Trẫm Xuyên Việt Rồi

Trẫm Xuyên Việt Rồi - Chương 13: Chân tướng




Mục Sinh áo mũ chỉnh tề ngồi ở trước ống kính, MC nghiêng người hỏi: “Cho nên sự kiện theo dõi lần trước, về sau Mục Mục mới biết sao? ”



“Đúng vậy. Bởi vì lúc đó muốn đẩy nhanh tiến độ để quay cảnh cuối, toàn bộ đoàn đội phải sang Hàn Quốc quay, thiết bị điện tử của chúng tôi đến sân bay đều bị thu. Sau 5 ngày 4 đêm tôi hoàn toàn bị mất liên lạc với mọi người.



“Khi đó trợ lý theo bên cạnh cậu không nhắc cậu chuyện này sao? ”



“Thời gian nghỉ ngơi khi quay, anh ấy có nói với tôi sự kiện của Ngôn Tây một chút, nhưng khi đó tôi bận quay chương trình thật sự rất mệt, thể lực và trí lực cũng tiêu hao quá nhiều, khi đó, mỗi ngày tôi đều chỉ có thể ngủ 5 tiếng, thân thể và tinh thần vô cùng uể oải, cho nên lúc trợ lý nói như vậy, tôi cũng không để ý lắm, dù sao tình hình lúc trước của Ngôn Tây...” Hắn có chút lúng túng nở nụ cười, vị MC cũng thân mật nở nụ cười với hắn, hắn mới tiếp tục nói: “Lúc đó tôi còn tưởng rằng giống như trước kia, không bị sao, cho nên không hỏi kỹ trợ lý, mà trợ lý cũng nhìn thấy tôi quá mệt mỏi, cho nên cũng không tiếp tục nói chuyện với tôi.”



MC hiếu kỳ hỏi: “Vậy cậu biết tin tức này từ đâu?”



“Sau khi hoàn thành chương trình, tôi được trả lại di động, khởi động máy rồi mới phát hiện nhiều cuộc gọi nhỡ như vậy, người đại diện, bạn bè, còn có cả Ngôn Tây. Hơn nữa, lúc đó trên Internet vô cùng náo động, tự nhiên tôi luôn biết.”



“Khi đó Giản Ngôn Tây cũng gọi cho Mục Mục sao?” Vị MC từng chút từng chút nắm lấy trọng điểm trong những lời này.



“Đúng, nhưng mà sau khi tôi gọi lại, cậu ấy cũng không nhận. ”



Vị MC hiểu rõ, gật gật đầu, lại tiếp tục hỏi. “Nhưng mà cậu đã biết chuyện này từ một tháng trước, tại sao vẫn không lên tiếng đáp lại? ” Sự kiện theo dõi khi đó khiến cho toàn bộ giới giải trí náo loạn, lại còn có cả scandal đồng tính luyến ái của Giản Ngôn Tây, không biết có bao nhiêu người để ý đến chuyện này. Mà Mục Sinh ở nước ngoài, vì vậy cũng không tiện trả lời, Giản Ngôn Tây thì ngày nào cũng giả chết, hai người trong cuộc không đứng ra giải thích, dẫn đến biên thành một cái án treo, nhưng đối với nhiều người mà nói, Mục Sinh không giải thích là kiêng kị tình nghĩa đồng đội khi xưa. Còn Giản Ngôn Tây không ra mặt vì chột dạ, lại còn đồng tính luyến ái, là một người vô liêm sỉ đi theo dõi người khác. Mục Sinh đối với chuyện này có một chút bất đắc dĩ, giải thích: “Lúc chuyện này xảy ra, tôi không có thời gian để ý đến tin tức, chờ khi tôi biết được, chuyện cũng đã trở nên yên ắng, tôi đứng lên giải thích, khó tránh khỏi kích thích fan hâm mộ tạo nên mối hiềm nghi,dù sao lúc đó mọi người đều rất kích động.”



“Vậy bây giờ giải thích, còn lẫn lộn hiềm nghi sao?”



“Dĩ nhiên không phải.” Mục Sinh tinh thần nghiêm túc: “Chuyện đã qua hơn một tháng, mọi người cũng đều đã tỉnh lại, tôi là người trong cuộc, mặc dù có nhiệm vụ đè nén chuyện này không để nó lan ra, lại càng phải có trách nhiệm giải thích chân tướng. Bây giờ cũng đã qua một tháng, tôi tin tưởng nội người có thể dùng đầu óc để nhận định chuyện này.”



Giản Ngôn Tây nhìn đến đây rốt cục không nhịn được xì cười một tiếng, Lương Văn Thanh nghe tiếng lập tức lo lắng liếc mắt nhìn cậu, Hứa Thích Nam cũng đưa mắt sang nhìn cậu,nhưng không ngờ Giản Ngôn Tây hừ một cái, cười gằn hai tiếng khích lệ nói: “Diễn không sai a.”



Rất biết diễn nha.





Trên màn ảnh, MC làm như tỉnh ngộ. "Cho nên hôm qua Mục Mục mới nhận lời phỏng vấn đúng không? "



"Đúng thế."



"Nhưng mà cá nhân tôi vẫn có chút hiếu kỳ, xin hỏi một chút, thời điểm hai người hợp tác với nhau, Giản Ngôn Tây có quấy rầy cậu không? "



"Ngôn Tây tuyệt đối không quấy rầy tôi." Đối với chuyện này, Mục Sinh trả lời chắc như đinh đóng cột, nói. "An em chúng tôi tình cảm rất tốt, trước đây Ngôn Tây lại giống như đứa trẻ, vì tính cách nên mới muốn người ta để ý tới, thỉnh thoảng sẽ làm một vài hành động thu hút sự chú ý của tôi, tôi tuyệt đối tin tưởng cậu ấy trong sạch."




MC hỏi. "Cho nên ngày đó Giản Ngôn Tây theo dõi cậu, cậu thấy cảm kích sao? "



Biểu tình trên mặt Mục Sinh cứng đờ, rất tự nhiên nở nụ cười, nói."Chuyện đó tôi cũng không rõ lắm, là sau khi xem video mới biết. Có lẽ là cũng không phải, lúc đó tôi muốn đến công ty, e rằng Ngôn Tây cũng muốn đi công ty một chuyến."



"Hắn ta làm sao có thể nói như vậy." Mục Sinh vừa trả lời, MC đã lộ ra biểu tình kinh ngạc. Lương Văn Thanh run rẩy chỉ vào TV, biểu tình tức giận. "Ngày đó rõ ràng là hắn gọi điện thoại bảo xấu đi ra. Đảo lộn trắng đen, quả là hiểm ác."



Hắn nói như vậy khác nào bảo Giản Ngôn Tây theo dõi hắn. Cái gì mà tiện đường ghé qua, không chỉ không thể ngăn chặn miệng lưỡi trên mạng, ngược lại còn khiến người ta đoan già đoán non, khiến bọn họ càng không kiêng dè. Hứa Thích Nam hiển nhiên biết rõ điều này, hỏi Lương Văn Thanh. "Chuyện theo dõi lần trước, là Mục Sinh gọi điện thoại để Ngôn Tây đi ra? "



Sắc mặt Lương Văn Thanh vô cùng khó coi. "Vâng, lúc đó chính tai tôi nghe bọn họ nói chuyện, chính mồm Mục Sinh nói bọn họ sắp giải tán, không thích hợp nói với bên ngoài, để tránh khỏi phóng viên, hai người nên một trước một sau đi ra."



"Cho nên chuyện này là Mục Sinh bày kế? " Căn cứ vào chuyện này, sau đó nói hắn vừa mới biết, Hứa Thích Nam không tin nổi, cho nên những thứ này hẳn là có âm mưu? Giản Ngôn Tây đắc tội Mục Sinh ở chỗ nào, để hắn chỉnh cậu thảm hại như vậy?



Giản Ngôn Tây nhíu mày, liếc mắt đã nhìn ra chuyện Hứa Thích Nam muốn hỏi, nghĩ đến sau này hai người cũng hợp tác lâu dài, cũng không che giấu, nói. "Lúc trước tôi và hắn hợp tác với nhau, bởi vì có chung tài nguyên, lòng hư vinh của hắn rất lớn, khi đó tôi đắc tội rất nhiều với hắn."



Chủ nhân cơ thể này có khuôn mặt ưa nhìn, khí chất u ám cũng bị người ta xem thành u buồn, cho nên khi mới ra mắt, xuất hiện nhiều hơn Mục Sinh. Trên mặt Mục Sinh tuy không hiện ra sự chán ghét, mấy tháng còn chăm sóc chủ nhân thân thể này, mà trong lòng lại thầm rủa chủ thân thể chết đi, chỉ là cậu ta không phát hiện ra mà thôi, sau đó bởi vì chủ nhân thân thể này thầm mến...Nghĩ tới đây, Giản Ngôn Tây hắng giọng một cái, nói."Còn có một việc."




"Cái gì? "Hứa Thích Nam có loại dự cảm xấu.



"Trước kia tôi cảm thấy Mục Sinh chơi rất vui, cho nên đùa giỡn hắn một quãng thời gian."



"Đùa giỡn hắn? "



Giản Ngôn Tây ngữ khí bình tĩnh: "Ừm. Cũng chính là làm ra bộ dáng rất thích hắn, nhìn hắn bởi vì chuyện này mà sinh khí, liền cảm thấy rất vui vẻ. Nói chung là bởi vì trò chơi này, tôi đánh rơi ở chỗ hắn không ít thứ. Đây có tính là lịch sử đen tối hay không? "



Hai mắt Hứa Thích Nam tối sầm lại, phát điên gầm lên. "Làm bộ thích hắn? Còn để lại đồ vật?



Đây là bị bệnh à! Trong vòng giải trí, chuyện thầm thích không còn xa lạ, mà loại này là loại gì đây? Ai lại làm bộ thích một người mình không thích, đây không phải là biến thái thì là cái gì? Giản Ngôn Tây bình tĩnh giống như nói mình thích ăn táo tây, hoàn toàn không có sự hối lỗi, lại còn vô cùng khoa trương.



"Là mấy thứ đồ nho nhỏ làm bằng thủ công thôi." Trước cũng nói, nguyên chủ từ nhỏ đã thiếu tình yêu, cho nên ở phương diện này so với người bình thường càng chú trọng hơn, tặng quà cũng là quà mình tự làm. "Chắc không có vấn đề gì lớn lao đâu."



Hứa Thích Nam mặt đen. "Cậu có vấn đề gì nữa không? "




"Chuyện viết thư tình trên internet là thật. Xin lỗi, chuyện này tôi còn chưa nói."



"Tổng giám đốc, bọn họ nói tôi là gay, quả thật không sai." Trong mắt Giản Ngôn Tây hiện lên nét cười, không chút nhăn nhó nói.



Hứa Thích Nam: “…” Tôi thực sự cảm ơn vị đại gia như cậu.



Trên TV, MC nhìn ra Mục Sinh lúng túng, đã nhảy vọt sang đề tài khác, ngược lại hỏi. "Một tháng trước, sau khi Mục Mục trở về đã theo đoàn phim đi tuyên truyền, rất mệt sao? "




Mục Sinh nhìn ống kính nở nụ cười: "Nhất định là rất mệt, nhưng cũng vô cùng đáng giá. Đây là lần thứ nhất tôi diễn một vai diễn như vậy, đạo diễn xem xét đến tôi khiến tôi rất vui vẻ, cảm ơn đoàn làm phim đã cho tôi cơ hội này."



"Nghe nói lần này ở bên trong «Phong Thanh», Mục Mục đảm nhận chính là nhân vật Lâm Kỳ?""



"Đúng vậy." Mục Sinh gật đầu, nói.



"Vậy không biết..."



Không đợi MC nói xong, Hứa Thích Nam đã tắt TV đi, cau mày nói. "Hiện tại mọi chuyện đã rõ, thời gian qua lâu như vậy, lần thứ hai Mục Sinh đem chuyện này nói ra cũng là để tuyên truyền phim mới thôi."



Giản Ngôn Tây cười lạnh một tiếng:"Đây là bộ phim đầu tiên của hắn, chuyện tiến quân vào giới điện ảnh đối với hắn vô cùng quan trọng, làm sao hắn không coi trọng."



«Phong Thanh» là bộ phim đề tài tuổi dậy thì, Mục Sinh ở trong đó đảm nhiệm vai nam thứ, vốn sẽ khiến người người yêu thích, lần này đem chuyện theo dõi ra để kích thích lòng cảm thông, còn khoảng sợ vé bán không hết sao? Lại không nghĩ tới, lần cậu và Mục Sinh gặp nhau ở Vương Tước cậu đã không khách khí cảnh cáo hắn, hắn còn tưởng cậu làm màu, xem ra chưa hề để ý đến lời nói của cậu ngày hôm đó.



Thực sự là không ngoan đây.



Hứa Thích Nam hỏi: "Cậu định thế nào? "



Giản Ngôn Tây nở nụ cười, ánh mắt đen như mực, ngón trỏ ma sát môi, nhíu mày nói."Hắn muốn chơi, vậy thì tôi bồi hắn chơi."



Muốn đầu thì đấu chính diện, ngược lại muốn xem xem, rốt cuộc ai sợ ai.