nứng phát điên, hắn bỗng kéo cậu đứng dậy rồi nâng một chân cậu lên, thúc hông như một con chó đực dập liên tiếp vào lồn Đường Thanh, hai quả tinh hòn căng tròn, nặng trịch đập vào thịt lồn vang bồm bộp.
Đường Thanh cố gồng người nín lại nhưng lồn cứ bị hắn dập như nã pháo, nó thúc liên tục vào sâu bên trong nên nước đái tuôn ra mất kiểm soát.
Đường Thanh bấu chặt cánh tay Trần Vũ đang ôm eo cậu, rên la rũ rượi.
Bỗng Đường Thanh ngẩng phắt lên, mắt trợn trắng, người cứng đờ, hai đùi run lên bần bật, miệng há hốc chẳng thốt ra được gì.
Lúc ấy Trần Vũ cũng dập mạnh vài cú chót rồi rút cặc ra, nước lồn phun tung tóe.
Đường Thanh mềm nhũn ngã xuống, Trần Vũ bế cậu lên giường.
"Há miệng ra."
Đường Thanh ngoan ngoãn há miệng ra, Trần Vũ sục cặc vài cái rồi nhét đầu cặc vào miệng cậu bắn tinh.
Đường Thanh nhắm mắt liếm mút ngon lành cho đến khi hắn bắn hết.
Bắn xong Trần Vũ vẫn để cậu mút cặc hắn thêm một lúc, cơn sướng dần trở thành tê tê xót xót, bụng dưới nằng nặng muốn đái.
"Ái phi... ha..." Trần Vũ thở mạnh.
Đường Thanh mở mắt ra nhìn hắn, đôi mắt đỏ ửng, long lanh như pha lê.
Tim Trần Vũ mềm nhũn, hắn chẳng ép cậu được.
Thế là hắn rút cặc ra, lên giường nằm xuống ôm ái phi của mình vào lòng.
Trần Vũ hôn tai cậu, vừa hôn hắn vừa thì thầm: "Vì em... ta không còn là chính mình nữa rồi."
Đường Thanh lim dim, đôi mắt óng ánh nước, cậu cười khẽ: "Từ khi gặp ngài, em cũng không còn là em nữa."
Trần Vũ sửng sốt, mặt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc: "Ý em là...?"
Đường Thanh: "Trước đây em không dâm thế này."
Ánh mắt hắn tối sầm, trong lòng hụt hẫng. Hắn biết chứ, chính hắn là người đã biến cậu trở thành như bây giờ.
Tự nhiên Trần Vũ thấy rất ngột ngạt, hắn ngồi dậy định đi ra ngoài.
"Thánh thượng."
Đường Thanh gọi, hắn quay lại nhìn cậu, cậu nằm đó dạng rộng hai chân, dùng tay vạch hai mép lồn mình ra rồi nói: "Ngài quên chưa đái vào lồn em..."
Cậu nhìn hắn: "Trước đây em khác nhưng em cũng không ghét em của bây giờ. Ngài có ghét em không?"
Trần Vũ cúi người xuống hôn Đường Thanh nồng nhiệt, hắn hôn đến khi cậu không thở nổi nữa mới dừng. Hắn thở dài, nói trong tiếng cười trầm: "Ta yêu em, ta yêu em đến phát điên."
"Em làm thế là muốn lấy mạng ta rồi."
Đường Thanh cười khẽ, cậu vòng tay qua cổ hắn, giọng nũng nịu: "Em có làm gì đâu?"
Trần Vũ đưa tay vỗ vào lồn cậu: "Cái lồn dâm của em muốn hút cạn ta đấy."
"Tại ai? Chính ngài là người đã biến nó thành như bây giờ mà."
"Giờ ta không đái vào lồn em thì em thấy ngứa đúng không?"
Đường Thanh đỏ mặt nhưng vẫn đáp: "Dạ."
"Dâm đãng." Vừa nói Trần Vũ lại vỗ cái bép vào lồn cậu.
"Ưm... đừng đánh nữa, đái cho em đi, lồn dâm muốn ngậm nước tiểu của ngài."
Trần Vũ không chịu nổi nữa, hắn bế thốc Đường Thanh lên, để hai chân cậu vòng qua eo mình rồi nắc hai con cặc vào lồn vào đít Đường Thanh dập vài cú thật nhanh.
"A a..."
Hắn vừa bế Đường Thanh vừa đi về phía bàn, để cậu ngồi lên bàn rồi bắt đầu đẩy cặc chậm lại, Đường Thanh biết hắn sắp đái, lỗ lồn co bóp nhanh hơn vì nứng.
Trần Vũ cúi xuống hôn cậu, lỗ niệu đạo mở to, đái xè xè vào lồn vào đít Đường Thanh, nước đái nóng hổi bắn sâu vào trong lồn làm Đường Thanh rùng mình, lỗ lồn co bóp. Trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn khó tả...