↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
"A a... Đầy quá rồi..."
Toàn bộ gậy thịt thô dài trực tiếp đâm vào huyệt nhỏ, mị thịt ướt nóng trong nháy mắt bị căng ra đến cực hạn. Cam Nhu ngẩng cao chiếc cổ mảnh khảnh ngâm nga ra tiếng, mắt hạnh trợn to đong đầy nước mắt, cánh môi hồng nhuận khẽ nhếch, tiếng kêu rên rỉ mê hoặc thần hồn.
Hai tay Võ Tử Bình nắm nhũ thịt xoa nắn, khiến hai luồng vú bự ngẩng cao trướng to, trường thương khó khăn lắm mới có thể rút ra, chỉ chừa lại quy đầu ở miệng huyệt mới dừng lại.
Gậy thịt lớn vừa mới rời khỏi tức thì, huyệt dâm đã ngứa ngáy như bị bỏng. Cam Nhu không rõ nguyên do nhìn hắn, không biết tại sao hắn mới làm có một chút đã đứng yên bất động. Hắn còn cố tình không chịu rút ra hết mà một hai cứ phải để quy đầu chắn ngay lối vào, điều này khiến hoa tâm nàng tê ngứa, mong mỏi hắn có thể dùng sức tiến vào giúp nàng hết ngứa.
"Mông nhỏ sao lại đuổi theo dương vật của ta rồi? Nhu Nhi muốn ta hung hăng thao nàng sao?" Võ Tử Bình cười hỏi.
"Muốn... huyệt nhỏ ngứa lắm... Chàng mau cắm vào nha... Ưm... A... thao ta..."
"Ngoan lắm, ta sẽ lập tức khiến nàng sướng phát điên!" Võ Tử Bình vừa lòng dùng sức thẳng lưng, cự vật hung hăng đột nhập bướm nhỏ, hung ác thao làm.
Nam nhân Ưng Võ Kỵ ai cũng đều phải trải qua tầng tầng lớp lớp thử thách mới có thể nhập doanh, cho dù là tướng mạo hay đầu óc, tuỳ tiện chọn ra một người cũng là nhất đẳng. Còn những con quái vật đứng thẳng dưới thân, không có người nào là không cứng rắn dữ tợn, chỉ cần cắm vào tiểu huyệt là có thể khiến nữ nhân thần hồn điên đảo.
Cam Nhu mấy ngày trước cũng đã trải qua vài nam nhân, tuy tuổi tác và tính tình khác biệt song mấy cây gậy tồi chỉ biết ức hiếp nàng kia đều to lớn giống nhau, tràn ngập ý xấu y hệt Võ Tử Bình.
Củ khoai chôn trong cơ thể nàng vừa thô vừa lớn, dài đến mức nàng khó có thể thừa nhận, kích cỡ khiến người ta kiêu ngạo hoàn toàn căng đầy huyệt thịt, lúc củ khoai nóng ấy thọc vào rút ra có thể nàng đến cho nàng khoái cảm nghiêng trời lệch đất. Các loại cảm giác ngứa ngáy, tê mỏi, sung sướng từ huyệt dâm xông thẳng lên óc, chỉ mới thao có mười cái mà nàng đã lên đỉnh. Cơ thể trần trụi mềm mại vặn vẹo run rẩy, tiếng kêu tựa như đang khóc chọc các nam nhân có mặt lúc này đứng ngồi không yên, cũng đốt lên lửa dục trong lòng Cam Nhu.
Nàng thế mà lại phát ra âm thanh mắc cỡ như vậy trước mặt các tướng sĩ, nghĩ đến việc bộ dạng dâm đãng của mình đều bị tất cả bọn họ nhìn thấy, Cam Nhu đã không thể kiềm chế được bản thân nữa, khoái cảm kéo đến ngày càng mãnh liệt.
Những tướng sĩ xung quanh đều nhìn đến đỏ mắt, càng xích lại gần hơn, không biết là ai lên tiếng nói: "Mau tới xem đi, nước dâm từ âm hộ nhỏ đều theo dương vật chảy xuống bên dưới kìa!."
Một bàn tay to đột nhiên nắm lấy chân nàng, đưa đến bên môi nặng nề hôn. Cam Nhu không nhìn thấy người nọ là ai, chỉ nghe thấy một giọng nói khàn khàn hỏi: "Nhu Nhi của chúng ta vừa xinh đẹp lại dâm đãng, đại dương vật của ca ca đã bị nàng làm cho cứng như đá, lát nữa cho ca ca thao âm hộ nhỏ của nàng có được không?"
"Đúng vậy, dương vật các ca ca đều không nhỏ, chắc chắn có thể làm nàng sướng lên trời."
Một khi có người ra tay, những người khác cũng theo đó tiến lên, tay chân Cam Nhu đều bị bọn họ kéo qua hôn môi sờ soạng, trong lòng bàn tay rất nhanh đã bị nhét vào hai củ khoai thịt nóng bỏng, từng cái đều bị tay nhỏ của nàng vụng về vuốt ve.
Tiểu mỹ nhân bị bọn họ vây quanh vỗ về chơi đùa, hai viên đậu đỏ trước ngực cũng bị bọn họ phân chia liếm mút, thần thái dâm đãng không kiềm chế là xuân dược tốt nhất, Võ Tử Bình nhìn thấy mà lửa dục bốc lên. Hắn thao càng nhanh càng ác, cự vật càn quấy cọ xát ở mật huyệt vang lên tiếng phụt phụt, hoa môi bị thân gậy căng ra gần như trong suốt, hột le nho nhỏ run run dựng đứng lộ ra ngoài.
Cam Nhu bị thao đến mức thần trí không rõ ràng bỗng dưng giãy giụa như phát điên, bởi vì hột le mẫn cảm nhất, yếu ớt nhất trên huyệt nhỏ của nàng đang bị hai ngón tay Võ Tử Bình nắm lấy nghiền áp vân vê, khoái cảm sung sướng làm đầu óc nàng nứt toạc, nàng thậm chí nghĩ rằng bản thân mình sẽ chết trong sự sung sướng cuồng loạn này.
"Đừng mà... A a... tha ta đi... Tử Bình... Đừng chơi hột le... A a... A a... không được... tiểu âm hộ quá thoải mái... Ta muốn chết..."
"Cô nương ngốc, mới vậy mà đã muốn chết, lát nữa phải làm sao bây giờ?" Võ Tử Bình cong môi cười, tiện tay kéo một tướng sĩ ấn vào chỗ hai người đang giao hợp, "Nhìn Nhu Nhi của chúng ta đang phát dâm kia, ngươi tới giải ngứa giúp nàng, mút hột le quyến rũ của nàng cho tốt."