Trâu Già Ăn Cỏ Non Như Thế Nào?

Chương 68




Thời gian quay một tập của 《 Cuộc Sống Khác Biệt 》 là hai ngày, nên sáng sớm ngày thứ ba Hứa Diệc Châu và Nhiễm Tích rời khỏi ngôi làng nông thôn.

Đối với biểu hiện về sau của Hứa Diệc Châu, bản thân Hứa Diệc Châu cảm thấy rất hài lòng, đến Nhiễm Tích cũng cảm thấy khá tốt.

Vì thế cho nên để ba vợ tương lai chấp nhận anh tốt hơn, Hứa Diệc Châu xin số điện thoại của ba Nhiễm từ Nhiễm Tích, nghĩ rằng khi nào có thời gian nhất định phải đích thân đến thăm hỏi ông, có lẽ trước tiên nên hỏi sở thích của ba Nhiễm từ thầy Hoàng.

******

Nhiễm Tích nhận phát ngôn của KFC, nhà quảng cáo hy vọng cô có thể phát sóng trực tiếp để tuyên truyền cho đồ ăn của KFC.

Phải nói là lần này KFC đã tìm đúng người đại diện rồi, bởi vì lúc Nhiễm Tích ăn nhìn thật sự ngon miệng! Phát sóng trực tiếp chỉ để ăn làm cô rất vui vẻ đồng ý.

Thời gian phát sóng là 12 giờ trưa vào cuối tuần này, vừa đúng thời gian ăn trưa.

Nhiễm Tích cũng không tính phát trực tiếp ở ký túc xá, dù sao có bạn học ở đây cô cảm thấy không được tiện lắm.

Vốn là định về nhà, nhưng ba Nhiễm còn đang quay chương trình, mẹ Nhiễm lại đang đi công tác, trong nhà không có một bóng người như thế làm Nhiễm Tích không muốn trở về, đến công ty cũng không muốn, vì vậy, cuối cùng Nhiễm Tích đến nhà của Hứa Diệc Châu.

Trước đó cô đã nói một tiếng với Hứa Diệc Châu, Hứa Diệc Châu bảo là ngày đó anh có công việc nên chắc không trở về được.

Điều cô muốn chính là anh không có ở nhà mà, dù sao Nhiễm Tích cũng đã có chìa khóa nhà Hứa Diệc Châu, cô không lo không vào được.

Cuối tuần, Mễ Mễ đến trường đón Nhiễm Tích, đưa cô đến nhà Hứa Diệc Châu.

"Em muốn phát trực tiếp ở đây?" Mễ Mễ quan sát căn nhà, quả thật được trang trí rất ấm áp.

"Đúng vậy, em cảm thấy chỗ này rất tốt, thoải mái."

"Vì sao không về nhà? Đến công ty cũng được mà?"

"Nhà quá xa, công ty cũng không gần, chỗ này lại khá gần, buổi tối em còn muốn về trường." Nhiễm Tích đổi xong dép đi vào phòng khách, đi hai bước cô quay đầu lại hỏi Mễ Mễ, "Sao chị không vào? Mau vào đi."

Mễ Mễ cầm lấy đôi dép mới Nhiễm Tích vừa đưa cho, vừa thay vừa nói: "Chị giúp em lấy đồ ăn ra rồi trở về công ty."

"Chị không ở lại với em hả?"

"Hình như chị Dư Huyên tìm chị có chút việc nên chị phải về công ty, tí nữa em phát sóng trực tiếp xong thì gọi điện cho chị, chị đến đón em. Em muốn phát trực tiếp trong bao lâu? Khoảng hai tiếng?"

"Dạ đúng, bên KFC yêu cầu hai tiếng."

"Em có thể ăn liên tục trong hai tiếng?" Mễ Mễ không tin.

"Đương nhiên là không rồi, không sao đâu, em cùng các fan tâm sự cũng được mà, chẳng lẽ lại không nói gì hết!"

"Cũng được."

******

Bày đồ ăn của KFC ra xong cô đi tiễn Mễ Mễ, Nhiễm Tích nhìn đồng hồ, ách, đã mười một giờ năm mươi rồi, phải chuẩn bị ăn cái gì đó thôi, ách, không đúng, là phải bắt đầu phát trực tiếp.

Nhìn thức ăn đã được bày dọn trên bàn, lại cầm điện thoại lướt lướt, Nhiễm Tích mở máy ảnh ra soi xem mình có nên trang điểm thêm tí không.

Nhìn trái nhìn phải một hồi, ừ, rất đẹp, rất hài lòng.

Mười hai giờ, bắt đầu phát sóng.

Vừa mới mở trực tiếp đã có rất nhiều fan vào, bình luận cũng chạy liên tục.

[Ai nha, chị gái xinh đẹp!]

[Tích Bảo của tôi thật sự rất xinh đẹp đó!]

[Tích Bảo phát trực tiếp để ăn cái gì đó hả? Tôi cũng đang ăn nè, ha ha ha.]

[+1, bây giờ tôi đang vừa ăn vừa xem trực tiếp đó.]

...

"Chào mọi người, " Nhiễm Tích vẫy vẫy tay với ống kính, "Ha ha, uầy, mới mở ra đã có nhiều người vào như vậy!"

"Mọi người đến đây để nhìn tôi đúng không! Hả? Hay là tới xem KFC?"

"Chậc chậc chậc, tiểu tinh nghịch, là tới nhìn tôi ăn KFC đúng không!"

"Mọi người nhìn nè, " Nhiễm Tích cầm từng dĩa đồ ăn lần lượt giơ lên trước ống kính, "Thấy không, nhìn ngon thật sự luôn, có muốn ăn chung với tôi không? Vậy bây giờ mau cầm điện thoại lên đặt đồ ăn đến đi! Ha ha ha."

"Tích Bảo ăn hết không đó?" Nhiễm Tích đọc bình luận của fan, sau đó trả lời: "Đương nhiên là ăn hết chứ, thật ra tôi còn có thể cao lên đó, mấy ngày hôm trước tôi đo thử thì thấy cao hơn năm ngoái vài cm!"

Nuốt nước miếng, Nhiễm Tích nói: "Vì là lần đầu tiên phát trực tiếp nên tôi cũng không biết nói gì, chắc nói chuyện nhiêu đây là đủ rồi nhỉ, tôi bắt đầu ăn nhé?"

"Ai nha, đừng khen tôi đẹp nữa, tôi sẽ ngại đó!"

"Đợi chút, tại sao mọi người cứ liên tục nhắc đến Hứa Diệc Châu là có ý gì hả?"

"Ha, vẫn còn nhắc nữa! Mọi người có phải fan của tôi không đó?" Nhiễm Tích giả bộ tức giận, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười.

"Bao giờ hai người ở cùng nhau? Cái này hả, mấy ngày hôm trước tôi và Hứa Diệc Châu có cùng quay 《 Cuộc Sống Khác Biệt 》, đến lúc phát sóng mọi người có thể xem, đó không phải là ở cùng nhau sao."

"Tích Bảo và Hứa Diệc Châu là quan hệ như thế nào? Tôi và Hứa Diệc Châu, cái này mọi người xem chương trình là biết liền nha!"

"Ai nha, không nói chuyện với mọi người nữa, tôi ăn đây! Đói chết tôi rồi! Đợi một chút tôi chùi son môi cái, nếu không ăn vào sẽ không tốt lắm."

[Tích Bảo, không phải cây son đó Tích Bảo là người đại diện sao, nhãn hiệu đó sẽ không đến tìm Tích Bảo chứ? Vừa định ăn là đã ghét bỏ chùi đi mất rồi!]

[Đều là, đều là do mình phát ngôn sao có thể đối xử khác biệt như vậy chứ!]

Lau son môi xong, Nhiễm Tích hít sâu một hơi, "Được rồi, các tiểu khả ái chúng ta bắt đầu ăn thôi! Mọi người chuẩn bị xong chưa?"

"Nè nè nè, KFC của chúng ta mới ra mắt gà rán tiêu sốt cay đó! Để tôi ăn thử một chút, uầy, ngon thật đấy! Ở đây có tờ giới thiệu nè! Để tôi đọc thử."

Nhiễm Tích mở ra một tờ giấy, vừa ăn vừa đọc những dòng chữ trên giấy: "Gà rán tiêu sốt cay với hạt tiêu chất lượng cao đến từ Tứ Xuyên, phương pháp chiết suất ở nhiệt độ thích hợp, ách, có còn để tôi ăn ngon không đó? Không đọc nữa. Dù sao chính là rất rất ngon đó, không sai, lúc ăn tôi không muốn nghĩ gì khác ngoài việc ăn luôn!"

[Trời má ơi, cảm giác Tích Bảo ăn ngon quá!]

[Tôi nghĩ tí nữa trên hot search sẽ về tướng ăn của Nhiễm Tích mất ha ha ha ha ha ha ha]

Ăn xong phần da gà, Nhiễm Tích uống một hớp cà phê đá.

"Mọi người có biết cảm giác lạnh đến mức nổi da gà không? Cái ly Latte đá này uống xong sẽ cảm thấy như vậy đó, ha ha ha, mọi người có muốn uống cùng tôi không?"

"Tốt lắm, tiếp theo chúng ta ăn cái gì đây, ăn cái gì đây? Ăn cái này đi!"

...

Nhiễm Tích vừa ăn vừa nói chuyện với các fan, bầu không khí rất tốt.

Đột nhiên, khu bình luận chuyển hướng.

[OH MY GOD, mắt tôi bị mù rồi.]

[Tôi cũng vậy, có ai đến đánh cho tôi tỉnh không? Tôi xuất hiện ảo giác rồi!]

[Trời má ơi, a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!!!!!!!!!!!]

[Đó là người thật hả? Nhiễm Tích mau nhìn phía sau lưng!!!!!!]

[Mẹ nó!! Tây Chu tôi đây muốn bùng nổ!!!!]

[Hứa Diệc Châu! Đó là Hứa Diệc Châu đúng không! Đang thay giày ở ngoài kia kìa!]

[Tích Bảo nhìn đằng sau mau lên! Tích Bảo Tích Bảo!!!!]

[Giơ cao lá cờ Tây Chu!]

"Cái gì cái gì? Hứa Diệc Châu? Đằng sau?" Nhiễm Tích đang ngồi ở bàn ăn, sau lưng cô là cửa ra vào, vừa đọc bình luận xong Nhiễm Tích nghi hoặc quay đầu lại, sau đó, cả người hóa đá.

Hứa Diệc Châu bình tĩnh thay giày, sau đó đi đến chỗ Nhiễm Tích, vô cùng tự nhiên xoa xoa đầu cô, "Sao lại ngây ngốc như vậy?"

Nhiễm Tích vẫn còn mơ hồ, "Không phải anh nói, không về sao?"

"Muốn về nên về thôi." Hứa Diệc Châu kéo cái ghế ngồi xuống bên cạnh Nhiễm Tích, chỉ chỉ điện thoại, "Em vẫn đang phát trực tiếp kìa."

Nhiễm Tích lúc này mới nhớ ra vội nhìn lại điện thoại, bình luận chỉ còn có thể dùng từ nổ tung để hình dung.

[A a a a a a a a a a a a, cùng một chỗ đúng không? Cùng một chỗ đúng không!!]

[Tung hoa tung hoa, khắp nơi chúc mừng! Vui mừng!]

[Chúc mừng chúc mừng, thật vui vẻ quá đi, sao người ta nói yêu đương mà tôi lại vui như vậy nhỉ!]

[Tôi đoán là bây giờ hot search đã bùng nổ rồi! Lâu rồi chưa thấy có tin tức giật gân như vậy!]

[A a a, tôi phải đi gọi bạn tôi cùng vào xem mới được!]

[Nên là bây giờ Tích Bảo đang ở đâu vậy? Nhà của Tích Bảo hay là nhà của Hứa Diệc Châu? Hay là, là nhà của cả hai người!]

...

Nhiễm Tích dập điện thoại xuống bàn một cái "Ầm", giống như cô vừa mới làm việc gì đó trái với lương tâm vậy, thảo nào, thảo nào khi gọi điện cho Hứa Diệc Châu, anh lại cực lực đề cử nhà mình như vậy, thì ra là cố ý!

"Nói, có phải anh cố ý không!" Nhiễm Tích chất vấn.

"Cô gái nhỏ nói cái gì đó, fan của em đang không thấy em đó."

"Chính là cố tình để họ không nhìn thấy được đó, em phải thẩm vấn anh trước mới tiếp tục phát trực tiếp được."

"Nhưng mà họ vẫn nghe thấy mà, " Hứa Diệc Châu nhướn mày, "Còn nữa em vừa mới nói cái gì? Em muốn hôn sâu với anh? Cái này không tốt lắm đâu, ở trước mặt hàng vạn fan như vậy, mặc dù không nhìn thấy nhưng để họ nghe thấy thì không ổn lắm!"

"Anh nói bậy bạ cái gì đó!" Nhiễm Tích ngại ngùng cực kỳ, "Em nói là, thẩm vấn! Thẩm vấn!"

"Anh biết rồi, là hôn sâu. Đừng nói nhiều lần như thế, anh ngại lắm."

"Anh, anh đáng ghét quá!" Nhiễm Tích đánh Hứa Diệc Châu hai cái.

Giọng nói nhỏ dần.

Khi Nhiễm Tích mở điện thoại lên, số người xem trực tiếp đã tăng lên gấp đôi, sự cuồng nhiệt của các fan ngày càng dâng cao.

[Anh Hứa với Tích Bảo cứ hôn sâu đi, chúng tôi không nhìn thấy gì hết, cũng che lỗ tai lại rồi không nghe thấy gì đâu, hahaha]

[Má ơi, cái này là thức ăn chó trong truyền thuyết đây sao!]

[Thức ăn chó này tôi nguyện ăn một chục ký!]

[Lầu trên nói sai rồi, cái này không phải là thức ăn chó, cái này gọi là đường!]

[Ồ, màn hình sáng lại rồi, Tích Bảo đã trở lại!]

[Sao lại có mình Tích Bảo vậy? Anh Hứa của tôi đâu? Tích Bảo đem anh ấy đi đâu hôn sâu rồi?]

"Cái gì mà hôn sâu, mọi người kỳ cục quá đi, tôi nói là thẩm vấn mà." Nhiễm Tích đỏ mặt giải thích.

[Không sao cả! Thẩm vấn hay hôn sâu chúng tôi đều muốn nhìn!]

[Cả đời đẩy Tây Chu, lầu dưới, tiếp tục!]

[Cả đời đẩy Tây Chu]

[Cả đời đẩy Tây Chu]

[Cả đời đẩy Tây Chu]

...

"Ai nha, mọi người thật sự luôn á! Còn có để cho tôi ăn không đây? Không nói chuyện nữa, tôi ăn tiếp đây!"

[Hahaha, mọi người mau nhìn khuôn mặt Tích Bảo không giấu được nụ cười hạnh phúc kìa, ngọt chết người!]

Ai nha, mấy người này thật là! Nhất định đều là fan giả!

Nhiễm Tích vừa ăn vừa bi phẫn nghĩ.