Trên Giường Bạo Quân

Chương 48: H+ (7)




"A..." Con cặc to dài thọc sâu vào lỗ lồn ngứa ngáy làm Đường Thanh tỉnh táo lại.

Cậu gồng người nín dòng nước tiểu đang chảy ra theo phản xạ rồi hoảng loạn nhìn mặt Trần Vũ.

"Thánh thượng..."

Đường Thanh gọi, trên mặt hắn không ướt, lúc nãy hắn né kịp rồi nên cậu không sao đúng không?

Dường như Trần Vũ biết cậu đang nghĩ gì, hắn nắm hai đùi Đường Thanh rồi nắc mạnh cặc vào.

"Á!" Nước tiểu rỉ ra, Đường Thanh vội nín lại tiếp, mặt mũi đỏ bừng tèm lem nước mắt.

"Đừng mà thánh thượng... thần... thần..."

Thấy vẻ kìm nén đáng thương của cậu, Trần Vũ càng nứng hơn. Hắn thúc hông thọc cặc vào lồn Đường Thanh liên tiếp, nước tiểu đứt quãng chảy ra ngoài, cuối cùng thì mất khống chế tuôn hết ra luôn.

Đầu tiên là bị hắn bú hột le móc lỗ đái cho mất khống chế, sau đó lại bị hắn thúc cặc vào lồn để ép nước tiểu chảy hết ra ngoài.

Đái ra hết rồi nên không cần gồng người nữa, Đường Thanh mềm nhũn nằm dưới đất thở hổn hển, mặt mũi bần thần vì sướng.

Nhìn cậu như thế mà cặc Trần Vũ muốn nổ tung, giờ hắn chỉ muốn đái ngay vào lồn cậu.

Hắn không biết tại sao mình lại muốn làm thế.

Hắn chỉ biết hắn muốn tạo vật xinh đẹp dâm đãng này là của hắn, đái vào lồn cậu khiến hắn có cảm giác thỏa mãn biến thái như chiếm được cậu cho riêng mình. Một kiểu đánh dấu chủ quyền, để chú chim không cánh này mãi mãi là của hắn.

Thế là Trần Vũ không cố giữ nữa, hắn ôm chân Đường Thanh đụ cậu thật nhanh, giã từng nhịp dữ dội như muốn giã nát lồn cậu.

Hắn đụ quá mạnh, quá nhanh, dữ dội đến mức Đường Thanh còn không rên nổi thành câu vì người cậu lắc quá mạnh. Con cặc ra vào trong lồn cậu chỉ còn thấy tàn ảnh.

"A a a a!"

Đụ nhanh mạnh như thế tầm năm phút thì Trần Vũ không giữ nữa vì lồn Đường Thanh đã co bóp rồi. Hắn vừa đụ cậu vừa thả lỏng lỗ tinh, lúc Đường Thanh lên đỉnh thì cặc hắn cũng bắn tinh tung tóe.

Cả hai giữ nguyên tư thế đó thở dốc như vừa chạy nước rút một đoạn dài.

Đầu óc Đường Thanh trắng xóa, cậu hé miệng thè lưỡi thở gấp, nước bọt tràn ra khóe miệng.

Thấy vậy cặc Trần Vũ lại sắp cương.

Hắn kìm lại, cúi xuống mút lưỡi Đường Thanh. Cậu vẫn đang trong cơn phê, vô thức đáp lại hắn, cả hai trao nhau một nụ hôn lưỡi ướt át và nồng nhiệt.

Khi Đường Thanh không thở nổi nữa thì Trần Vũ mới buông ra, hắn đẩy nhẹ con cặc của mình trong lồn cậu. Giọng trầm khàn mê hoặc như một ác ma.

"Ái phi, giờ em muốn gì?"

Đường Thanh đờ đẫn nhìn hắn, khóe mắt cậu ướt lệ, cậu cảm nhận được cặc hắn vẫn nằm trong lồn mình.

Nhìn ánh mắt nóng rực sâu thẳm của Trần Vũ, mặt Đường Thanh nóng ran, cậu thở dốc nhìn hắn: "Em muốn... thánh thượng đái vào lồn em..."

Trần Vũ cười: "Như em mong muốn."

Hắn thả lỏng, đái vào lồn cậu.

Dòng nước nóng bỏng phun vào miệng tử cung nhạy cảm làm Đường Thanh rùng mình. Ánh mắt tan rã, như sướng mất hồn.

Trần Vũ ngửa đầu, thở dài thỏa mãn, cảm nhận lồn non đang mút lấy cặc mình.

Hắn cúi đầu nhìn vẻ mặt sướng mất hồn của Đường Thanh.

Đây rồi, em sẽ không bay đi được đâu.

Đái xong Trần Vũ vẫn cắm cặc trong lồn Đường Thanh, bên trong nghẹn ứ nước lồn, tinh dịch, nước tiểu, còn cả con cặc to dài của Trần Vũ nên căng trướng rất khó chịu.

Đường Thanh đã tỉnh táo lại sau cơn sướng, giọng cậu nức nở: "Thánh thượng rút ra đi được không, bên trong trướng quá..."

Trần Vũ rút cặc ra, Đường Thanh sờ lên lớp vải lụa đắt đỏ bên dưới, cậu chợt nhớ ra đây là áo của vua nên khi cặc hắn vừa rút ra là Đường Thanh vội thít chặt lồn mình lại.

Cậu vội vã ngồi dậy, bụm lồn định chạy ra chỗ khác.

Trần Vũ kéo cậu lại: "Em làm gì vậy?"

"Thần... thần sợ làm bẩn áo của thánh thượng..."

Trần Vũ nhướng mày nhìn cái tay đang tự bụm lồn mình lại. Hắn nhếch mép cười, giọng khàn khàn: "Thế mà trẫm tưởng ái phi muốn ngậm nước tiểu của trẫm, không muốn nhả ra chứ."

Mặt Đường Thanh đỏ bừng: "Thần không..."

"Ra góc kia đi, đừng ra ngoài, coi chừng rắn." Trần Vũ chỉ ra một góc gần đó.

Đường Thanh cũng sợ nên nghe theo, cậu cẩn thận đi qua đó, đằng sau, giọng Trần Vũ vang lên: "Quay người lại đây, dạng rộng chân ra cho trẫm xem."

Đường Thanh khựng lại, mặt đỏ bừng.

Tuy bạo quân bớt tàn bạo hơn nhưng ngày càng biến thái.

Đường Thanh qua đó, cẩn thận ngồi xổm xuống, nhón chân lên. Lúc này cậu mới bỏ tay ra để nước tiểu trong lỗ lồn chảy ra ngoài.

Cảm giác căng trướng rồi được giải thoát làm Đường Thanh thở dài thoải mái. Thực ra nước tiểu đã chảy ra gần hết rồi vì lúc đái Trần Vũ còn đưa đẩy cặc một chút. Kiểu vừa đái vừa được lỗ lồn ma sát thì sướng hơn.

Sau khi nước tiểu chảy ra hết, tinh dịch trắng đục sền sệt cũng chảy ra ngoài. Lồn Đường Thanh đỏ hồng ướt nhẹp, tinh trắng chảy ra dính ở mép lồn đỏ hỏn, Trần Vũ thở gấp đến gần, hắn kéo Đường Thanh đứng lên.

Hắn cầm con cặc còn lại chà vào lồn Đường Thanh: "Để trẫm xem bên trong còn gì không."

Vừa nói hắn vừa cắm cặc vào lồn cậu.

Đường Thanh lại bị lấp đầy: "Ưm... hết... hết rồi..."

Cặc hắn ngoáy một vòng trong lồn Đường Thanh rồi rút ra, bên trong không còn gì thật. Nước tiểu của hắn đã rửa trôi hết tinh trùng.

Trần Vũ cúi xuống mút vành tai của Đường Thanh, người cậu mềm nhũn ngả vào lòng hắn, cậu nghe thấy tiếng hắn thì thầm bên tai: "Trong lồn ái phi sạch rồi, có muốn trẫm cho thêm cái gì vào không?"

Đường Thanh run khẽ: "Dạ có..."

"Ái phi muốn gì?"

"Muốn... muốn thánh thượng bơm tinh rồi đái vào lồn..."

"Ngoan..."

Con cặc to dài nhẹ nhàng cắm sâu vào trong, bắt đầu "làm đầy" lồn dâm trống rỗng.