Sáng sớm hôm sau Trần Hạo thức dậy theo thói quen hàng ngày. Cho dù tối qua đã mệt đến nhường nào nhưng sáng sớm nay anh vẫn dậy rất đúng giờ
Nhìn về phía giường bên cạnh cô gái nhỏ bé đó vẫn đang ngủ rất ngon chắc hẳn hôm qua đã quá lao lực rồi
Trần Hạo đặt nhẹ một nụ hôn lên trán Gia Hân rồi liền đi vào phòng tắm để rửa sạch những chất nhầy còn dính đọng lại trên người của buổi ân ái tối qua
Anh mặc một lên người bộ âu phục xanh chàm quyền lực sau đó còn viết lại ghi chú dán trên mặt bàn thay cho lời chào hỏi và tạm biệt cô
Dự định hôm nay anh cần bay qua MỸ gấp để lôi cổ người anh em chí cốt của anh về
Sau khi để lại lời nhắn nhủ anh lập tức rời đi. Anh đi thẳng một mạch tới công ty để bàn giao lại số việc còn lại
“Sếp anh muốn đi luôn ngày hôm nay sao?”
“Đúng vậy chuản bị vé máy bay rồi chứ?”
“Tôi chuẩn bị rồi 10 giờ máy bay sẽ cất cánh”
“Được số tài liệu này gồm cả những file mềm này cậu xem qua thấy ổn thoả hợp lý thì duyệt. Còn nữa về phần trong hội cậu thay tôi xử lý mọi chuyện đừng để bên phía đối thủ nhắm được mục tiêu mà đánh vào khi tôi không ở đây”
“Vâng đã rõ”
“Còn nữa lần này đi chắc hẳn cũng rất lâu nên cậu làm sao kéo dài thời gian bên phía Hoàng Thiên Nhân tôi sẽ cố thu xếp về nước thật sớm”
“Tôi hiểu rồi sếp còn việc gì phân phó không”
“Hết rồi lấy xe trở tôi ra sân bay”
“Rõ”
Sau khi bàn giao lại công việc cho Trợ Lý Cao Trần Hạo lập tức khở hành bay qua MỸ anh còn không quên nhắn cho cô dòng tin nhắn rất thân mật
“Trẻ con à anh có việc đột xuất cần qua Mỹ gấp sẽ rất nhanh về với em thôi. Ở nhà ngoan không được chạy lung tung hay làm gì để bản thân bị thương, thời gian anh không có ở trong nước nếu em nhàm chán có thể đến công ty phụ giúp Trợ Lý Cao quản lý tốt công ty thay anh. Và nhờ kĩ phải ăn uống ngủ nghỉ đúng giờ giấc không được thức khuya bỏ bữa đâu đấy. Sau khi về nước anh sẽ đền bù cho em. Yêu em!”
Trần Hạo để lại lời nhắn nhủ dài như vạn lý trường thành cho Gia Hân xong cũng là lúc máy bay cất cánh
Còn bên phía Gia Hân phải đến hơn 11 giờ cô mới thức giấc nhìn qua bên cạnh không thấy Trần Hạo đâu cô cũng đoán được là anh đã đi làm
Nên cô vục dậy đi vào phòng tắm để chải chuố bản thân
Khi đi ra cô tiến lại tới bàn trang điểm nhìn thấy mảnh giáy ghi chú mà Trần Hạo để lại cô bất ngờ vì anh đi gấp vậy mà không gọi cô dậy để chuẩn bị đồ cho anh
Cô lấy điện thoại định gọi chất vấn anh thì thấy dòng tin nhắn anh gửi đến cho cô
“Thật là đi mà không nói gì cả còn nhắn dài như vậy! Mình lớn rồi chứ trẻ con nữa đâu mà gọi là trẻ con hoài “
Đọc xong dòng nhắn nhủ anh để lại cô cũng nhắn một tràng dài nhắc nhở anh về việc sinh hoạt hàng ngày cũng như phải thường xuyên điện về cho cô
“Hạo à em biết anh sang Mỹ để khuyên Phương Lãnh về nếu gặp được anh ấy thì hãy thay em nói lời xin lỗi với anh ấy nhé. Còn nữa anh ở bên đó nhớ đừng lao lực quá ăn uống ngủ nghỉ cũng phải đúng giờ. Em ở nhà đợi anh chuyện công ty anh không cần lo lắng đâu em sẽ thay anh giải quyết. Yêu anh!”
Bên này Trần Hạo cũng vừa đáp xuống sân bay New York. Bên Mỹ cũng có thế lực ngầm của anh tại đây nên việc anh sang tìm người quả thực không khó với anh
Vả lại bên này có vài công ty con của tập đoàn Trần Thị nên nhân cơ hội này sang xem xét tình hình luôn