Tranh Phong Lưu

Chương 47: Mới bôi thuốc lại bị rót tinh




↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Đầu vú vẫn vừa hồng vừa sưng, dưới khoái cảm mênh mông nên trở nên cứng rắn, dựng đứng ở trên bầu ngực của nàng. Cam Nhu bị thao sướng vô cùng, cơ thể không ngừng đong đưa theo động tác của Cố Học Lâm. Hai bầu vú lớn vì bị hắn nhìn chằm chằm mà run rẩy không ngừng.

Ngay cả Cố Học Lâm đang chiếm cứ huyệt dâm nhỏ bé cũng bị cặp vú xinh đẹp kia mê hoặc. Hắn cúi xuống hôn lên đó, nhẹ nhàng khảy khảy núm vú đỏ bừng, "Vừa rồi còn cầu xin ta rút ra, nhưng sao núm vú nàng lại cứng thế, có phải bị ta thao sướng hay không?"

Hai tay Cam Nhu đặt trên vai hắn, vừa kẹp chặt tiểu huyệt vừa nhiệt tình đáp lại: "Đúng vậy... Cố đại ca thao sướng quá... Tiểu âm hộ không còn đau nữa... a a... sâu quá..."

Huyệt nhỏ vừa hẹp lại vừa non, thanh đao lớn của hắn gần như khiến nàng không thể thừa nhận nổi. Thân gậy đang không ngừng đưa đẩy khuấy đảo mật huyệt, mỗi lần đút vào đều cắm sâu đến tận hoa tâm. Đáng sợ nhất là quy đầu kia còn hơi cong lên, Cố Học Lâm thậm chí chẳng cần đi tìm, chỉ cần hung hăng cắm vào là đã có thể chạm đến điểm mẫn cảm nhất trong hoa tâm của nàng.

Cam Nhu tưởng rằng bản thân chịu không nổi đàn ông chơi đùa như thế, không nghĩ đến cơ thể nàng lại dâm đãng đến vậy, một khi đã bị dương vật tiến vào là toàn thân nháy mắt ngập tràn sung sướng.

"Huyệt non đều bị bọn họ cắm sưng, không đâm sâu một chút, làm sao có thể thoa thuốc vào trong?" Cố Học Lâm đè lên người nàng ra sức đưa đẩy, côn thịt lớn không ngừng xỏ xuyên qua huyệt nhỏ mềm mại. Lỗ nhỏ dâm đãng dưới sự đâm thọc mạnh mẽ liều mạng co rút khiến thuốc mới được thoa lên côn thịt nhanh chóng hoà tan bên trong dâm thuỷ.

Cố Học Lâm không biết chê trách hay khen ngợi nói: "Sao nước lại nhiều như vậy, thuốc đều chảy ra theo nước dâm hết rồi!"

Mỗi lần cắm vào hắn đều cắm đến tận cùng, đại quy đầu thẳng tắp chen vào hoa tâm khiến huyệt nhỏ không ngừng phun ra dâm thuỷ.

Mày đẹp của Cam Nhu nhăn lại một chỗ, hai chân bất giác kẹp chặt vòng eo của hắn, "A a... Cố đại ca thao nhẹ thôi... dương vật lớn quá lợi hại... A... Ta sắp chịu không nổi nữa..."

"Nối dối!" Mông hẹp kịch liệt đưa đẩy, quy đầu to lớn có hơi cong lên liên tục cọ xát thịt non mẫn cảm. Mị thịt bọc lấy đầu nắm cực kỳ chặt, hắn có thể cảm nhận được cơ thể đang căng ra của Cam Nhu dưới sự thao làm của mình, "Âm hộ nàng kẹp chặt quá, có phải Nhu Nhi sắp tới rồi không? Chẳng lẽ nàng muốn ta thao nàng nhanh hơn, sớm đưa nàng lên đỉnh cực lạc ư?"

"Đừng nói nữa... mắc cỡ lắm a... A a a... Cố đại ca... Không được... Ta muốn ra..."

Khoái cảm ập đến trước mắt, Cam Nhu run rẩy bị Cố Học Lâm đưa lên cao trào. Âm tinh và xuân thuỷ không ngừng phun ra làm ướt đẫm nơi giao hợp của cả hai, thuốc bị thoa bên trong cũng không tránh khỏi việc trào hết ra ngoài.

Nàng yếu ớt nằm dưới thân hắn, nhỏ giọng cầu xin, "Ca ca tốt tha cho ta đi... Thật sự chịu không nổi nữa..."

Cố Học Lâm tiếc hận nói: "Ta cũng muốn tha cho nàng lắm, nhưng âm hộ nàng lại phun ra nhiều nước quá, thuốc tốt của ta đều bị trôi hết ra ngoài. Nếu không bôi thuốc, lỗ nhỏ dâm đãng này biết bao giờ mới hết sưng đây?"

Nói xong, hắn cũng không hề cho Cam Nhu bất cứ cơ hội từ chối nào, tiếp tục đâm dương vật lớn vào huyệt nhỏ rồi mãnh liệt đưa đẩy. May mà thuốc kia có tác dụng giảm đau, bằng không Cam Nhu làm sao có thể nuốt được thứ thô to như thế.

Nàng bị Cố Học Lâm đè dưới thân thao một hồi lâu, tiểu huyệt lên đỉnh một lần rồi lại một lần, thuốc mỡ vừa mới bôi vào lại chảy ra lúc nàng lên đỉnh. Cũng may Cố Học Lâm có làm thế nào nàng cũng không giận, vậy nên hắn cứ lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn như thế rất nhiều lần, cuối cùng mới bắn hết tinh dịch đặc sệt vào tử cung, hoà cùng thuốc mỡ bôi đầy từng tấc thịt non mê người.

Từ đó về sau, ngày nào Cố Học Lâm cũng đến giúp nàng điều dưỡng cơ thể. Thuốc mỡ tinh tế bôi vào tiểu huyệt mỗi ngày mà không cần trả tiền khiến Cam Nhu cứ nghĩ đây chỉ là vật tầm thường mà thôi, nhưng khi biết những doanh kỹ khác không có đãi ngộ tốt như vậy, nàng mới biết được bọn họ thiên vị.

Thủ đoạn của Cố Học Lâm quá kinh người, dương vật lớn như thanh đao kia cũng không hề kém cỏi, ngày nào Cam Nhu cũng bị hắn thao khóc không thành tiếng. Nhưng mấy ngày trôi qua, huyệt nhỏ vốn đỏ tấy đã hoàn toàn tiêu sưng, đường đi cũng càng thêm chặt chẽ.

Khi Ưng Võ Kỵ nghe tin Cam Nhu đã khoẻ, tất cả đều nhất trí với việc không bao giờ để Cố Học Lâm bước vào doanh địa nửa bước. Bọn họ vốn thấy hắn không vừa mắt từ lâu rồi, không chỉ ỷ vào bản thân biết chút y thuật dụ dỗ Nhu Nhi mà còn cấm bọn họ gần gũi với nàng.

Nhưng vì suy nghĩ cho sức khoẻ của Nhu Nhi, bọn họ dù không phục nhưng cũng không dám quấn lấy nàng, bằng không đã chơi nàng mệt chết khiếp rồi.

Chỉ tiếc người tính không bằng trời tính, bọn họ có thể ngăn được Cố Học Lâm, nhưng lại không ngăn được kẻ khác dòm ngó Cam Nhu.