↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Cam Nhu từ trong tình triều nắm chặt vạt áo của Đường Nguyên Thanh, cơ thể nhỏ xinh rúc trong lòng ngực hắn không ngừng run rẩy, mị thịt gắt gao kẹp chặt đốt ngón tay hắn không buông, phụt phụt phun ra một ngụm dâm thuỷ.
Đường Nguyên Thanh nhìn không nhịn nổi nữa, kêu nàng nằm lên trên bàn, cự vật nháy mắt chui vào trong, "Nàng quá mẫn cảm, về sau làm sao có thể chịu được đây?"
Tiểu huyệt ướt át vừa hẹp vừa chật, Đường Nguyên Thanh mới tiến vào đã bị bao bọc đến mức toàn thân tê dại, hắn vội vàng xoa nắn nhũ thịt giúp nàng thả lỏng, "Âm hộ Nhu Nhi mềm quá, ngày hôm qua bị thao lâu vậy mà vẫn còn kẹp chặt."
Hắn than thở cúi đầu nhìn, vừa liếc mắt đã bị cảnh xuân trước mắt mê hoặc thần hồn. Huyệt nhỏ tinh xảo non mềm, quái vật to lớn nghiêm túc xâm nhập hoa môi, cửa huyệt nho nhỏ bị căng ra đến cực hạn gắt gao bọc lấy thịt căn, kẹp chặt làm hắn mất hết hồn vía. Xúc cảm mềm mại khiến hắn chậm rãi rút ra côn thịt, quy đầu thong thả đụng tới đụng lui mị thịt căng trướng, giống như muốn lôi thịt non trùng điệp bên trong tiểu huyệt ra ngoài.
Lui không lui, tiến cũng không tiến, như thế này so với tàn nhẫn cắm vào càng khiến Cam Như không thể chịu nổi, cảm giác hư không làm nàng ngứa ngáy, khó nhịn thẳng lưng nâng mông, đuổi theo cự vật luyến tiếc không cho nó rời đi.
Nàng mơ mơ hồ hồ cầu xin, "Đừng rút ra mà... mau cắm vào đi... Nguyên Thanh ca ca đừng đi... Hức hức... Nhu Nhi khó chịu lắm..."
Huyệt mềm ngứa ngáy làm nàng không thể suy nghĩ được gì nữa, Cam Nhu mò đến giữa hai chân, dùng đầu ngón tay học theo cách hắn làm xoa nắn hột le sưng cứng, một tay khác của nàng nắm lấy một bên nhũ thịt xoa nắn, núm vú gắng gượng dựng đứng, mặc kệ nàng có xoa thế nào cũng cứng đầu không chịu mềm xuống.
Khoé miệng Đường Nguyên Thanh bất giác nâng lên, cười trêu đùa nàng, "Ta phải làm sao mới có thể làm Nhu Nhi dễ chịu đây? Nhu Nhi nói rõ cho ta biết đi."
Đường Nguyên Thanh nhìn nàng bị mình chơi đến hoạt sắc sinh hương, vẫn cố nhịn không chịu động đậy. Nhưng đã hưởng qua tư vị sung sướng lúc lên đỉnh, Cam Nhu sẽ không bao giờ có thể thoải mãn với khoái ý tự thân an ủi, nàng kiều thanh rên rỉ: "Đừng đi... mau cắm vào... Muốn ca ca thao ta... huyệt nhỏ ngứa sắp chết."
"Nhu Nhi của chúng ta đúng là vừa dâm vừa ngoan!" Đường Nguyên Thanh hôn thật sâu lên môi nàng, "Đừng nóng vội, ca ca nhất định thao nàng lên đỉnh."
"Aaa... Thao ta... Nguyên Thanh ca ca mau tới thao ta..."
Bên trong tiểu âm hộ đã sớm xuân thủy lan tràn, Cam Nhu không hiểu sao nàng lại có thể dâm đãng như thế, nàng muốn côn thịt nóng cháy tàn nhẫn thao vào tử cung, muốn nó càng thô lớn hơn nữa. Muốn dương vật lớn hung hăng thọc vào chỗ mẫn cảm, điên cuồng thao nàng .
Đường Nguyên Thanh đã nói nhất định sẽ giữ lời, đại quy đầu khó khăn lắm mới rút được ra tới cửa huyệt thì ngừng lại, sau đó bên hông hắn phát lực, quy đầu giống như chẻ tre đâm thẳng vào tử cung, lập tức thao nàng đến mức kêu to.
"A... A... Sâu quá... lớn quá..."
Tiểu huyệt khát khô hồi lâu cuối cùng cũng bị côn thịt to lớn lấp đầy, Cam Nhu thoải mái kêu rên không ngừng, thanh âm ngâm nga đều bị động tác va chạm hữu lực của hắn phá thành từng mảnh nhỏ, mị thịt đau ngứa vô cùng gắt gao bọc chặt củ khoai nóng không chừa lại một khe hở, chỉ có từng đợt nước dâm dưới sự đâm chọc phun tung toé ra ngoài.
"Hôm qua nhìn nàng chảy nhiều nước, hôm nay thao nàng mới biết được, Nhu Nhi dâm thuỷ không những nhiều mà còn có thể chảy thành sông."
Đường Nguyên Thanh dùng đại dương vật ra sức tàn nhẫn thao tiểu huyệt, mỗi lần va chạm đều đâm vào chỗ mẫn cảm của Cam Nhu, côn thịt đánh vào miệng tiểu huyệt đến mức đỏ hồng. Dâm thuỷ róc rách tẩm ướt hai hòn trứng, thân gậy tinh tráng theo động tác đĩnh động của eo thon lúc ẩn lúc hiện. Hắn vốn không phải kẻ đam mê nữ sắc, lúc này lại hận không thể đè nàng dưới thân cả đời, cho dù chết cũng phải quấn lấy nàng một chỗ mới có thể an tâm.
"Hức hức... Đầy quá rồi... ca ca thao nhẹ thôi... Tiểu âm hộ sắp không chịu nổi..."
Liên tiếp bị thao không ngừng rất nhanh làm Cam Nhu chịu không nổi, nàng lắc đầu xin tha, vú bự rung lắc muốn hắn thao nhẹ chút. Đáng tiếc nàng quên mất Đường Nguyên Thanh là một nam nhân huyết khí phương cương, mĩ nhân trong ngực, lúc gậy thịt còn cắm trong tiểu huyệt, cho dù thao mạnh như vậy vẫn khiến hắn cảm thấy chưa đủ.
"Ngoan nào, đừng sợ, thao như thế nào là việc của ta, nàng chỉ cần kẹp chặt âm hộ để ca ca thao nàng lên trời là được!"
Vừa dứt lời, hắn tiếp tục đại khai đại hợp* thao làm, cho đến khi nhìn thấy điểm mấu chốt có thể giúp Cam Nhu lên cao trào, hắn mới dùng đại dương vật tiến lên rào rạt, quy đầu hăng hái đâm thẳng vào tử cung, tay to dùng sức đè bụng nhỏ của nàng xuống. Cam Nhu đâu chịu nổi hắn nội ứng ngoại hợp thao làm, trong phút chốc duỗi thẳng chân, khóc lóc lên đỉnh.
"A a a... Cứu mạng... Nhu nhi không được... muốn chết..."
Một dòng nước tiểu bất ngờ dâng lên, Cam Nhu run run một tiếng, trong lúc cao trào phun ra một mũi tên nước, bị hắn thao sướng đến mức tiểu ra.
******************************************(*) Đại khai đại hợp: mạnh mẽ, trực tiếp, ít màu mè hoa lá hẹ.