Mặc dù đã được anh trai dặn dò từ trước nhưng Vũ Trọng vẫn không khỏi bất ngờ khi gặp Tưởng Thành.
Má ơi, phiên bản học sinh của các anh tổng tài trong truyền thuyết là đây chứ đâu!
Người này cũng phải cao đến 1m85, gương mặt góc cạnh trông cực kỳ đẹp trai manly. Chiếc áo cổ lọ hắn đang mặc càng làm bật hẳn lên thân hình tam giác ngược đáng mơ ước của hắn.
Vũ Trọng cũng được tính là loại đẹp mã sáng sủa rồi, nhưng so với Tưởng Thành thì cậu ta không khác gì nạp lần đầu với vip 99.
Thấy Vũ Trọng đang không ngừng thị gian mình, Tưởng Thành bật cười:
"Ông còn nhìn nữa là tôi sẽ đỏ mặt mất."
Cậu ta rời mắt, không liên quan mở miệng đáp:
"Tưởng Thành, ông có người yêu chưa vậy?"
Hắn cứng đờ, suýt thì hỏi anh trai ông đã biết ông như thế này chưa?
Có lẽ vì biểu cảm trên mặt Tưởng Thành quá vi diệu, Vũ Trọng bèn vội giải thích:
"Tôi không có ý đó, chả là trong khối bọn mình có một nữ sinh khá nổi tiếng tên Emi. Bạn học này khá... ừm, nhiệt tình. Thấy người ta tốt với ông, ông cũng đừng thích người ta quá nhé."
Tưởng Thành gật gật, hóa ra Vũ Trọng thích cô nàng Emi gì đó hả.
"Phải rồi, ông có quen ai tên Diễm Nhạn Xích không?"
Vũ Trọng trợn mắt, đánh đùi cái đét:
"Đương nhiên! Học sinh trong trường có ai mà không biết cậu ta chứ! Diễm Nhạn Xích y không chỉ học vượt 1 lớp mà còn từng đạt giải Nhất cuộc thi cờ vua nữa đó!"
Cậu ta lưỡng lự một chút, sau đó hạ giọng nói tiếp:
"Người này ông cũng cẩn thận một chút, tuy y là nam nhưng không ít hot boy thích cậu ta đâu."
Tưởng Thành ồ một tiếng, Vũ Trọng càng hăng, tiếp tục:
"Emi và Diễm Nhạn Xích học cùng lớp, Diễm Nhạn Xích thì tôi không biết như thế nào, nhưng Emi thì ghét y ra mặt luôn.
Bạn trai cũ của Emi sau khi chia tay cô nàng thì như được 'đánh thức bản thân', comeout là song tính luyến, sau đó công khai theo đuổi Diễm Nhạn Xích.
Đáng nói ở đây là anh bạn trai cũ kia tán tỉnh y còn nồng nhiệt hơn cả khi theo đuổi cô bạn gái cũ Emi nữa chứ, cô nàng từ đó cay cú lắm."
Hắn cứ phải gọi là mắt chữ A mồm chữ O, mị lực của Diễm Nhạn Xích đích thân tác giả cũng đã xác nhận là chỉ có hơn chứ không có kém thụ chính Kiều Giai Khanh, nhưng hắn cũng không ngờ đến cả mức này...
Vũ Trọng cũng kể thêm, Diễm Nhạn Xích tuy đối xử với mọi người xa cách nhưng rất phải phép, lịch sự, thành ra ngoài Emi, không ai thật sự ghét y cả.
"Tôi có quen mấy bạn nữ lớp đó, họ kể có một hôm Diễm Nhạn Xích nghỉ học, thế là bao nhiêu nam sinh từ hậu bối đến tiền bối thi nhau đến lớp hỏi lí do rồi tình nguyện chép bài hộ.
Kết quả là..."
Tưởng Thành tự nhiên cảm thấy hồi hộp: "Làm sao?"
"Kết quả, ngày hôm đó không một ai trong lớp Diễm Nhạn Xích và hai lớp bên cạnh phải ghi bài, vì số lượng nam sinh chép bài hộ cậu ta còn đông hơn số học sinh của cả 3 lớp đó."
Tưởng Thành:... Á đù.
- --------------------
Cô gái đeo kính râm dõi theo bóng lưng đối phương, mãi cho đến khi chiếc ô tô chở hắn đã đi khuất, cô mới rũ mắt.
Ban nãy cô còn tưởng hắn là đồng bọn với mấy kẻ móc túi kia, nhưng cô biết mình sai bét. Điện thoại hắn cầm trên tay giá còn mắc hơn túi xách hàng hiệu của cô nữa kìa!
Bình thường cô rất ghét bị nhìn chằm chằm, nhưng khi hắn làm vậy, cô thế mà hoàn toàn không hề khó chịu, lại còn cúi đầu cảm ơn hắn.
Đã vậy lúc hắn hỏi tên, cô còn buột miệng đáp:. đam mỹ hài
"Gọi tôi là Tiểu Sa."
Tiểu Sa nhìn mình trong gương, gương mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ. Cô mếu máo:
"Nhạn Xích ơi, cứu mình với, mình... mình điên rồi."
- --------------------
Kiều Giai Khanh đang ngồi học lập trình trên lớp thì nhận được tin nhắn. Cậu đang định vươn tay xóa bong bóng chat thì ngừng lại.
nicholas2608: Em đang làm gì đó.
nicholas2608: *Gửi một ảnh
nicholas2608: Anh đang đi chạy bộ, trời đẹp lắm, đẹp hơn trong ảnh cơ, khi nào chúng ta cùng đi ha.
Cậu bỗng phì cười, sau đó giật mình, tự hỏi tại sao mình lại phản ứng kì lạ thế.
Kiều Giai Khanh nhíu mày, quyết định sáng mai mới rep lại.
Kết cục 10 phút sau, Tưởng Thành thấy ứng dụng gửi thông báo.
eye0: Huhu em đang học lập trình nè TT cũng muốn đi chơi.
eye0: *Gửi một ảnh
Hắn thấy cậu hùa theo như vậy thì rất vui, nhất định là bắt đầu có cảm tình rồi! Nhưng hắn cảm thấy hình như có gì đấy sai sai, mà hắn cũng không nhận ra sai ở đâu.