Trần Vũ chơi Đường Thanh ướt hết cả lồn, áo quần xộc xệch, còn hắn thì vẫn ăn mặc chỉnh tề.
Sau khi Đường Thanh nói sướng thì Trần Vũ lại tiếp tục xoa lồn cậu. Hắn vuốt ve, sờ nắn một cách quá nhẹ nhàng như đang vuốt ve một cánh bướm mỏng manh.
Cơn nứng vừa dịu bớt lại bùng lên, ngọn lửa dục vọng nóng cháy thiêu đốt sạch lý trí.
Lồn Đường Thanh ngứa kinh khủng, trong lồn khó chịu như có cả tổ kiến đang bò lung tung bên trong.
Cảm giác ngứa ngáy có thể khiến con người phát điên, vì người ta có thể gãi đến mức rách da tứa máu cơ mà.
Đây đúng là thứ cảm giác khó chịu nhất trên đời. Huống chi Đường Thanh lại là song tính vốn nhạy cảm và đầy dục vọng.
Đường Thanh nức nở gọi hắn: "Thánh thượng..."
Trần Vũ nhìn khuôn mặt thanh tú thuần khiết của thiếu niên, những giọt nước mắt khó chịu lăn dài trên gò má ửng hồng, đôi môi căng mọng hé mở, hồng nhạt như cánh hoa anh đào. Những chiếc răng trắng muốt như tuyết làm bật lên chiếc lưỡi mềm đỏ tươi.
Ánh mắt Trần Vũ tối sầm, hắn cúi xuống cắn môi Đường Thanh rồi mút mạnh.
"Ưm..."
"Lè lưỡi ra."
"Ưm... ưm..."
Đường Thanh bị Trần Vũ hôn một cách mạnh mẽ và cuồng nhiệt đến mức không thở nổi, đầu óc mụ mị hẳn đi. Cả thân xác và lý trí đã bị cơn lốc tình dục vùi dập.
Khi lý trí trở nên yếu ớt thì bản năng sẽ trỗi dậy mạnh mẽ.
Đường Thanh khó chịu phát khóc.
Ngứa quá.
Ngứa phát điên lên được.
"Thánh thượng... thánh thượng..." Đường Thanh gọi khẽ giữa những khoảnh khắc môi lưỡi rời nhau, giọng cậu nghẹn ngào, mềm nhũn, ngọt lịm và đáng thương như đang van nài người đàn ông trước mặt.
Hơi thở của Trần Vũ trở nên nặng nề hơn, hắn liếm vành tai đỏ ửng của thiếu niên khiến cậu rùng mình. Hắn cắn vành tai cậu rồi hỏi: "Ái phi sao thế?"
"Thánh thượng..." Đường Thanh thở hổn hển, giọng nói hơi chần chừ như đang giằng co với điều gì.
Trần Vũ mỉm cười: "Hửm?"
"Thánh thượng..." Giọng Đường Thanh mềm nhũn: "Xin ngài đừng trêu đùa thần nữa..."
"Hãy... hãy đánh vào lồn thần đi, hoặc là thọc tay vào móc nát lồn thần cũng được... hức..."
"Lồn... lồn thần ngứa quá... thánh thượng..."
Trần Vũ thở mạnh, hắn đứng thẳng người lên rồi đánh chan chát vào lồn Đường Thanh, vừa đánh vừa mắng.
"Mẹ nó, đồ đĩ!"
"A!"
"Ngứa lồn đúng không? Thích bị đánh vào lồn đúng không?"
"Hức! Dạ..."
"Lồn gì mà đĩ thế hả? Sờ nhẹ thì không chịu, thích bị đánh mới sướng được!"
"A a a! Dạ... đúng... lồn dâm thích bị đánh lắm..."
"Được, nếu đã thế thì hôm nay trẫm phải đánh nát cái lồn dâm này!"
"Chát! Chát! Chát!"
"A a a!"
Trần Vũ đánh lồn Đường Thanh liên tục, nước lồn văng tung tóe khắp nơi, thậm chí còn có vài giọt bắn lên mặt hắn.
Trần Vũ đánh mạnh hơn hồi nãy, hai mép lồn Đường Thanh sưng phồng đỏ rực, có mấy lần hắn đánh vào hột le khiến Đường Thanh hét ầm lên.
"A a a! Đánh vào hột le rồi..."
"Đừng... dừng lại đi..."
"A a... thánh thượng... đừng đánh nữa..."
"Á á á!" Đường Thanh chợt thét lên. Nước lồn phun ra, bắn thẳng vào người Trần Vũ.
Cậu bị đánh lồn đến mức lên đỉnh rồi!
Thấy Đường Thanh lên đỉnh vì bị đánh vào lồn, Trần Vũ nứng điên lên, hắn không chịu được nữa bèn cởi quần móc một con cặc to dài ra rồi nắc vào lỗ lồn đang phun nước của Đường Thanh.
"A a a!"
Nước lồn bên trong xối thẳng lên quy đầu khiến Trần Vũ rùng mình, hắn thở hổn hển giơ một chân Đường Thanh lên rồi đụ cậu tới tấp.
"Mẹ kiếp, hôm nay trẫm phải đụ nát cái lồn dâm này."
Cuối cùng con cặc to dài cũng đâm vào lỗ lồn ngứa ngáy như kiến bò. Cảm giác đó thoải mái đến mức khiến Đường Thanh rên lên.
"A a... đâm vào rồi... cặc đâm vào lồn rồi... thoải mái quá... sướng quá..."
Trần Vũ đè Đường Thanh xuống, hắn dập cậu như máy, con cặc to dài như quái vật nong lỗ lồn đỏ hồng ra rồi thụt sâu vào trong, lúc rút ra thân cặc đã bóng loáng, ướt nhẹp vì dính nước lồn.
Thân cặc vừa to vừa cứng, còn lồn non thì vừa mềm vừa ướt, lúc ra vào như có hàng ngàn giác hút đang mút chặt lấy cặc khiến Trần Vũ sướng đến mức rỉ tinh loãng.
Dịch nhờn chảy ra từ quy đầu hòa quyện vào nước lồn trong suốt, dưới thân hai người ướt đẫm, toàn nước là nước.
Vì đã kìm nén quá lâu nên Trần Vũ không cố tình giữ thêm nữa, hắn vừa đụ Đường Thanh vừa day hột le của cậu.
Cơ thể Đường Thanh rung lắc trên bàn, cậu chỉ còn biết rên ư ử như một con đĩ dâm đang được phục vụ khách làng chơi.
Lý trí của Đường Thanh đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn bản năng đang thôi thúc cậu.
"A a a... sướng quá... lồn thần sướng quá thánh thượng ơi..."
"Ư... đừng mà... đừng nghịch hột le..."
"Đừng... a a a... thần... thần sẽ ra mất..."
"A! Ra! Ra rồi a a a...!"
Trần Vũ rút cặc ra, nước lồn phun tung tóe, hắn vừa sục cặc vừa vòng qua đầu bàn bên kia, Đường Thanh đờ đẫn há hốc miệng vì sướng, hắn thọc luôn cặc mình vào miệng cậu rồi bắn tinh.
"Đồ đĩ, ăn tinh dịch đi, là đĩ thì không có tư cách mang thai long chủng." Giọng hắn trầm và khàn đi vì tình dục, nghe gợi cảm khủng khiếp.
"Ưm... ực..."
Tinh dịch xả hết vào miệng Đường Thanh, cậu mơ màng nuốt hết rồi liếm quy đầu đang bắn tinh theo phản xạ.
Lưng Trần Vũ tê rần, hắn cắn răng xuýt xoa, rên khẽ: "Shh... a..."
Phần bàn dưới mông Đường Thanh ướt nhẹp, nước lồn chảy tong tong xuống sàn, cậu dạng háng phơi lồn nằm trên bàn mút cặc cho Vua, hạ thân vẫn đang run rẩy, hai bầu vú toàn dấu hôn và vết cắn, trông đĩ thõa lẳng lơ không chịu được.
Bắn tinh xong Trần Vũ rút cặc ra vòng về vị trí cũ, hắn vẫn còn một con cặc nữa chưa bắn.
Nhưng lúc về, nhìn thấy cái lồn dâm của Đường Thanh bị hắn đánh sưng lên, đỏ tấy, nước lồn nhiều đến mức chảy cả xuống đất thì mắt hắn tối sầm lại.
Hắn tét mạnh vào lồn cậu rồi nói: "Mẹ kiếp, ngươi đâu phải ái phi của trẫm, dâm đãng lẳng lơ thế này thì chỉ có là đĩ thôi!"
"Đĩ không được phép mang long chủng, trẫm không bắn vào lồn ngươi chắc ngươi ngứa ngáy lắm nhỉ? Để trẫm cho ngươi cái khác vậy."
Cái gì...?
Đầu óc Đường Thanh vẫn còn lơ mơ đờ đẫn, cậu còn chưa kịp hỏi thì Trần Vũ đã nắc cặc vào sâu trong lồn cậu, sau đó hắn thở dài thỏa mãn rồi đái vào trong!
Đúng! Hắn đang đái vào trong lồn mình!
Dòng nước tiểu ấm nóng phun thẳng vào miệng tử cung.
Đường Thanh mở to mắt, lỗ lồn xoắn lại, cả người tê rần run rẩy.
"A a a..."