Treasure Of The General God

Chương 31: Chú x Cháu




Thấy bản thân không thể nói câu nào được nữa tôi chỉ đành im lặng mà quay ngoắt sang một bên.

Thấy tôi quay ngoắt sang một bên như không muốn nhìn chú nhỏ. Chú nhỏ liền khó chịu ra mặt mà liền nắm lấy 2 vai tôi quay sang về phía chú.

- Giận tôi?

Nghe thấy chú nhỏ nói vậy tôi đây không thèm đáp lại mà lặng thinh. Thấy tôi đúng là đang giận chú nhỏ liền thả 2 tay ra khỏi vai tôi rồi.

Chú nhỏ khẽ nhìn xung quanh rồi dịu dàng nắm lấy tay tôi đặt lên gương mặt chú nhỏ. Chú nhỏ cất giộng nuông chiều với tôi rồi nói:

- Đừng giận tôi nữa nhé? Tôi sẽ không xoa đầu em nữa. Em đừng giận tôi.

Tôi bất ngờ vì hành động của chú nhỏ bây giờ. Chú dịu dàng mà nắm tay tôi đặt lên gương mặt tuấn tú, đẹp trai của chú khiến tôi có chút mềm lòng…

Gương mặt đẹp trai như vậy tôi nào nỡ không tha thứ? Chú nhỏ còn khẽ lấy tay tôi xoa xoa lên mặt chú. Da chú nhỏ thật là mịn.

Lần đầu mình có thể cảm nhận được gương mặt này của chú nhỏ. Nó khiến mình không có chút buông ra…

Vừa nghe câu nói của chú nhỏ vừa này, tôi liền khẽ gật đầu rồi không thèm rời tay ra khỏi mặt chú nhỏ.

Thấy tôi cứ sờ rồi lại xoa trên gương mặt chú nhỏ. Thấy tôi có vẻ thích vậy chú nhỏ cũng không thèm nói lại mà còn lấy bàn tay bé nhỏ còn lại của tôi đặt lên trên gương mặt chú nhỏ.

Chú nhỏ vừa nhìn tôi đang say mê về gương mặt của mình vừa cất giọng yêu chiều với tôi nói:

- Nếu em thích, thì bất cứ lúc nào em muốn cũng được!

Nghe đến tôi hớn hở mà bất giác vỗ mạnh lên má chú. Thấy mình đã làm sai tôi giật mình mà liền nhanh tay xoa xoa má chú nhỏ rồi nói:

- Ái!! Cháu không cố ý…chú nhỏ,chú không sao chứ? Cháu xin lỗi!!

Chú nhỏ thấy cú vừa nãy của tôi hơi đau liền nắm chặt 2 tay tôi rồi nói: “Rất đau đó. Rất đáng bị phạt!”

Thấy chú nhỏ nói vậy tôi càng lo hơn mà nói: “Tại cháu tại cháu…cháu xin lỗi!!”

Thấy tôi cứ ríu rít xin lỗi mãi,chú nhỏ liền trấn an tôi lại. “Tôi hết đau rồi. Không sao…”

Nghe vậy, tôi cũng không thể an tâm được mà liền nhìn sang phía má bên trái. Thấy nó vẫn còn đỏ ửng. Tôi đã làm một hành động mà tôi không hiểu tại sao tôi lại làm vậy?

Tôi không nghĩ ngợi mà liền tiến tới hôn má bên trái của chú nhỏ. Chú nhỏ có vẻ khá bất ngờ nhưng vài giây sau lại bình tĩnh mà nói:

- Còn bên phải? Em không định cho nó khỏi sao?

Nghe đến tôi không thèm nói gì mà lại tiến tới hôn lấy bên má còn lại của chú.

- Được rồi chứ ạ?

Tôi liền nói dứt câu,chú nhỏ liền bật cười với câu nói của tôi. “Con mẹ nó, em đáng yêu chết đi được!!”

Vừa dứt câu chú nhỏ liền lấy 2 bàn tay to lớn của mình đặt lên 2 bên má của tôi, không chần chừ mà chú nhỏ liền hôn liên tục vào đôi môi của tôi. Khiến tôi có chút bất ngờ mà nói:

- Sao lại hôn cháu…chú đừng có hôn nhiều như vậy~

Thấy chú nhỏ không thèm để ý lời nói của tôi mà cứ hôn mãi, tôi cố gắng giãy giụa mà đánh liên tục vào 2 tay chú nhỏ.

Vừa ra sức giãy giụa thì tiếng của quản gia vang lên: " Cô Hân Nghiên, cô đã dậy rồi sao?"

Vừa nghe đến ả ta, tôi giật mình mà lấy hết sức quay ngoắt vế phía cầu thang. Thấy ả ta vừa nhìn tôi vừa đi xuống,tôi lại càng muốn chọc tức ả ta hơn.

Chú nhỏ nghe thấy vẫn không thèm để tâm gì mà hôn tôi tiếp nhưng may là tôi quay mặt trước.

Vừa hay tôi nghĩ ra một kế chọc tức ả ta, tôi quay mặt về phía chú nhỏ rồi ra hiệu chú nhỏ hãy hôn mình.

Thấy tôi có hành động như vậy, chú nhỏ biết ngay là tôi đang cố ý chọc tức ả ta.Nhưng nào chú nhỏ nghe lời, chú nhỏ liền buông tay ra rồi nói:

- Không muốn!

??? Vừa nãy còn hôn mình tới tập như không muốn dừng mà giờ lại không? Đùa mình à?

Tôi giật mình mà đánh mạnh vào vai chú nhỏ rồi cứ ra hiệu chỉ vào môi mình. “Chú…”

Thấy tôi đang sốt ruột chú nhỏ lại càng chọc tôi hơn mà lắc đầu không đồng ý, tôi tính năn nỉ lần nữa thì ả ta đã tới bên bàn ăn lúc nào rồi.

- 2 người dậy rồi mà không gọi em nhỉ? Nguyệt Nguyệt con cũng phải nên gọi cô dậy cùng chứ.

Vừa dứt câu, trong lòng tôi nghĩ thầm: “Bà già này nghĩ mình là ai? Bà hoàng chắc? Không rảnh!!”

Thấy tôi không thèm trả lời, ả ta cũng không đợi nữa mà nhanh ngồi xuống ghế. Món ăn cũng đã xong, những người hầu liền nhanh chóng bê thức ăn đặt xuống bàn.

Đồ ăn đã xong, chú nhỏ dịu dàng mà gắp thức ăn cho tôi, còn tôi thì giận dỗi vì vụ chọc ả hồi nãy chú nhỏ không thèm làm mà gắp lấy thức ăn chú nhỏ để vào trong bát đưa cho ả ta.

- Chú tôi cho cô!!

Thấy tôi đang giận dỗi, chú nhỏ cau mày mà quay sang nói với tôi: “Em lại giận tôi?”

Tôi giả vờ bình thản mà nói: “Giận gì ạ? Tại cháu không thích ăn này nên đưa cho cô Nghiên ấy mà! Cô ăn ngon nhé!!”

Tôi vừa cười vừa mà nói với chú nhỏ rồi quay mặt vào bàn ăn với sắc mặt giận dỗi như lúc nãy mà ăn!

Thấy vậy chú nhỏ liền thở dài một cái rồi khẽ liếc ả ta. Thấy ả ta đang ăn ngon lành với thức ăn chú nhỏ vừa gắp lúc nãy cho vào bát tôi.

Chú nhỏ chán ghét ả ta mà không thèm nhìn một giây phút nào nữa mà nhìn tôi. Thấy tôi vẫn đang tập trung, chú nhỏ không thể nào mà ăn cho ngon được.

Một suy nghĩ trong đầu chú nhỏ sượt qua, chú nhỏ không ngần ngại mà liền để tay xuống đùi tôi rồi bóp chặt chúng. Tôi còn đang ăn ngon lành, chú nhỏ bóp chặt vào đùi tôi khiến tôi có chút đau nhẹ mà kêu lên.

Nhìn xuống thì thấy chú nhỏ vừa xoa vừa bóp nắn đùi mình một cách thích thú. Tôi tức giận mà nói khẩu hình miệng với chú nhỏ: “Để cho cháu ăn. Chú nhỏ à…chú không ổn sao?”

Thấy vậy, chú nhỏ nhanh chóng đáp lại: “Em chửi khéo tôi giỏi nhỉ? Tốt nhất em nên ăn no vào. Tí nữa lên sẽ hơi mất nhiều sức đấy!”

Thấy chú nhỏ đang nói ẩn ý, tôi liền tức giận mà đập mạnh vào cánh tay của chú nhỏ đang để lên đùi mình. “Chú dám sao??”

Chú nhỏ không thèm trả lời mà chỉ nhìn tôi rồi nhún vai một cái rồi quay sang vừa ăn vừa sờ đùi tôi. Và kể từ lúc đó, tôi không thể nào mà ăn được một tí nào nữa hết.