Tránh Ra Chút Nào, Cậu Chắn Đường Hoàng Tuyền Của Tôi Rồi

Chương 10




Lúc mở cửa nhà ra, Cậu chủ nhỏ cảm thấy có cái gì đó sai sai.

Trong không khí tràn ngập mùi ẩm ướt, còn thoang thoảng cả mùi máu tanh. Cậu liếc mắt nhìn phòng tắm trước tiên, thấy không có ai cậu mới thở phào một hơi, lại mở cửa phòng ăn.

Không gian yên tĩnh lập tức vang lên một giọng nam thô kệch: "Bước một, dùng chày cán bột hoặc sống dao đập cho cá bất tỉnh..."

Bước hai, một con cá chép máu chảy tung toé bắn tới bên chân của Cậu chủ nhỏ.

Cậu chủ nhỏ cứng đờ mặt mắt to trừng mắt nhỏ với con cá kia, Ngôi sao trẻ mồ hôi nhễ nhại cầm dao bước ra từ phòng bếp, rồi lại tiến vào phòng tắm cùng bàn tay nhuốm máu, cầm chậu rửa mặt đi ra chụp xuống con cá.

Cậu chủ nhỏ: "...Anh đang làm gì?"

Ngôi sao trẻ ngồi co quắp trên sàn nhà thở hồng hộc đáp: "Ngộp chết nó."

Cậu chủ nhỏ: "???"

Lúc đi mua cá Ngôi sao trẻ không phải là không do dự, đám cá kia lúc nhúc trong bể nước, da đen bóng nhẫy, nhìn con nào cũng không thấy dễ chọc. Nhưng trong ký ức của y, gặp chuyện vui nhất định phải làm cá.

Bố phát tiền lương, nhà làm cá. Mẹ mua quần áo mới, nhà làm cá. Thi cuối kỳ tốt, nhà làm cá. Nhất là những ngày lễ tết, trên bàn nhất định phải bày một con cá chép kho thật bự, cảm tưởng như chỉ có cá mới có thể mang đến vận may vậy.

Sau này lên mạng thấy mọi người ai ai cũng để ảnh cá Koi (*), thế là y lại càng cảm thấy truyền thống ăn cá của nhà mình mới hợp lý làm sao, treo ảnh ọt làm sao mà hữu dụng bằng việc ăn vào trong bụng chứ.

Y đứng chỗ bể nước nhòm đi nhòm lại, liên tục củng cố tinh thần, người bán cá sẽ giết cá giúp y, lúc về chỉ cần hầm trong nồi như trên video là được.

Ngôi sao trẻ đã tận mắt chứng kiến anh bán cá đập cá rồi cho vào túi, ai ngờ về đến nhà, lúc bỏ cá vào chậu đang định đánh vảy thì tự nhiên cá nhảy bổ vào mặt y, rồi lại trơn tuồn tuột giãy đành đạch trên sàn nhà, bắt mãi mà cũng không bắt được.

Cậu chủ nhỏ định bảo không phải là anh không biết nấu cơm đấy à, nhưng khi ngó thấy được đống cải trắng và khoai tây đang được cắt lộn tùng phèo trên thớt, cậu đành nuốt câu nói trở về.

Ngôi sao trẻ cũng thấy mất mặt, đàn ông đàn ang hơn hai mươi tuổi đầu, có con cá chép mà cũng không chộp nổi.

Y bảo: "Cậu nghỉ trước đi, để tôi nghiên cứu một chút xem làm sao để xào rau."

Cậu chủ nhỏ bị y dùng cùi chỏ đuổi ra ghế sofa ngồi, nhìn y nhấc dao hùng hùng hổ hổ quay vào bếp, cậu thừ cả người.

Hình như Ngôi sao trẻ đang quyết chiến cùng với con cá này, trong phòng bếp không ngừng vang lên tiếng đập cá bành bạch, cậu chủ nhỏ không khỏi nghĩ, lúc chết đi con cá này chắc hẳn là đã thống khổ lắm.

Đợi tới khi không còn tiếng vang nào nữa, cậu mới lén lút mở hé cửa ra thì trông thấy được Ngôi sao trẻ đang cầm đuôi cá ném vào trông nồi nước sôi, ánh mắt còn toả ra thứ ánh sáng quỷ dị.

Cậu định đi vào hỗ trợ, lại bị Ngôi sao trẻ đẩy ra: "Cậu ngồi đi, ai cũng đừng hòng tranh giành bữa cơm tối nay với tôi."

Cậu chủ nhỏ ù ù cạc cạc, không nghĩ ra nổi vì sao Ngôi sao trẻ mấy ngày trước vẫn còn sống chết cũng không chịu nấu cơm, hôm nay đột nhiên lại yêu bếp đến lạ.

Mãi đến khi nghe thấy được tiếng chặt thớt vọng ra một lần nữa từ trong phòng bếp, còn kèm theo cả tiếng tự cổ vũ chính mình của Ngôi sao trẻ:

"Cút mẹ mày đi thằng khoai tây bự Trình Kỳ!"

"Trần Tử Tự, diễn xuất của mày như cục cức ấy!"

Cậu chủ nhỏ: "..."

Cậu biết Trình Kỳ, đó chính là bạn trai cũ của Ngôi sao trẻ, kim chủ nổi như cồn được lưu truyền trên mạng, thế nhưng không một dân mạng nào chụp được mặt của hắn, hoặc cũng có thể đã từng chụp được nhưng rồi lại bị ép phải xoá đi.

Trần Tử Tự nghe cũng hơi quen tai, mở điện thoại lên baidu tra một lúc, thì hoá ra là diễn viên, tiện tay mở một đoạn cut trong phim cổ trang.

Xem xong năm phút đồng hồ, cậu nghĩ thầm, Ngôi sao trẻ nói đúng thật!