Tranh Phong Lưu

Chương 19: Xin tha lại bị thao tiếp, âm tinh phun như mưa




↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Đường Nguyên Thanh cắm ngón tay vào huyệt nhỏ, mị thịt tinh mịn lập tức gắt gao bao bọc ngón tay hắn. Hắn tìm thấy chỗ mẫn cảm đã sớm trướng lên, dùng sức ấn vào đấy, trong lúc Cam Nhu yêu kiều rên rỉ từng trận nói: "Tiểu âm hộ sao kẹp chặt thế? Chẳng lẽ chờ không nổi muốn bọn họ thao nàng? Nam nhân Ưng Võ Kỵ chúng ta ai cũng có một cây gậy thật lớn, đến lúc đó chắc sẽ làm tiểu âm hộ nàng sưng lên, tử cung mỗi ngày đều ngậm tinh dịch."

"A... A... Ta không có... mười người cũng quá... quá... A... Nguyên Thanh ca ca đừng ấn chỗ đó... Tê lắm..."

"Sao hả, mười nam nhân còn chê ít?" Đường Nguyên Thanh cười xấu xa, "Vậy tìm thêm nhiều chút nữa, để bọn họ luân phiên chơi vú bự của nàng, một người tiếp một người thao âm hộ dâm đãng, xem dâm thuỷ của nàng có chảy thành sông hay không!"

Đường Nguyên Thanh cố ý xuyên tạc ý tứ nàng, đầu ngón tay không kiêng nể gì tàn nhẫn xoa nắn hoa tâm, Cam Nhu chịu không nổi khoái cảm như thế, thoải mái đến mức ngón chân đều cuộn lên.

"Quá nhiều... mười người quá nhiều... Tiểu âm hộ chịu không nổi... ta sẽ chết... Hu hu hu... đừng bắt nạt ta như vậy..."

"Ta chỉ nói thôi, sao có thể xem là bắt nạt nàng được?" Mỹ nhân bị hắn đùa giỡn khóc như hoa lê đái vũ, Đường Nguyên Thanh càng nhìn càng yêu, quái vật vừa bắn xong lại một lần nữa dựng đứng. Nếu đã hứng lên, hắn cũng không muốn phải chờ nữa, thẳng lưng một cái đã đâm tới đáy huyệt, "Nhu Nhi không cần sợ, để ca ca thao lỏng tiểu huyệt của nàng trước, đến lúc đó sẽ không bị họ thao chết."

Tiểu huyệt vẫn còn hơi run rẩy, đại điểu đã hung hăng đâm vào chỗ sâu nhất trong miệng tử cung, tinh dịch hắn vừa mới bắn và dâm thuỷ của nàng theo động tác cắm vào bị ép tràn ra, xối lên cự vật khiến hắn dễ chịu vô cùng, hắn lập tức động eo làm hoa môi càng thêm dâm mĩ.

Hai chân Cam Nhu vung loạn xạ hòng thoát khỏi khoái ý đáng sợ này. Nhưng nào ngờ lại quấy rầy đến động tác của hắn, đại quy đầu tròn trịa ở trong tiểu huyệt đấu đá lung tung, không chút kĩ thuật loạn thao một hồi, đánh bậy đánh bạ làm huyệt nhỏ bủn rủn, ngứa ngáy khó nhịn.

Đường Nguyên Thanh nhìn chằm chằm nơi hai người giao hợp, vừa cắm vừa nói: "Nhu Nhi biết tiểu âm hộ nàng đẹp thế nào không? Đặc biệt là lúc kẹp dương vật của ta, chảy tinh dịch của ta, nàng đúng là một yêu tinh chuyên hút hồn phách con người, khiến ta hận không thể sớm tối chiếm đoạt nàng, không ngừng thao xuyên cái miệng nhỏ phía dưới."

Hắn thao huyệt vừa nhanh vừa tàn nhẫn, hoàn toàn không hề giống dáng vẻ thư sinh thường ngày, quy đầu cắm trong tiểu huyệt mạnh mẽ cọ xát xoay tròn, hung hăng va chạm vách thịt mềm bên trong. Cam Nhu thật sự không chịu nổi bị hắn thao mạnh như vậy, nước mắt theo khoé mắt từng giọt chảy xuống, đôi vú bự trước ngực lung la lung lay hấp dẫn tầm mắt nam nhân.

"A... A... Đừng thao nữa... Ca ca tốt... cầu xin chàng..."

Hắn biết rõ nhưng vẫn cố hỏi: "Sao lại không thao, Nhu Nhi không thích ta thao nàng sao? Tiểu âm hộ muốn bấm gãy dương vật ta rồi, chẳng lẽ nàng không thấy dễ chịu?"

"Nhưng mà nhanh quá... A... A... chậm lại một chút... ta lại muốn tiết..."

Nghe nàng chính miệng thừa nhận, Đường Nguyên Thanh càng không thể dừng lại được, củ khoai to lớn thâm nhập càng thêm sâu, cả củ đâm vào tận đáy huyệt, "Nhu Nhi đừng sợ, ca ca yêu nhất bộ dáng nàng bị ta thao kêu rên, nàng chỉ cần tận tình tận hứng dâm đãng cho ta xem tiểu âm hộ non mềm phun dâm thuỷ là được."

Tiểu huyệt bị đại điểu điên cuồng khuấy đảo, bên tai toàn là những lời nói dâm đãng khiến nàng mắc cỡ, hai mắt Cam Nhu trợn lên rơi vào cực lạc, một dòng âm tinh nhanh chóng phun xối xả, làm ướt đẫm cả người Đường Nguyên Thanh. Hắn rốt cuộc cũng không kiềm được nữa, trước khi nàng sắp hôn mê bắn ra, một dòng tinh dịch nóng bỏng lấp đầy tử cung nho nhỏ.

Cam Nhu chống đỡ không nổi, hoàn toàn xụi lơ trong lòng ngực Đường Nguyên Thanh.

Hắn cười thỏa mãn, hôn nhẹ lên trán nàng, "Đúng là một cô nương ngốc, cho dù mười người hay một trăm người, chỉ cần nàng không nguyện ý, không ai dám làm gì nàng cả. Dù họ muốn thao nàng cũng không cần sợ hãi, bọn họ sẽ biết chừng mực, không làm nàng quá mệt mỏi."

"Thật ư?" Nàng hữu khí vô lực hỏi.

"Đương nhiên là thật, nếu có kẻ thú tính quá độ, nàng chỉ cần cáo trạng với chúng ta, cho dù tướng quân, phó tướng hay là ta cũng vậy, mọi người sẽ làm chủ cho nàng."

"...Vâng."

Cam Nhu gật gật đầu, cuối cùng chịu không nổi nặng nề ngủ, hoàn toàn không hề biết sau khi nàng tỉnh dậy có biết bao nhiêu chuyện mắc cỡ đang chờ nàng.