Trao Quyền Duy Nhất

Trao Quyền Duy Nhất - Chương 80




"Làm càn!!"



Trong tai nghe truyền tới tiếng gầm lên giận dữ khiến kẻ khác rùng mình.



Giọng nói của Tiếng pháo vang trời rất dày, khi gầm lên đọc lời thoại sẽ không bị hụt hơi, cực kì hiệu quả.



Đây là trích đoạn giữa "Xương đế" và "Thục phi. "Xương đế" lên cơn nghiện, mất tính táo, nổi giận thất thường. Hắn đang ngủ lại ở tẩm cung của "Thục phi", hai người tranh chấp vì nàng cứ nhắc tới việc lập Thái tử nhiều lần.



"Thiên hạ này là của trẫm, trẫm thích lập ai làm Thái tử... đều do trẫm định đoạt!"



Câu này cũng dùng cách rống to lên để đọc.



Trong kịch bản miêu tả: Lúc đó, toàn thể triều đình đang nổi sóng ngầm mãnh liệt về việc lập người thừa kế giang sơn. Hoàng hậu quá cố xuất thần nghèo hèn, sau khi mất chỉ để lại một đứa con trai không có chỗ dựa. Gia tộc "Thục phi" thì ngày càng hùng mạnh, cha nàng trong triều đình là nhân vật có thể một tay che trời. Vì vậy các đại thần đều theo phe họ, chẳng bao lâu nữa "Thục phi" có lẽ sẽ chính thức được phong Hậu, mà con trai của nàng rất có khả năng trở thành Thái tử.



Lời thoại kết thúc rồi mà trong tai nghe vẫn vang lên tiếng ho mãnh liệt, dường như thân thể đang đau khổ quằn quại vì thiếu thuốc.



Tề Tĩnh âm thầm cho một like.



Tuy tính cách của chú Pháo không được tốt lắm, nhưng mà trên phương diện phối kịch vẫn rất ổn. Lúc này, hắn đã biết chú ý xử lí chi tiết, tiến bộ rất nhiều so với cách biểu diễn trong cuộc thi "Tiêu sơn lão tẩu". Hơn nữa, hắn vốn có căn bản vững chắc, độ chân thật khi diễn chậm rãi tăng lên, nghe rất cảm động.



"Không phải không có Diêm gia thì trẫm không làm được gì. Trẫm là thiên tử... Thiên tử!"



Ở đây không có ghi chú về chất giọng, chú Pháo kéo dài cảm xúc từ trước đó, tiếp tục rống lên giận dữ.



Sau lời thoại này có một chi tiết nhỏ, đó là động tác "Xương đế" ngã nhào xuống đất, đánh vỡ bình hoa. Dựa theo chi tiết này, ai cũng cho rằng hắn đang trút cơn giận tột cùng, căm phẫn ném đồ đạc.



Nhưng Tề Tĩnh chỉ nghe, không lên tiếng.



Câu nói cuối cùng kết thúc màn này cũng là câu thể hiện mấu chốt trong tính cách của "Xương đế".



Ghi chú chất giọng: Run.



Chú Pháo vừa ho vừa run giọng mắng: "Rõ ràng trẫm là vua một nước, đứng đầu thiên hạ... Vì sao... Vì sao quyết định việc này còn phải nghe lời người khác? Trẫm mặc kệ! Bất kể quốc trượng nói gì, trẫm cũng... không quan tâm.."



Ba chữ cuối cùng, hắn nghiến răng nghiến lợi mà nói ra.





Từ quan hệ của tuyến nhân vật có thể đoán được, cha của "Thục phi" nắm quyền lực trong tay, "Xương đế" bù nhìn phải hèn hạ khuất phục. Chuyện này đối với một đế vương là điều không thể nào chịu đựng được. Vậy nên cách diễn đạt của chú Pháo trong đoạn này hoàn toàn có thể hiểu được.



"Nhưng tôi sẽ không phối như vậy đâu..." Tề Tĩnh mỉm cười khi chú Pháo kết thúc, nghiêng đầu chống cằm, giương vẻ mặt gian xảo trước màn hình. Đồng tình, nhưng không thể đồng tình hoàn toàn.



Anh không có cách hiểu giống vậy.



Cũng không có cách biểu diễn giống vậy.



Lúc này, chú Pháo đã vào màn ba.



Màn cuối cùng dựa theo trục thời gian cũng là cảnh gần kết cục, "Xương đế" bị nhóm người của nam chính "Tần Thác" ép vào một góc, không còn đường lui. Trong tư thế giằng co, hai người có một cuộc đối thoại ngắn.



"Ngươi tới giết trẫm đúng không? Cái ngươi đang cầm trên tay chính là lệnh bài "Tru thiên lệnh" của đám phản tặc phải không?"



Một người đã bị dồn tới đường cùng, dù biết rất rõ mình sẽ không có được kết cục tốt nhưng vẫn muốn giãy dụa lần cuối. Thật ra chú Pháo sử dụng cách nói rất đúng. Hắn lợi dụng ưu thế giọng trầm của mình, khi tức giận có thể nghe tiếng cười cộng hưởng trong lồng ngực: "Ai ai cũng muốn tạo phản, ai ai cũng muốn ép trẫm! "Tru thiên"? Ha ha ha ha, "thiên" há lại để cho các ngươi giết được hay sao? Các ngươi không phải đang "tru thiên", mà là đang "nghịch thiên"!"



Dứt lời, hắn vội vàng thở hổn hển hai cái, sau đó cười lạnh.



"Ha ha, trẫm biết... Đám phản tặc các ngươi muốn tôn Thuận Dương hầu làm hoàng đế... Nó chỉ là thứ nghiệt chung cho Tiên đế sinh ra ở bên ngoài! Trẫm mới là Thái tử danh chính ngôn thuận do Tiên đế sắc phong!"



Đến đó, màn ba kết thúc. Hắn còn tranh thủ mấy giây còn thừa để cảm ơn thính giả và ban giám khảo, kéo phiếu bầu, làm đầy đủ mọi chuyện cần thiết.



Tề Tĩnh từng nghe rất nhiều cuộc thi, thí sinh có trình độ ưu tú như vậy, điểm chắc chắn không thấp.



Đương nhiên, nếu như phẩm chất và năng lực tỷ lệ thuận với nhau là tốt nhất... Đáng tiếc, hắn không phải vậy.



"Nể mặt sự tiến bộ của anh trong phối âm, tôi bỏ phiếu cho anh đấy."



Tề Tĩnh luôn vui lòng bỏ phiếu cho đối thủ, hơn nữa anh có thói quen phân biệt rạch ròi giữa năng lực và phẩm chất, không đánh đồng hai thứ, không lấy việc công trả thù riêng, ích kỉ giữ một phiếu của mình.



Đúng như anh dự đoán, thành thích của Tiếng pháo vang trời không tệ, đủ để cho fan hâm mộ đắc ý.



[Chất giọng]: 4.0, 3.5, 4.5. Trung bình: 4.0truyện đam mỹ hay




[Phát âm]: 3.5, 3.0, 4.5. Trung bình: 3.67



[Kỹ năng cơ bản]: 4.0, 3.0, 4.5. Trung bình: 3.83



[Sức hấp dẫn]: 3.5, 2.5, 4.5. Trung bình: 3.5



Điểm của ban giám khảo: 4.0+3.67+3.83+3.5=15.0 điểm.



Điểm bỏ phiếu: 65.7% phiếu bầu. Tỷ lệ = 0.657 điểm.



Tổng điểm: 15.0+0.657=15.657 điểm.



Nếu cẩn thận xem xét kỹ số điểm sẽ thấy có chút thú vị.



Tuy Bồ Ngọc Chi là người chấm điểm nghiêm khắc nhất trong số các ban giám khảo, nhưng chính vì sự nghiêm khắc ấy, điểm mà cô chấm được coi là lí tưởng. Chắc cô cũng nhận ra sự tiến bộ khi xử lí lời thoại của chú Pháo.



Tây Bắc Lộ chấm điểm lúc nào cũng cao, nhưng giờ không còn quá lộ liễu như trước, thật khiến người ta hoài nghi.



Còn điểm phiếu bầu là dựa theo tỉ lệ "tổng số lượng người bỏ phiếu trực tiếp tại hiện trường" mà tính. Trước khi mở màn, fan hai bên đã chửi nhau như điển, lượng fan khổng lồ của Đồng Tước Đài chắc chắn sẽ không bỏ phiếu cho "kẻ thù", vì vậy mới gây ra hiện tượng điểm phiếu bầu thấp.



Dẫu sau thì chú Pháo vẫn leo lên hạng nhất theo tổng điểm, khiến các fan hâm mộ của Đồng Tước Đài tức phát khóc.




"Phù..."



Tề Tĩnh hít sâu một hơi, lấy tay vỗ vỗ mặt mình, chấn chỉnh tinh thần.



Từng thí sinh được lên mic chỉ hai, ba phút, từ sau chú Pháo cho tới lượt anh cũng chỉ bằng khoảng thời gian rót một cốc nước.



Nhưng điểm khác là anh không uống nước sôi mà pha một cốc nước đường cực ngọt cho rất nhiều đường cát, nuốt một ngụm, trong cổ họng ngọt ngấy, giống như có gì dính ở cổ. Người không quen uống sẽ cảm thấy họng rất khó chịu, rất muốn uống nước lọc cho trôi đi.



"Khụ khụ..." Anh đè vào vị trí dây thanh quản, nhẹ nhàng ho vài tiếng. Nhưng anh không thông họng.



Anh vẫn chậm rãi nhấp từng ngụm cho tới bây giờ, thanh âm trở nên khàn khàn hơn.




Giọng thật của anh rất trong trẻo, nghe hoàn toàn không phù hợp với hình tượng "Xương đế" nghiện thuốc mỗi ngày. Hơn nữa, cảm giác tuổi tác cũng không đúng, hai mươi mấy tuổi thì không sao, ba mươi mấy tuổi thì hơi miễn cưỡng. Dù vậy, anh vẫn không muốn bóp giọng, bởi cách này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới hiệu quả diễn xuất.



Thực ra uống rượu trắng sẽ có hiệu quả tốt hơn, nhưng chắc chắn Thẩm Nhạn sẽ không cho phép anh làm vậy, thế nên anh đành chọn phương pháp ôn hòa.



Còn một nguyên nhân nữa khiến anh không chọn rượu, bởi vì cha anh.



Cha anh do uống rượu lâu ngày mà giọng nói trở nên khàn khàn, điều này làm anh ấn tượng vô cùng, sau khi uống rượu còn nổi tính điên, dễ tức giận, có chút giống với nhân vật này. Ý nghĩ này bất giác xuất hiện khiến Tề Tĩnh cau mày, không kiềm chế được một vài hồi ức không tốt đẹp nảy ra.



"Ha ha." Tề Tĩnh cười mỉa mai.



Người ta thường nói khi CV phối âm thường liên tưởng tới những chuyện xảy ra trong cuộc sống thực tế của mình, không ngờ anh cũng vậy.



Cha, giờ cha đang làm gì nhỉ? Nếu như thói quen của cha vẫn giống mấy năm trước, chắc hẳn giờ cha đang xem thời sự.



Điều đáng cười là anh làm nghề thu thập tin tức thời sự trong đài truyền hình.



Mỗi ngày cha đều xem thời sự, không biết có từng nhớ tới anh chăng? Không biết cha có từng nhớ tới đứa con trai mà mình không thể chấp nhận được chăng?



"Thí sinh số 16, Chẳng hỏi ngày về."



Giọng nói của Khúc nhạc dương xuân đột nhiên cắt đứt suy nghĩ của Tề Tĩnh, khiến anh bất giác tỉnh giấc, vô thức ngồi thẳng dậy.



"Số 16 hãy chuẩn bị kỹ càng, tôi sẽ kéo bạn lên mic ngay bây giờ." Khúc nhạc dương xuân cười khanh khách, vẫn luôn duy trì phong cách nhã nhặn của đại diện ban tổ chức.



Khi cô đọc tên anh, trên khung chat cũng xuất hiện chút ồn ào, lời ra tiếng vào bay đầy trời.



Người nghe 1: (⊙ o ⊙)Chẳng hỏi ngày về cũng ở đây!! Thật sự là Chẳng hỏi ngày về phối "Cạm bẫy" ư??



Người nghe 2: Mẹ nó! Xuất hiện rồi, Chẳng hỏi ngày về nổi tiếng xôn xao đã xuất hiện rồi! Không những không trốn tránh sóng gió mà còn dám tham gia thi đấu, thật dũng cảm... Dám tranh vai diễn với Đồng Tước Đài, thật quá dũng cảm...



Người nghe 3: (>﹏