Nói đến cái này Lộ Hành Chu liền không mệt nhọc, cậu lập tức tạo một nhóm hơn nữa thêm Đặng Mai vào đó, nhờ Đặng Mai gửi đồ cho anh cả mình.
Đặng Mai đang nghiên cứu kịch bản thì bất ngờ bị kéo vào nhóm, nhìn thấy tin nhắn của Lộ Hành Chu gửi đến, tất cả mọi người đều chết lặng. Mối quan hệ của Lộ Hành Chu và Lộ Vân Nhĩ là nhà giàu số một Lộ gia.
Nếu là nhà giàu số một Lộ gia, Lộ Vân Nhĩ mấy năm nay đang làm chế tạo mấy bay gì vậy.
Đặng Mai sờ thử đại não của mình dù không sờ được, omg, người nghèo chúng ta không hiểu được suy nghĩ của người giàu là chuyện bình thường.
Thực ra, nếu bình thường thì không cần phải hỏi gì về việc đầu tư của Lộ Kỳ Dịch, những người ở dưới sẽ trực tiếp đánh giá và đưa ra phương án, tổ chức họp, bàn bạc và tự mình quyết định, thậm chí anh đều không cần xem qua.
Nhưng đây là chuyện của Chu Chu nhà bọn họ, anh làm anh cả, anh phải lo liệu và kiểm tra xem có thiếu sót gì không.
Về phần Lộ Vân Nhĩ? Thôi bỏ đi, hắn không có đầu óc, anh cả Lộ vẫn luôn cảm thấy như vậy.
Tống Khanh và Lộ Khiếu hai người cũng tham gia góp vui và xem nội dung còn khá mới lạ so với các chương trình tạp kỹ hiện nay nên Lộ Kỳ Dịch hoàn toàn tán thành.
Khẳng định em trai anh thông minh tài trí.
Sau khi chèn thư ký và kết nối với Đặng Mai, chương trình tạp kỹ này được xác nhận sẽ chỉnh sửa.
Đặng Mai cũng thông báo ngay cho các thành viên còn lại về thiết bị phát sóng trực tiếp mới, Lộ Thị tài trợ toàn bộ
Đặng Mai bị choáng ngợp bởi sự giàu có của gia đình họ, khẳng định nội tâm của mình, y quyết định, Lộ Hành Chu ngón tay chỉ nơi nào, y sẽ đi nơi đó!
Về sau, Lộ Hành Chu nói một, y tuyệt không nói hai.
Đối với Sở Nhân Mỹ cũng bắt đầu có phần chờ mong.
Mấy ngày nay, Đặng Mai vội vàng chân không chạm đất, ngoài việc cải tiến các chương trình tạp kỹ, y còn làm việc với đoàn phim.
Tống gia nhà cũ bên kia gần dây cũng đã có người đi qua, họ đang đợi buổi quay chương trình tạp kỹ bắt đầu và sẽ cùng nhau đến đó để bắt đầu chuẩn bị.
Hôm tổ chức yến tiệc, Lộ Hành Chu từ sáng sớm đã phải dậy thay quần áo, vì tuổi còn nhỏ, mặc tây trang màu đen có vẻ quá mức trầm ổn, cho nên Lộ Hành Chu thay một thân tây trang màu trắng.
Nói mới biết, bộ đồ này do Tần Yên Chức mang về. Đây là sản phẩm mới chưa được Chức Miểu ra mắt. Hoa văn thanh trúc thoạt nhìn thanh nhã độc đáo, nút thắt dùng cũng là thanh ngọc điêu khắc cây trúc.
Bộ tây trang này chuyên môn vì Lộ Hành Chu định chế, được Tần Yên Chức tự tay làm. Bộ đồ này hoàn toàn vừa vặn với vòng eo của Lộ Hành Chu, khiến vòng eo vốn đã gầy của cậu lại càng thon gọn hơn.
Cái này làm cho Lộ Hành Chu rất không vui, rốt cuộc... Chưa kể Lộ Vân Nhĩ là người trong làng giải trí, ngay cả Lộ Kỳ Dịch quanh năm ngồi văn phòng cũng có thân hình rất chuẩn. Cậu là người duy nhất có bụng phẳng.
Nhớ tới đời trước mình cũng chưa luyện ra cơ bụng, Lộ Hành Chu chỉ có thể an ủi chính mình, cậu còn nhỏ, cậu còn nhỏ, cậu còn nhỏ. Điều quan trong phải nhắc ba lần.
Sau khi thay quần áo, Lộ Hành Chu trông như một thiếu niên tuấn tú, quân tử đứng đó, giống như một thiếu niên xuất thân từ một gia đình quyền quý xuyên không về thời cổ đại.
Nhìn hai anh mình mặc vest đen, cậu khẽ thở dài nói: “Em cũng muốn mặc vest tối màu.”
Màu trắng thì đẹp, nhưng nhìn cậu nhỏ bé quá, giống như... Tên công tử bột ăn chơi Trát táng đuợc cả nhà sủng hư.
Lộ Kỳ Dịch cúi đầu cười khẽ một tiếng nói; "Thật sự rất đẹp."
Lộ Vân Nhĩ cũng gật đầu, vô tư đặt tay lên vai của Lộ Hành Chu nói: "Hãy mặc đồ sáng màu khi còn trẻ, chờ tuổi lớn liền phải ổn trọng lên."
Giống hắn hôm nay muốn mặc màu hồng nhạt, kết quả liền bị mợ đánh còn bị từ chối, nói rằng hắn trông giống Hoa Hồ Điệp mặc màu hồng, tô son trát phấn.
Nhớ đến Lộ Vân Nhĩ có chút buồn bực, hắn tốt xấu cũng là một minh tinh, đối với mặt mũi cũng rất tự tin, trên mặt anh vẫn có thể nhịn được, nhưng ở trong miệng mợ cùng mẹ liền biến thành tô son trát phấn.
Quá mức!
Ba người hiện tại chỉ là thử xem, chủ yếu vẫn phải phối hợp với người mẹ thân ái của bọn họ. Một lúc sau, Tống Khanh mặc bộ váy hở lưng màu đỏ tươi, rạng rỡ.
Phía sau là người đàn ông mặc áo Lộ Khiếu màu đỏ sậm, bước xuống như Nữ Vương, nổi bật là đôi giày dưới chân Tống Khanh.
Đôi giày này được làm bằng chỉ vàng, để tạo cảm giác thoải mái khi mang, bên trong sử dụng chất liệu sa tanh màu đỏ sậm.
Gót chân cũng được làm bằng kim loại vàng, cuộn lại trông giống như những chiếc gai, những sợi chỉ vàng kéo dài đến mắt cá chân, tựa như đang đi trên gai để đến ngai vàng.
Lộ Hành Chu tê một tiếng, nên nói thế nào nhỉ, đôi giày này trông cũng đẹp đấy, nhưng hơi… đắt tiền.
Nhưng Tống Khanh lại không cảm thấy như vậy, bà bước xuống với đôi giày cao gót này, đứng trước mặt Lộ Hành Chu, hài lòng nhìn trang phục của Lộ Hành Chu. Buổi tiệc sẽ bắt đầu vào buổi tối, nhưng phải chuẩn bị trước tiên quần áo,,ngoài bộ đồ màu trắng này, trong phòng thay đồ còn có vài bộ đồ dự phòng.
Chuyên viên trang điểm cũng dã sớm tới, những người này đều là tư nhâ của Tống Khanh chuyên viên trang điểm cùng tạo hình.
Ngoài quần áo, trang sức phù hợp cũng đã chuẩn bị sẵn, nhưng Lộ Hành Chu cảm thấy hơi phiền phức nên nói phải đợi đến tối mới đeo vào.
Nhìn mấy đứa con trai của mình, Tống Khanh vừa lòng gật đầu. Lúc sau cầm lấy di động giao diện nói chuyện với thằng ba, thằng tư, thằng năm ấn xuống giọng nói đưa vào thanh âm dần dần tăng lớn nói: " Mấy đứa người đâu!!!"
Ông nội Lộ là vì Lộ Khiếu nguyên nhân nên tới chậm, nhưng đã báo trước rồi.
Bên ngoài truyền đến thanh âm trực thăng. Sau một hồi, một người đàn ông mặc quân phục bước vào.
Lộ Hành Chu quay đầu nhìn lại, thấy lông mày và ánh mắt của người đàn ông này đầy tà khí, trên người toát ra mùi máu tanh.
Này hẳn chính là anh ba của cậu Lộ Hữu Sâm.
Quả nhiên là binh vương trong truyền thuyết, khí thế hung dữ như vậy.
Lộ Hữu Sâm đẹp trai chưa được hai giây thì Tống Khanh liền phóng một con mắt hình viên đạn qua nói; "Con hù dọa ai hả? Lúc trước không phải noia với con rồi sao? Mẹ bảo con xin nghỉ sớm. Sao bây giờ con mới lại đây?"
Lộ Hữu Sâm sát khí nháy mắt tiêu tán có chút ủy khuất nói: "Con không có thời gian, không phải vừa huấn luyện liền trở về sao, quần áo còn chưa có thay ra nữa mà mẹ."
Tống Khanh hừ lạnh một tiếng nói: "Được rồi, đi tắm rửa thay quần áo mau lên."
Lộ Hữu Sâm gật gật đầu nhìn về phía Lộ Hành Chu nói: "Tiểu Lục, anh ba đi thay quần áo trước, anh có món quà muốn tặng cho em sau."
Đối anh cả mình, Lộ Hành Chu vẫn rất có cảm tình tốt, nói chính xác thì hắn có ấn tượng tốt với tất cả binh lính, nhưng...
【Anh ba cũng rất khó được, trong nhà gia đình thời xưa trong tiểu thuyết vai ác đuợc một chút yêu thích, mà anh ấy chính là Long Ngạo Thiên duy nhất thăng cấp thành nhân vật phản diện được yêu thích...】
Lộ Hữu Sâm động tác vừa chậm, hắn có thể chắc chắn miệng Tiểu Lục không hề cử động, hắn bình tĩnh nhìn xung quanh khuôn mặt của mọi người trong nhà, nội tâm bừng tỉnh, đây là người trong nhà nói chỗ Tiểu Lục không giống bình thường?
Nhưng... Long Ngạo Thiên đã thăng cấp thành nhân vật phản diện rồi sao? Không, không, không, hắn rõ ràng là Long Ngạo Thiên.
Hắn đã xác định tham vọng của mình từ khi còn nhỏ và đã nỗ lực hết mình vì tham vọng kể từ đó. Hắn đã hoàn thành xuất sắc nhiều nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm khi còn trẻ. Hắn đã luôn cứu đồng đội của mình, đặc biệt là trong Quân Bộ. Danh hiệu Vua của binh lính cũng xuất phát từ đó.
Không ai có thể nói bất cứ điều gì tuyệt vời.
Tại sao em trai hắn nói, hắn thành Long Ngạo Thiên thăng cấp là nhân vật phản diện?
Lộ Hữu Sâm rất kỳ quái hơn nữa rất khó hiểu.
Nhưng hắn không làm Lộ Hành Chu phát hiện, mà đi thẳng lên lầu tắm rửa.
Nói xong câu đó, Lộ Hành Chu liền im lặng, cái này làm cho mọi người ở đây đều có chút tò mò, bọn họ biết toàn gia đình mệnh đều không tốt lắm, kết cục đều rất thảm, nên không sợ hãi.
Không một hồi, bên ngoài thanh âm xe dừng lại, một thanh niên mang theo mắt kính tơ vàng đi đến, Phía sau là một... chàng trai tóc đỏ?
Nhìn hai người kia, Tống Khanh chậc lưỡi một tiếng nói: "Này, nhìn xem ai trở về, hai vị thiếu gia, cuối cùng mấy người cũng chịu về nhà rồi."
Lộ Du Tư bất đắc dĩ nhìn mẹ nhà mình nói: "Con về không phải vội sao?"
Tống Khanh biết, nhưng Tống Khanh chỉ muốn nói thôi!!
Buông tha thằng tư ở nước ngoài ngồi máy bay chạy tới, bà nhìn về phía người con năm cà lơ phất phơ còn nhuộm cái đầu màu đỏ chói mắt mỉm cười nói: "Lộ Lâm Vụ, con đầu của con là như thế nào?"
Lộ Lâm Vụ yên lặng đứng thẳng thân mình nhìn mẹ nở nụ cười tỏa nắng nói: "Khó coi sao mẹ?"
Tống Khanh yên lặng mỉm cười nói: "Khó coi, cùng màu với quả thanh long."
Lộ Lâm Vụ bị chịu đả kích, fans hắn nói rất đẹp, hắn liền kiêu ngạo.
Lộ Du Tư nhìn Lộ Hành Chu hơi hơi ngẩng đầu xem như chào hỏi, Lộ Lâm Vụ còn lại bất cần đời nói; "Không nghĩ tới em chính là Tiểu Lục."
Lộ Hành Chu mỉm cười kêu lên: "Anh tư, anh năm."
【emmmm, quả nhiên song bào thai tính cách đều tương phản nhau nha? Một cái luyến ái não, một cái đoạn tình tuyệt ái. 】
Lộ Lâm Vụ trừng lớn mắt, như phát hiện một tân đại lục mới, Lộ Kỳ Dịch không mặt mũi nhìn thằng em năm nhà mình, Lộ Vân Nhĩ mắt thấy không ổn, đi lên trực tiếp thít chặt cổ Lộ Lâm Vụ nói: "Đã lâu không thấy nha thằng năm."
Lộ Du Tư bình tĩnh một chút, nhưng trong mắt khiếp sợ không khác mấy với Lộ Lâm Vụ.
【Chậc chậc chậc, ai có thể nghĩ đến, nhìn anh tư đạm mạc như thế mà là cái luyến ái não đâu... Hiện tại sư muội của anh ấy hình như chưa xuất hiện, chờ tiểu sư muội xuất hiện, mình phải đi cùng anh ấy để ăn dưa. 】
Lộ Kỳ Dịch mang theo ánh mắt nghi vấn nhìn về phía Lộ Du Tư, nghe những lời này của Lộ Hành Chu, liền biết thằng tư vì sao đều không gọi đuợc... Oán khí rất thâm, thằng tư rốt cuộc làm cái gì?
Tống Khanh nhìn con trai tư, con trai năm nói: "Các con cũng may đi sửa soạn lại một chút đi."
Nếu không thì sẽ như thế nào nếu chỉ đứng đây và không nói gì?
Lộ Lâm Vụ và Lộ Du Tư hiển nhiên cũng nhớ tới Lộ Khiếu cùng bọn họ đã có nói trước mọi chuyện, từng người một đều gật đầu đi lên lầu.
Nhưng luyến ái não? Lộ Du Tư không đồng tình với câu nói này, hắn vẫn luôn cảm thấy, đàn bà chỉ biết ảnh hưởng đến việc phẫu thụy của hắn khi tốc độ sử dụng dao, thằng năm chắc chắn là luyến ái não chứ không thể là hắn.
Tiểu Lục có phải nghĩ sai rồi không,
Thực ra, ngoại trừ Lộ Kỳ Dịch và Lộ Vân Nhĩ bởi vì cùng Lộ Hành Chu ở chung một đoạn thời gian, hơn nữa lúc trước Lộ Hành Chu nói ra chuyện của họ đều đúng hết, cho nên đối với Lộ Hành Chu là rất yêu thương thân cận.
Lộ Hữu Sâm bọn họ đối với sự tồn tại của Lộ Hành Chu kỳ thật là không quá để ý, bọn họ chỉ cảm thấy nếu Lộ Hành Chu là Tiểu Lục, mẹ vui vẻ, vậy là tốt rồi, mặt khác bọn họ không sao cả.
Rốt cuộc đối với Lộ Hành Chu, ấn tượng duy nhất của họ về Lộ Hành Chu là người thiếu niên trong suốt ngồi lặng lẽ trong góc.
Lộ Lâm Vụ thật ra rất vui vẻ hơn rất nhiềi vì có em trai, rốt cuộc mình liền không phải người nhỏ nhất.
Lộ Du Tư nghĩ trăm lần cũng không ra, Lộ Lâm Vụ lại nhìn hắn bằng ánh mắt đầy Bát Quái, nói: "Không thể tưởng tượng đuợc, cây vạn tuế ra hoa liền biến luyến ái não... Nhưng cái gì gọi anh trai đều tựa là như thế nào?"
Lộ Du Tư trợn mắt nhìn Lộ Lâm Vụ nói: "Làm sao tôi biết?"
Nhìn các anh trai đã đông đủ, Lộ Hành Chu chậm rãi thở dài, nói như thế nào nhỉ, đây đúng là một thế giới tà ác.
Cậu mở ra hệ thống của mình, từ lần trước mua Sở Nhân Mỹ xong, cậu đã lâu không mở ra, vừa mở ra, giá trị phổ biến và giá trị công đức trên đó dường như đã tăng lên...
Lộ Hành Chu chớp mắt, vì không có ai giải thích, cho nên Lộ Hành Chu từ bỏ suy đoán, dù sao cậu cũng chỉ dùng nó mà thôi, chủ yếu là cậu thực sự quá tham lam đồ vật trong trung tâm thương mại.
Mức độ phổ biến chỉ tăng thêm khoảng một trăm, nhưng vẫn chưa đủ để mua một tấm bùa hộ mệnh hay thứ gì đó nên cậu chỉ mở nó ra và xem qua.
Đóng lại hệ thống, cậu lại bắt đầu cố gắng nhớ khuôn mặt của ba người anh trai này.
【Anh cả, anh hai hiện tại đều rất tốt. Anh hai bên này cốt truyện đã hoàn toàn sụp đổ rồi, kế tiếp chỉ cần tìm chứng cứ đem Cố Sâm xử lý là được, anh cả bên này chiêu người mới mình đi xem náo nhiệt, chỉ cần không cho Tiểu Bí Thư vụng về không cho cơ hội tiến vào làm thư ký của anh cả là được, Thẩm Đình Bách không có, thành bắc giải quyết xong rồi, cha và mọi người đều đã trở lại, Lộ thị cũng không có khả năng phá sản. 】
Lộ Hành Chu suy nghĩ một chút, nhận ra rằng hầu hết các yếu tố dẫn đến việc Lộ Thị phá sản đều biến mất, thì Lộ Thị sẽ không phá sản, họ Lãnh sẽ không thể đánh bại được anh cả mình, càng thêm sỉ nhục.
【Hẳn bên này hẳn là không cần lo lắng, chỉ cần Lộ thị không có việc gì, cha còn ở, cho dù sau này anh cả có bị mê hoặc rồi tuồng ra ngoài. Thật sự không được mình cắn lưỡi cũng nhận người chị dâu này. 】
Lộ Kỳ Dịch liếc mắt nhìn Lộ Hành Chu ánh mắt kinh ngạc. Không đuợc, em có thể nghiến răng nghiến lợi nhưng anh thì không. Tình yêu không quan trọng bằng tiền bạc và mình là người sẽ lật đổ cha mình.
Lộ Khiếu muốn xem sự náo nhiệt của con trai ông, ông thực sự muốn xem giữa con trai ông biết sự thật và thư ký nhỏ vụng về sẽ nảy sinh ra tia lửa gì. Tưởng tượng đến cái trường hợp kia, Lộ Khiếu liền muốn cười.
【Nhưng anh ba và anh tư đều không đuợc tốt lắm... Trước không nói anh ba bị người khác tính kế bị trọng thương, anh tư thì thành luyến ái não liền sầu người, nếu không thì mặc kệ anh tư đi... Anh ba nói... Bùa hộ mệnh không tồi, tính thời gian một chút, tới kịp. 】
Lộ Du Tư chợt nghe thấy, không, cái gì kêu mặc kệ hắn? Dựa vào cái gì liền mặc kệ hắn?
Lộ Vân Nhĩ vui sướng khi có người gặp họa nhìn thằng tư ở trên lầu, hắn thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra, lại khiến Chu Chu nghĩ như vậy.
【Thật khó đối phó, tiểu sư muội của anh tư có thanh mai trúc mã luôn đối đầu với anh ấy, trong tiểu thuyết Long Ngạo Thiên có viết tiểu muội muội là người đứng đầu trong văn học... Anh tư vì tiểu sư muội này, liền từ bỏ cuộc giao lưu đều nhường hết cho chị ta, còn có những vinh dự giấy chứng nhận khác nữa, chỉ cần là tiểu sư muội nói, anh ấy liền yên lặng rời khỏi để hỗ trợ, thật là si tình nha. 】
Lộ Du Tư nghe vậy sắc mặt xanh lè, Lộ Hữu Sâm còn lại là nhàn nhạt nhìn em trai mình.
Mặc dù hắn vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra nhưng hình như người hắn đang tựa lưng vào là anh cả?
Nghĩ đến đây, Lộ Hữu Sâm nở nụ cười hiền lành với Lộ Du Tư nói: "Ngày mai ra ngoài luyện tập đi, anh có ba ngày nghỉ phép."
Lộ Du Tư một trận ê răng, hắn yên lặng lui về phía sau nói: "Anh, mọi chuyện còn chưa có xảy ra đâu, em còn không tiểu sư muội là người như quỷ nào đâu!"
Lộ Hữu Sâm cười nói: "Cho nên có tiểu sư muội, anh nên xem mặt thử?"
Lộ Hành Chu nhìn ba người đi xuống, ánh mắt hướng tới chân anh ba và anh năm nhìn lại...
【Đáng thương chân của anh ba và anh năm... Nếu không phải lúc ấy anh tư bởi vì tiểu sư muội nói mấy câu liền tắt máy chuyên tâm đi giúp người khác, chân anh ba cũng không đến mức bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất, hoàn toàn vô pháp trị liệu, anh năm cũng không vì đi xem anh ba có sao không khi biết chân tướng liền muốn đi báo thù bị người đánh gãy chân...】
Lộ Du Tư chỉ cảm thấy em trai nhỏ này không muốn cho hắn sống sót, hắn cảm giác ánh mắt của anh ba và anh năm đều có thể giết người, chính mình đã sớm chết 800 lần
Hắn đành phải tự cứu mình, nhìn Lộ Hành Chu mỉm cười nói: "Tiểu Lục, đây là quà chúc mừng của anh trai em."
Một mặt dây chuyền dao mổ nhỏ bằng vàng được đưa cho Lộ Hành Chu, hắn nói: “Anh tưởng em là con ngoài giá thú của cha nên không đối xử tốt với em, chính là anh tư của em mới thấy có lỗi.”
Vì vậy, em nên nhanh chóng thu lại sức mạnh thần thông của mình đi. Hắn không muốn mất mạng chỉ vì đã về nhà.
Lộ Hữu Sâm thực ra có tình cảm tốt với em trai mình là Lộ Hành Chu trước đây hắn không thực sự thích Lộ Hành Chu, nhưng đó là vì cha hắn.
Nhưng hiện tại, tưởng tượng đến tiếng lòng vừa rồi của Lộ Hành Chu, hắn liền nhịn không được trong lòng ấm áp.
Hắn lấy chiếc hộp vừa lấy từ trong ba lô ra đưa cho Lộ Hành Chu rồi nói: "Cái này là vòng tay, vòng tay bên trong có gây kim châm, có thể dùng để tự bảo vệ mình, chỉ cần ấn xuống mặt liền có thể phóng ra."
Giá trị võ công của Lộ Hành Chu thực ra khá tốt, nhưng hiện tại cậu chỉ là một học sinh trung học yếu ớt, hơn nữa cậu hiện tại là một người lười biếng nên không có ý định rèn luyện, giá trị nổi tiếng của cậu. Tất nhiên tôi phải đổi sang Linh Tuyền.
Linh Tuyền có thể lọc tủy, cắt gân, khai thông kinh mạch, phát huy tiềm năng con người. Khi đó cậu sẽ không cần chạy bộ tập thể dục mỗi ngày.
Thật tốt nha.
Bây giờ cậu thật sự thiếu một số công cụ tự bảo vệ, dù sao thân phận của cậu cũng sẽ bị bại lộ trong chương trình tạp kỹ. Nói đến đây, vụ bê bối của Lộ Vân Nhĩ đang gây ồn ào bên ngoài.
Lộ Vân Nhĩ thuở mới ra mắt không có scandal, cuối cùng cũng dính scandal thế này phải không?
Cho nên truyền thuyết Lộ Vân Nhĩ bị bao nuôi, còn mang theo em trai cùng nhau bị bao nuôi, không hề có scandal nào nhưng chính là người kim chủ đứng sau hỗ trợ nên mới xảy ra tin đồn.
Nhưng Lộ Vân Nhĩ không chuẩn bị làm sáng tỏ, hắn cùng Đặng Mai đã chuẩn bị tốt, chỉ cần hấp dẫn nhiệt độ đủ lớn, đến lúc đó tuyên bố chân tướng, nhiệt độ mới có thể càng cao.
Lộ Hành Chu ngẩng đầu cười nhìn Lộ Hữu Sâm nói: "Cảm ơn anh ba, em thật sự rất thích."
Lộ Du Tư yên lặng xuất hiện ở Lộ Hành Chu bên người nói: "Vậy thì anh đâu? Em có thích không?"
Lộ Hành Chu hoảng sợ hướng tới Lộ Du Tư xấu hổ cười cười nói: "Anh tư đưa em cũng rất thích."
Lộ Du Tư hừ một tiếng lại về phía sô pha bên kia, Tiểu Lục à Tiểu Lục, không nghĩ tới em còn có hai mặt, ngoài miệng nói thật dễ nghe kêu anh, sau lưng nói xấu anh tư.
Lộ Lâm Vụ còn lại trực tiếp lựa chọn chuyển khoản, hắn thật sự không biết Lộ Hành Chu thích cái gì, cũng không biết đưa cái gì, cho nên hắn trực tiếp đưa tiền ~
Nhận được tiền Lộ Hành Chu hướng tới Lộ Lâm Vụ cười cười nói: "Cảm ơn anh năm."
Lộ Lâm Vụ xua tay nói: "Chuyện nhỏ."
【 ai, không đúng, nói ra thì trong nhà hình như người duy nhất không có bi kịch tình cảm chính là anh năm... Rốt cuộc anh ba tuy rằng là Long Ngạo Thiên, nhưng anh ấy cũng có chút gút mắt nhỏ trên người, chỉ có anh năm một đối tượng cũng không có...】
Lộ Lâm Vụ sửng sốt... A? Hắn đối tượng đều không có, hắn cũng quá... Quá tuyệt vời đi!
Khi nghĩ rằng mọi người trong gia đình đều đau khổ vì tình cảm nhưng chỉ có mình anh là người bị liên lụy, anh...
Quên đi, hắn không thể tự hào được nữa, hắn buồn bã nhìn thằng tư, Lộ Du Tư im lặng nhìn đi chỗ khác, hắn quyết định, tiểu sư muội gì đó, hắn về lại để cho nó biến mất, hắn sẽ không bao giờ có em gái trong đó cuộc sống này!
Nếu không được, hắn sẽ tìm một giáo viên khác!
Khi đã gần trưa, ông nội Lộ cuối cùng cũng tới. Ngay khi ông nội Lộ và bà nội Lộ vào cửa, cha Lộ đã biến mất.
Nhưng ông nội Lộ cũng không quản được thằng trời đánh đó, đợi một lát nữa liền tìm nó tính sổ sau, ông bước đi tới trước mặt Lộ Hành Chu, hốc mắt đỏ bừng vỗ vỗ bả vai Lộ Hành Chu nói: "Tốt tốt tốt.."
Lộ Hành Chu cũng đỏ mắt nhìn ông nội Lộ nói: "Ông nội..."
Ông nội Lộ gật đầu nói: "Mấy năm nay, ủy khuất cháu rồi."
Bà nội Lộ cũng sờ sờ mặt Lộ Hành Chu nói: "Chúng ta Tiểu Chu, đáng thương, đều do tên Thẩm Đình Bách kia!"
Nói đến này, ông nội Lộ ánh mắt bắt đầu tìm kiếm, tìm kiếm đứa con trai trời đánh của ông.
Nhưng con trai ônh đều trốn đi rồi, một bóng người đều tìm không thấy.
Không quan hệ, ông nội Lộ thờ phụng một câu, tu sĩ có thể chạy trốn không thể chạy khỏi chùa.
Bà nội Lộ lôi kéo Lộ Hành Chu ngồi ở bên người, bà sờ sờ đầu Lộ Hành Chu, ánh mắt hiền hoà mà ôn nhu.
Lộ Hành Chu được họ mang đến từ khi còn nhỏ. Dù họ nói không quan tâm nhưng làm sao họ có thể nhẫn tâm đối với một đứa nhỏ như vậy.
Trong mắt họ, người có lỗi không phải Lộ Hành Chu mà là con trai họ, tuy nhiên, khi nghĩ đến việc gia đình họ gần như tan nát vì Lộ Hành Chu, họ lại cảm thấy có chút khó chịu.
Nhưng khi hồi nhỏ Lộ Hành Chu thật sự rất hiểu chuyện, có thể là bởi vì cảm giác được cái gì đó, nên vẫn luôn biết đúng mực.
Bọn họ cũng ở chung như vậy, ở trong tối, bọn họ vẫn luôn yên lặng quan tâm cậu, yêu quý cậu, vẫn luôn mang sinh hoạt nhìn cậu lớn lên.
Thấy Lộ Hành Chu sắp trưởng thành, vì lợi ích của mình, ông nội Lộ và bàn nội Lộ bàn bạc, gửi Lộ Hành Chu đi ít nhất sau khi qua đời cũng phải quen biết một số người anh. Bọn họ không thể trông cậy vào tên khốn Lộ Khiếu đó, ít nhất Lộ Hành Chu cũng cần có cảm giác tồn tại
Bằng không bọn họ cũng không yên tâm.
Kết quả, lần này thật đúng là một quyết định đúng đắn, không nghĩ tới Lộ Hành Chu chính là Tiểu Lục!
Nghĩ đến đây, ông nội Lộ liền tức giận đứng lên nói: "Lộ Khiếu ở đâu? Nó ở đây rồi? Ra đây cho ta!"