“Ngày mai đến công ty anh nhé. Mọi người nói nhớ em”
“Sáng sao?”
“Không tầm 6 giờ tắm rửa ăn mặc thật đẹp nha tối mai công ty có tổ chức tiệc”
“Được nhất định mai em sẽ tới”
Sau khi hẹn được Gia Hân đúng với kế hoạch anh ôm cô lên giường
Mấy tháng nay anh đã ăn chay quá lâu rồi nên nhất định khi mà cưới được cô về anh phải để cô mỗi năm sinh một đứa cho anh mới hài lòng
Sáng hôm sau!
Trần Hạo thức dậy thật sớm anh chuẩn bị đồ rồi đến công ty
Thấy Gia Hân vẫn ngủ nên anh cũng không nỡ gọi cô dậy
Trước khi đi anh còn ghi lại giấy note dán lên cửa tủ quần áo nhắc nhở cô tối nay phải đến đúng hẹn
Trần Hạo sáng sớm anh lái xe ra ngoài anh chưa đến công ty vội mà anh lại chạy qua nhà bố mẹ vợ
“Ba mẹ con mới qua”
“Hạo đấy à con sáng sớm đến tìm hai lão già này có việc gì?”
“Mẹ à tối nay 6 giờ con sẽ cầu hôn Gia Hân ở ngay cổng công ty. Vậy nên tối nay hai người nhớ mặc thật đẹp nha để tạo bất ngờ cho cô ấy”
“Ồ thế à được được được để ta đi chuẩn bị liền”
“Vậy con về công ty trước”
Đêm hôm qua Trần Hạo đã bàn bạc với Hứa Giai và ông nội nên hôm nay đến công ty anh cố gắng giải quyết công việc nhanh gọn nhất
Sau đó bắt tay vào màn trang trí buổi cầu hôn. Đêm nay anh phải khiến cả thành phố này phải ngưỡng mộ anh và Gia Hân
Trần Hạo cho người lắp các bóng đèn nhiều màu quanh toà nhà bên phía dưới cổng còn rải thảm đỏ và trang trí bằng những cốc nên mini và hoa tươi
Tất cả đã sẵn sàng thật tỷ mỉ hôm nay Trần Hạo phải khiến Gia Hân trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian
Trần Phủ!
Sau kho Gia Hân thức dậy đập vào mắt cô là dóng giấy note mà Trần Hạo để lại
Cô cầm tờ giấy đọc mà mỉm cười
“Thật là sợ người ta quên hay gì mà dặn dò kĩ vậy”
Tuy có hơi trách anh tính trẻ con những Gia Hân vẫn làm đúng như giao hẹn
Đúng 5 giờ tất cả mọi người hai bên gia đình đã có mặt sẵn sàng ở công ty Trần Hạo
Ai ai cũng lên đồ thật lộng lẫy. Toàn bộ nhân viên ở công ty đều được nghỉ làm và lên đồ để đi dự tiệc của sếp mình
Đồng hồ vừa điểm 6 giờ tối lúc này Gia Hân cũng đã chuẩn bị xong
Cô bước xuống đã thấy có người đợi cửa sẵn để đón cô. Đó là Trợ Lý Cao
Anh bước tới mở cửa xe cho Gia Hân. Trước khi lên xe anh còn căn dặn quản gia là đeo bịt mắt lên cho cô
Gia Hân thắc mắc khó hiểu hỏi
“Tại sao phải bịt mắt?”
“Phu Nhân cô cứ làm theo rồi tý sẽ biết”
Trong suốt quãng đường đi Gia Hân luôn nghĩ đủ thứ về vấn đề này. Dự tiệc thôi có cần làm quá vậy không
Xe của Gia Hân vừa chạm mốc đến cửa côn ty. Trợ lý Cao và Quản Gia từ từ đớ cô xuống
Gia Hân cũng ngoan ngoãn làm theo mà đi vào trong. Đến nơi chính thức Gia Hân bị bỏ lại một mình
Cô vội vã tháo khăn bịt mắt ra. Một bầu không khí lạnh lẽo thổi qua người cô khiến Gia Hân có cảm giác sợ
Nhưng một lúc sau ánh đèn từ toà nhà dần hé mở. TRẦN HẠO ĐANG ĐỨNG TRƯỚC MẶT CÔ
Hôm nay anh ăn mặc rất là soái. Bỗng dưng Trần Hạo quỳ gối xuống trước mặt cô anh lôi ra trong túi áo một chiếc hộp nhỏ
“Gia Hân đồng ý cưới anh nhé. Anh nguyện cả đời này che chở cho em bao bọc em và yêu thương em. Anh hứa sẽ không để em phải rơi một giọt lệ nào. Gia Hân LÀM VỢ ANH NHÉ”
Cái gì đây. Anh cầu hôn cô chiếc nhẫn kim cương được khắc tên cô là phiên bản duy nhất được thợ rèn kim cương đúc ra
“EM ĐỒNG Ý” GIA hân súc động đỡ Trần Hạo đứng dậy cô vội ôm trầm lấy anh
Trần Hạo cũng đeo cho cô chiếc nhẫn đánh dấu chủ quyền
Lúc này khi Gia Hân vừa chấp nhận Trần Hạo tất cả mọi người xung quanh đều chạy đến họ hát bài ca chúc mừng hai người họ
Cả bố mẹ Trần Hạo và Gia Hân cũng góp vui. Đúng là niềm vui nhân đôi khi cô vừa cưới chồng và vừa gặp lại cha mẹ mình
“Hôn đi….hôn đi….hôn đi”