“A Hạo à anh mau vào tắm đi chúc mừng cho ngày hôm nay em gặp được anh em sẽ tặng anh một món quà thật to “
- Trần Hạo nhíu lông mày nhìn Tô Mộng Vũ với ánh mắt yêu thương
“Món quà lớn sao? Nghe hấp dẫn vậy”
“Cái này bí mật anh đi tắm đi em đi mua chút đồ rồi sẽ quay về”
“Được em đi cẩn thận”
- Nói rồi Tô Mộng Vũ liền ráo bước rời khỏi phòng, Trần Hạo lúc này định đi tắm thì tiếng chuông điện thoại vang lên đầu dây bên kia nghe có vẻ rất hối hả
“Alo”
“Thiếu…thiếu gia là tôi Hoàng Gia Hân”. Nghe thấy giọng nói quen thuộc này bỗng Trần Hạo lại cảm thấy nhói trong lòng cũng kh biết là vì sao lại có cảm giác hơi nhớ cô ấy
“Ừm có chuyện gì sao?”
“À…à không có gì tôi điện xem thiếu gia bên đó sống có quen không tại vì bệnh thiếu gia…”
Chưa nói hết câu cô đã bị Trần Hạo cắt ngang lời “Tôi ổn! Còn việc gì khác nữa không”
“À không còn việc gì nữa”
“Ừm”
Anh đáp lại cô bằng vọn vẹn 1 từ rồi tắt ngang máy. Bên này Hoàng Gia Hân lại cảm thấy tủi thây không biết là vì lý do gì. Chả nhẽ cô đã yêu anh thật rồi
Đúng vậy! Cô là đã yêu anh mất rồi nhưng cô có thân phận gì mà đòi trèo cao chứ?
- Trần Hạo bên này vừa ngắt điện thoại của cô liền vội đi tắm. Anh tắm rửa thật sạch sẽ từng ngóc ngách trên cơ thể mình
[…]
1 lúc sau khi Trần Hạo vừa tắm xong thì cùng lúc Tô Mộng Vũ trở về. Cô cất gọn đống đồ vừa mua rồi lập tức chạy đi tắm
“Anh tắm xong rồi hả? Ra kia đợi e chút em đi tắm xíu”
“Ừm em đi đi anh ở đây đợi”
- Trong phòng tắm Tô Mộng Vũ tắm rửa sạch sẽ sau đó trang điểm thật đẹp cô khoác lên mình bộ nội y đen tuyền nửa kín nửa hở làm cho tràng trai nào nhìn vào cũng chỉ muốn ăn chọn lấy cơ thể cô
- Tô Mộng Vũ xịt ít nước hoa sau đó bước ra từ phòng tắm cơ thể dẻo dai của cơ sải bước tiến tới chỗ Trần Hạo
“Anh yêu à chúc mừng ngày chúng ta gặp lại nhau”
- Cô ta là đang định gạo nấu thành cơm sao? Muốn ngồi lên vị trí Trần Thiếu Phu Nhân lắm rồi đây
“Em thật đẹp”
“Nếu thấy em đẹp thì tới đây đi? Hôm nay em sẽ chiếm lấy cơ thể anh”
- Những lời nói của cô phát ra làm cho con sói của Trần Hạo đã chào cờ từ lúc nào chẳng hay nhưng anh vẫn thích trêu ghẹo co thêm tý nữa
“Nhưng anh thích em chủ động cơ”
Nói xong Trần hạo nằm phịch xuống giường để cho Tô Mộng Vũ tự mày mò
Hiểu ý Tô Mộng Vũ cũng lao vào như con thiêu thân ôm choàng lấy cơ thể Trần Hạo. Cô có kinh nghiệm như vậy là suốt bao năm xa anh cô đã ngủ với biết bao đại gia làm sao mà không có kinh nghiệm cho được
- Cô hôn lên đôi môi anh. Dùng lưỡi của mình đi từ từ vào trong khoang miệng anh cái lưỡi hư hỏng đó một lúc đã khiến lưỡi anh và cô tay quấn lấy nhau
- Tô Mộng Vũ từ từ cởi bỏ quần áo của mình tiếp đến là cái khăn đang che đậy con sói của anh
“Trời nó to quá”
“Vì em mà nó đã thức được vài phút rồi đó cô gái à”
- Tưởng anh thế nào hoá ra không chịu được nữa mà đẩy Tô Mộng Vũ xuống giường lúc hày anh như là một con sói thèm khát
- Anh hôn cô hôn từ môi xuống dần đến xương quai xanh. Mọi nơi anh đi qua đều để lại những dấu hôn yêu thương. Tiếp đến đôi zú căng tròn anh hôn lấy hôn để
- cái miệng của anh cứ ngậm chặt đầu nhũ hoa của Tô Mộng Vũ tay còn lại thì nắn bóp cái đầu nhũ hoa. Vì cái lưỡi của anh điêu luyện nên Tô Mộng Vũ phát ra những âm thanh thật khiêu gợi
“Ưm….a a a….. A Hạo tiếp tục đi anh”
“Ưm….ưm”
Thấy cô nói vậy tay của anh cũng từ từ men vào hang động anh ngơ ngác một lúc tại sao nó lại to như vậy? Không để cho anh kịp thắc mắc Tô Mộng Vũ đã nắm chạy con sói của anh rồi từ từ đưa nó vào trong hang động của mình
- Thấy cô nhiệt tình như vậy Trần Hạo cũng chiều theo ý cô mà thúc liên tục vào trong. Anh ta đúng là một con sói đói ăn mà. Anh dùng sức đẩy thật mạnh vào trong cô
“Ưm aaaaa….tiếp đi anh”
“Thích rồi phải không? Tiếp này”
Bình thường một cô gái còn trình làm sao chịu được cái to khoẻ kia vả lại nó vẫn phải khít chứ sao của Tô Mộng Vũ lại rọng vậy nhỉ thậm chí còn không thấy đau mà ngược lại con sói của anh khi chui vào động lại cảm giác không được ôm ấp bởi hàng động đó
- mặc kệ những suy nghĩ đó anh cùng Tô Mộng Vũ làm đủ 7749 dáng ân ái với nhau hết hiệp này đến hiệp kia đến khi rã rời mới thôi
[….]