Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trẫm Là Một Hôn Quân Như Thế

Chương 36




Trẫm nằm yên tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đón gió tanh mưa máu về.

Kết quả.

Lại thêm một thời gian nữa.

Trời trong nắng ấm, Xuân về hoa nở, quốc thái dân an, thế giới hoà bình, chẳng xảy ra chuyện gì cả.

Sao bảo sắp chạy cốt truyện cân não đan xen phức tạp âm mưu thâm thúy cao cấp vĩ đại cơ mà?

Giờ truyện viết quá nửa mà suốt ngày đùa giỡn ngu đần nhảm nhí chế cho dài để lừa tiền liệu có ổn thật không?

Trẫm nằm đến mức nhác biếng toàn thân mà vẫn chưa đợi được cơn gió tanh mưa máu mà bao người ngóng trông.

Trẫm đành phải nhàm chán bò dậy lần nữa.

Vỗ vỗ mông.

Kiếm chuyện gì đấy mà làm.

Tuy rằng ở giữa cách nhau một khoảng thời gian, nhưng mình chọn ngày chỉ có chuẩn khỏi chỉnh.

Văn vẻ nối nhau trơn tru mượt mà tự nhiên không tì vết không có dấu hiệu của photoshop.

Hôm nay lại đến tiết học thể dục của Quận chúa.

Thời tiết dần ấm lại, thời gian rời giường của trẫm cũng sớm hơn mùa Đông một chút.

Kế hoạch cả năm nằm trong Xuân mà!

Mùa Đông trẫm phải ngủ đến 9-10 giờ mới dậy.

Bây giờ 8 giờ hơn trẫm đã dậy rồi, còn kịp tới dự phần cuối của tiết thể dục.

Lúc ăn bữa sáng, trẫm nói với thuộc hạ là lát nữa trẫm muốn đi thị sát tiết thể dục của Hoàng tử.

Tới khi trẫm ăn xong bãi giá đến sân thể dục.

Trên sân thể dục, ngoài Hoàng tử và Quận chúa đang luyện tập bắn tên và chỉ đạo bắn tên.

Thì còn có một đám phi tần vây quanh.

Muôn hồng nghìn tía, mập ốm cao lùn.

Dọc đường đi, trẫm hứng đầy những cái đá lông nheo liếc mắt đưa tình mà mấy cô nàng ném tới.

Mùa Xuân tới rồi, vạn vật sinh trưởng, Xuân về trên mặt đất.

Chắc các phi tần cũng bắt đầu xao xuyến lòng Xuân.

Nhất là khi dạo trước trẫm còn giảm biên chế một lần hơn 2000 cô.

Những nhân viên cũ còn sót lại đều lo sợ bất an, đột nhiên trào dâng cảm giác khủng hoảng mãnh liệt.

Dù không thể thăng chức tăng lương, ít nhất cũng phải giữ được bát cơm chức vị bây giờ.

Dạo này số phi tần hỏi han ân cần đưa đồ ăn thức uống í ới tình củm với trẫm rõ ràng đã tăng mạnh.

Sau khi sa thải hàng loạt, hậu cung vẫn có hơn một trăm phi tần, lần này có khoảng một nửa số ấy tới đây.

Trẫm thấy mấy chục gương mặt mình nhận ra được trong đám đông.

Chử Quý phi khinh thường cơ hội tranh sủng lộ liễu này nên không tới.

Chu Thục Phi tự phụ về thân phận, giả bộ đoan trang ngồi ở bên ngoài, vừa lén liếc mắt về phía trẫm.

Tiền Đức phi và Vương Chiêu viện dẫn đầu một đám phi tần, chia quân về hai bên của sân thể dục, âm thầm so kè, những ánh mắt hình viên đạn bay tới bay lui.

Trẫm còn thấy cả Văn Mỹ nhân.

Văn Mỹ nhân mới dọn về chỗ cũ từ tẩm cung của trẫm, còn chưa khoẻ hẳn. Phấn đậm môi son cũng khó che được sắc mặt tái nhợt của nàng ta. Thời tiết ấm rồi mà nàng ta vẫn chưa cởi được áo bông áo khoác, đã vậy còn kiên trì tới điểm danh với trẫm, lại không dám ngồi trước mặt Thục phi Đức phi, đành để hai ả hầu đỡ tạm, thật sự đáng thương.

Giữa sân, Quận chúa đang làm mẫu cho Hoàng tử. Cậu ta bắn một loạt tên, mũi nào mũi nấy trúng ngay hồng tâm, khiến các phi tần phía dưới lũ lượt reo hò, cười duyên liên tục, cười run cả người.

Quận chúa hiển nhiên rất thích được ngợi khen như thế.

Quận chúa ngẩng đầu ưỡn ngực đắc ý dào dạt, đuôi sắp cong tớn lên trời.

Hoàng tử thỉnh giáo Quận chúa, Quận chúa vung tay lên: “Xem ta đây!”

Cậu ta xông pha bắn vèo vèo vèo! Bắn hết tất cả tên của Hoàng tử.

Một mũi tên trong đó còn bổ đôi mũi tên trước đấy ra, quả thật y như hiệu ứng đặc biệt.

Tiếng vỗ tay dậy trời vang lên!

Trẫm cảm thấy trẫm và Quận chúa chắc chắn đã xuyên lộn kênh.

Nếu Quận chúa nhập vào trẫm, cậu ta chẳng những có thể trái ôm phải ấp, hưởng thụ gái xinh, sống cuộc đời hài hoà hạnh phúc với các phi tần.

Mà còn có thể đao to búa lớn tung hoành ngang dọc, thay đổi trào lưu thời đại, bước lên đỉnh cao cuộc đời. 

Còn nếu trẫm hoá thành Quận chúa.

Trẫm với Hoàng thúc có thể…

Không không không Quận chúa là cháu gái ruột của Hoàng thúc, làm sao mà tòm tem với nhau được.

Cho nên cứ duy trì hiện trạng vẫn hơn.

Đành để Quận chúa chịu khổ chỉ ngắm chứ không được xài tiếp vậy.

Trẫm thấy chẳng mấy khi các phi tần trong hậu cung được dịp cười to thoải mái tươi tỉnh phấn khởi thế này.

Trẫm rất an lòng.

Trẫm cảm thấy đây là đường hướng phát triển tốt.

Nghiên cứu khoa học cho thấy, rèn luyện thể dục không những có tác dụng nâng cao thể lực mà còn có lợi ích to lớn với sức khỏe tinh thần.

Mà các phi tần chốn hậu cung sống lâu ngày trong nhung lụa không bước ra ngoài, còn phải vắt hết óc cho cuộc chiến đấu đá cung đình.

Chẳng những thể lực ai nấy đều ốm yếu hom hem, mà trạng thái tâm lý cũng đáng lo ngại lắm.

Nghe nói một trong những chức năng quan trọng nhất của thể dục thể thao thời hiện đại là thay thế chiến tranh, giúp con người xả hết dục vọng tranh đấu trong sâu thẳm tâm hồn ra.

Nếu trẫm có thể thay thế cung đấu bằng thể thao.

Vậy thì trẫm lập công đức lớn rồi!

Trẫm cảm thấy sáng ý này của mình đỉnh của chóp, tràn trề năng lượng tích cực.

Trẫm lập tức vận dụng vào thực tiễn, gọi Quận chúa ra khỏi sân tập.

Đầu tiên trẫm khích lệ động viên Quận chúa, khen thưởng công ơn dạy dỗ Hoàng tử, trình độ dạy học cao siêu của cậu ta.

Nhất là phương án rèn luyện thể chất nâng cao thể lực mà cậu chàng sáng tạo ra, cực kì hữu hiệu, khiến Hoàng tử suy dinh dưỡng dậy thì chậm gầy tong teo thành công lột xác trở thành một cậu hoàng tử tràn trề sức sống chỉ trong hai tháng ngắn ngủn.

Sau đó trẫm chỉ vào Văn Mỹ nhân mềm yếu như liễu lay trong gió giữa đám người.

Trẫm thở dài nói: “Trẫm thấy các ái phi của trẫm cũng rất cần nâng cao thể lực, chẳng hay hiền muội có sẵn lòng san sẻ mối lo giúp trẫm chăng?”

Quận chúa nghe thấy trẫm muốn cậu ta giúp trẫm huấn luyện các giai lệ trong hậu cung.

Quận chúa quả thực mừng vui phơi phới!

Quận chúa cười đến mức miệng loe ra tận sau tai.

Quận chúa chỉ thiếu điều viết hết tiếng lòng lên mặt: Bao nhiêu em xinh xinh học thể dục với mình, mình được chỉ bảo dẫn dắt sát sườn hề hề hề ~

Trẫm đành phải đứng trước mặt cậu chàng, nhón mũi chân che mặt cậu ta đi.

Kẻo nụ cười đáng khinh quá mức của cậu ta làm các ái phi sợ hãi.

Quận chúa nhận nhiệm vụ, đổi đề tài ngay: “Bệ hạ, sao lâu rồi không thấy Thanh Li?”

Cũng khó cho Quận chúa ghê, được gái đẹp vờn quanh vui quên trời đất mà vẫn còn nhớ tới em Thanh Li là trẫm đây.

Trẫm nói: “À, mấy nay con bé không khỏe trong người, nên trẫm cho nó nghỉ vài hôm để tĩnh dưỡng rồi.”

Quận chúa nghe thế là nóng ruột liền: “Cái gì? Đổ bệnh ạ? Cô ấy ở đâu? Để muội đi thăm!”

Trẫm không ngờ Quận chúa lại còn quan tâm trẫm như thế.

Trẫm cảm động trước tình cảm cách mạng sâu sắc của cậu chàng.

Trẫm vội vàng nói: “Không sao không sao, lỡ nhiễm lạnh chút thôi, gần khỏi hẳn rồi. Trẫm sẽ truyền đạt lời thăm hỏi của hiền muội hộ cho. À đúng rồi, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hôm nay trùng hợp thay có nhiều phi tần thế này, hiền muội tiện thể huấn luyện thể lực cho họ luôn đi!”

Quận chúa vẫn chưa chịu thôi: “Bệ hạ gọi cả Thanh Li tới đây đi ạ, thần sẽ rèn luyện với cô ấy. Mỗi ngày chạy 20 dặm, đảm bảo người ngợm khỏe khoắn, không dính bệnh gì!”

Tôi đội ơn bạn quá!

Mỗi ngày chạy hơn 10km, trẫm chết ở đây được rồi.

Trẫm đẩy Quận chúa đi dạy thể dục cho các phi tần.

Quận chúa đứng ở giữa sân, kêu gọi các phi tần thử kéo cung.

Các phi tần chả mặn mà gì.

Quận chúa kêu gọi mãi mà không ai hưởng ứng, đành phải điểm danh bắt buộc.

Quận chúa chọn Triệu Tiệp dư trông cường tráng nhất chúng phi tần.

Triệu Tiệp dư đi lên cầm cung, kéo bừa một cái đã úi giời loạn lên: “Không được không được, sức của thần thiếp yếu quá, thật sự khó lòng kéo cung nổi.” Sau đấy cô ả nhanh nhẹn đi xuống theo dáng điệu vừa yếu đuối mà không kém phần lả lướt, tiện thể nở nụ cười thẹn thùng quyến rũ với trẫm.

Thẩm mỹ ngày xưa của trẫm vặn vẹo quá thể đáng.

Hậu cung đều coi gầy yếu là tiêu chuẩn cái đẹp.

Nhiệm vụ giảng dạy của Quận chúa coi bộ không tiến hành tiếp được.

Quận chúa tạm dừng, đi qua thương lượng với trẫm.

Quận chúa nói, tinh thần tích cực tham gia của các phi tần không được cao, bệ hạ đi lên khích lệ nhau tí đi.

Từ sau khi giảm biên chế, hầu bao của trẫm rủng rỉnh hơn nhiều.

Trẫm hào phóng vung tay lên: Thích thưởng gì chơi nấy, trẫm bao thầu hết!

Vì thế Quận chúa quay về giữa sân, cho Hoàng tử làm mẫu trước, sau đó cao giọng nói với các phi tần có mặt: “Hạng mục này gọi là plank, động tác đơn giản không cần dụng cụ hỗ trợ, mọi người có thể thực hành mọi nơi mọi lúc. Nó có thể rèn luyện đồng thời eo, bụng, mông, chân, vai, khiến eo của mọi người càng thon càng dẻo hơn, bụng thêm thắt đáy, dáng thêm mê người, bệ hạ sẽ càng thích hơn. Bệ hạ có chỉ, đặc biệt tổ chức hội thi plank vào hôm nay. Phi tần nào plank chuẩn dáng nhất, giữ được lâu nhất, thì đêm nay sẽ có vinh hạnh được thị tẩm trong tẩm cung của bệ hạ!”

Trẫm suýt ngã chỏng vó vì lời cậu ta nói.

Thưởng gì không thưởng.

Lại bắt trẫm bán mình!

Lời vừa nói ra, các phi tần lập tức hừng hực khí thế.

Vàng bạc châu báu quần áo trang sức túi xách mỹ phẩm vân vân mây mây đều kém hiệu quả hơn giải thưởng này.

Trẫm thấy phi tần nào cũng xoa tay hầm hè mắt tỏa ra ánh sáng xanh.

Trẫm cảm nhận được háng mình thông thống gió lạnh.

Trẫm thấy vầy nè.

Thà mấy hôm trước live stream cắt béng đi cho rảnh nợ còn hơn.

Quận chúa lập tức sai người đi lấy thảm về, trải khắp khoảng sân lát gạch xanh.

Bốn năm chục cô phi tần xếp hàng ngay ngắn.

Cởi hết lụa là áo ngoài linh tinh quẳng sang một bên, chiết váy quanh eo.

Có cô nghiêm túc quá thể, còn tháo hết đống trâm vàng đính chuỗi hạt trên đầu xuống cho đúng chất thi đấu.

Tấm lòng toàn tâm toàn ý dâng hiến hết mình vì tinh thần thể thao thật khiến người ta cảm động.

Quận chúa kiểm tra động tác của từng cô trước.

Có mấy cô yếu ớt quá, đơn cử như Văn Mỹ nhân chẳng hạn, không thể lên thế plank nổi, nên bị loại trực tiếp.

Số còn lại bắt đầu thi đấu chính thức, Quận chúa và Hoàng tử giám sát xem động tác đã đúng chưa, ai lười biếng lấy lệ cũng bị phán phạm quy, loại ra ngoài.

Trẫm là trọng tài chính, giám sát thời gian thi đấu.

Trẫm thầm đếm nhẩm trong lòng.

Một nửa số thí sinh chưa plank được quá 15 giây đã gục.

Đến 30 giây, trong sân chỉ còn dư mười mấy người.

Một phút sau, chỉ có đôi oan gia Tiền Đức phi và Vương Chiêu viện là hai đối thủ nặng ký còn sót lại.

Hai người cắn răng trừng mắt nhìn đối phương, trông rất ra dáng quyết tâm liều mạng, đấy không ngã thì đây cũng không gục.

Lòng trẫm giật thon thót.

Trẫm đã từng chứng kiến ý chí ngoan cường của hai người này trong vụ phạt gậy lần trước.

Nhìn tình hình này, có lẽ hôm nay lại cá chết lưới rách quyết chết cùng nhau đây.

Điều trẫm lo lắng chính là.

Ngộ nhỡ Tiền Đức phi và Vương Chiêu viện cùng đứng hạng 1.

Chẳng lẽ trẫm phải chơi 3P với hai ẻm?

Tác giả có lời muốn nói:

Ở phần kết của chương trước, chắc hẳn các cưng đều đánh hơi được mùi cung đấu rồi.

Ố kề, bây giờ chính thức bắt đầu vào phần cung đấu.

Các phi tần đầu chiến đấu vô cùng căng thẳng hết sức kích thích!

Mặt Tiền Đức phi tím tái!

Răng Vương Chiêu viện cắn chặt!

Đằng sau còn có bang hội của hai bên!

Tình hình chiến đấu kịch liệt túi bụi!

Hết phi tần này tới phi tần khác ngã xuống trong màn cung đấu!

Trẫm không đành lòng nhìn nữa.

[HẾT CHƯƠNG 36]