Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 23




Mạnh Tư Duy cũng không phải là chưa từng thấy người khác ghim khung trò chuyện với cô lên trên cùng.



Trước đây khi yêu đương với Thịnh Tinh Bác, anh ấy không chỉ ghim khung chat với cô lên trên cùng mà còn đặt các loại tên yêu thương, thậm chí có cả tên đôi thân mật.



Mà trong tình huống bây giờ, hình như tạm thời không nghĩ ra lời giải thích hợp lý nào.



Mạnh Tư Duy cũng không nói gì, sau khi gửi xong ảnh chụp màn hình liền dứt khoát đặt điện thoại ở bên cạnh bếp lò: “Tôi để điện thoại của cậu ở đây này.”



Sau đó, cô quay về phòng, sắp xếp lại 30 bức ảnh chụp màn hình của mình, lại không nhịn được mà nghĩ đến việc ghim khung chat lên trên cùng kia.



Khung chat ghim lên trên cùng của Mạnh Tư Duy là với mẹ Mạnh.



Cô trầm ngâm ấn mở giao diện trò chuyện với mẹ của cô, mở tùy chọn trò chuyện ở góc bên phải.



Sau đó băn khoăn này đột nhiên được giải quyết, rõ ràng ở trong lòng.



Bởi vì tuỳ chọn tiếp theo ở bên cạnh “Ghim khung chat lên trên cùng” là “Tắt thông báo cuộc trò chuyện”.



Nhanh tay chọn nhầm là chuyện hay xảy ra.



Mạnh Tư Duy giật giật khóe môi nghĩ có nên nhắc nhở Bùi Thầm một chút hay không, nhưng rồi cô lại cảm thấy điều đó là không cần thiết, chỉ cần cô nhìn thấy thì đổi nó lại là được rồi.



……………..



Video thứ hai của “Công an thành phố C trực tuyến” là về phòng chống lừa đảo viễn thông.



Hai năm trở lại đây, số vụ án lừa đảo viễn thông mà Cục Công an nhận được liên tục tăng cao, thủ đoạn gây án của các tội phạm ngày càng nhiều. Trên cả nước, số lượng các cuộc gọi lừa đảo nhận được từ nước ngoài có thể lên đến hơn 100000 lượt, lừa đảo viễn thông gần như đã trở thành ngành công nghiệp lớn thứ ba sau cò bạc vàng. Rất nhiều bạn trẻ khẳng định rằng mình sẽ không bị lừa, nhưng trong số những nạn nhân của lừa đảo viễn thông thì những người 9x chiếm 60%, còn số lượng những nạn nhân sinh năm 00 về sau cũng nhiều hơn sáu số không, có nhiều người nghĩ rằng mình không có tiền thì sẽ không bị lừa, nhưng khi thực sự gặp phải, kẻ lừa đảo sẽ giúp bạn vay tiền, thậm chí còn lợi dụng tâm lý mê cờ bạc của một số nạn nhân, đưa tiền trước cho bạn.



Kể từ năm ngoái, số vụ lừa đảo mà phân cục Trung Ninh tiếp nhận cũng tăng mạnh.



Video phòng chống lừa đảo của Mạnh Tư Duy mất một ngày rưỡi để quay. Chủ yếu là để tuyên truyền việc tải các ứng dụng chống lừa đảo và đưa ra ví dụ về các trường hợp để mọi người cảnh giác, không nên có tâm lý may mắn, không nên nghĩ rằng bạn có thể nhìn thấu kịch bản của những kẻ lừa đảo. Hiện nay, nạn nhân có trình độ học vấn cao ngày càng nhiều, một kịch bản lừa đảo phù hợp với bạn đã xuất hiện.



Sau khi quay xong video, buổi chiều Mạnh Tư Duy còn phải đi làm.



Cô vừa ngồi được một lúc thì bên ngoài lại có tin báo cảnh.



Nhưng không cần xuất cảnh, là nạn nhân tự mình đến phân cục Trung Ninh báo án.



Mạnh Tư Duy hỏi Châu Vũ An, người vừa trở về từ chỗ tiếp nhận báo án: “Có chuyện gì vậy?”



Châu Vũ An “hừ” một tiếng, lắc đầu: “Lại là lừa đảo viễn thông.”



“Trời ơi nhiều như vậy à,” Mạnh Tư Duy kinh ngạc sau khi biết lại là vụ án lừa đảo viễn thông, “Tuần này xảy ra mấy lần rồi.”



Cô đứng dậy đi ra ngoài xử lý tin báo cảnh, nhìn thấy Mã Soái: “Người báo án đâu?”



Mã Suất nhìn Mạnh Tư Duy với một biểu cảm có vẻ muốn nói lại thôi, sau đó chỉ vị trí của nạn nhân: “Ở đây này.”



Vì vậy, Mạnh Tư Duy quay đầu nhìn về phía của nạn nhân mới nhất của lừa đảo viễn thông.



“…”



……………



“Họ và tên?”



Trong phòng báo án, Mạnh Tư Duy ngồi trước máy tính, lập hồ sơ theo quy trình.



Người bên cạnh cô đang ngồi trên một chiếc ghế nhựa. Ghế nhựa trong phân cục Trung Ninh rõ ràng là quá thấp so với anh, không có chỗ để đặt hai chân xuống, cầm một chiếc điện thoại trong tay.



Nghe thấy cảnh sát hỏi họ và tên, anh bình tĩnh trả lời: “Thịnh Tinh Bác. Tinh trong sao trời, Bác trong bác học.”



Mạnh Tư Duy gõ tên Thịnh Tinh Bác lên máy tính.



“Số tiền bị lừa.” Cô không ngẩng đầu lên tiếp tục hỏi.



Thịnh Tinh Bác đổi sang một tư thế ngồi thoải mái hơn: “Ba nghìn.”



Theo lời của anh, Mạnh Tư Duy nhập số tiền bị lừa vào máy tính, tự nhủ rằng anh ấy chỉ là một nạn nhân bình thường của lừa đảo viễn thông. Mà cô là một cảnh sát nhân dân, một người coi phục vụ nhân dân là nhiệm vụ của mình.



Mặc dù bây giờ cô rất muốn đứng dậy vỗ đầu người đàn ông này, điên cuồng chất vấn rằng anh có bệnh gì không vậy.



Bị lừa vì thủ đoạn lừa đảo mới thì cũng thôi đi, thế mà người này đến báo án vì nhận được một tin nhắn lừa đảo.



Nội dung tin ngắn là, tôi là hoàng tử của một nước nọ ở Châu Phi, bây giờ trong nước diễn ra một cuộc chiến tranh giành ngai vàng. Tôi bị kẻ soán ngôi giam lỏng, trên điện thoại tôi ấn loạn một số điện thoại thì tìm được bạn. Bây giờ tôi cần gấp 3000 tệ tiền mặt, phiền bạn chuyển khoản vào tài khoản ngân hàng xxxxxxxxx của người bạn Trung Quốc của tôi. Chờ đến khi tôi vượt qua được giai đoạn khó khăn này trở lại ngôi vị, tôi sẽ chuyển cho bạn 30 triệu dola như một lời cảm ơn.



Mạnh Tư Duy chăm chú lập hồ sơ xong, đứng dậy: “Được rồi, anh về trước chờ tin tức đi. Nếu có tình huống tiếp theo, cơ quan công an sẽ thông báo cho anh sớm nhất có thể.”



Thịnh Tinh Bác vẫn ngồi trên ghế nhựa, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Mạnh Tư Duy: “Vậy số tiền anh bị lừa có thể lấy lại được không?”



Mạnh Tư Duy nhìn gương mặt chiêu phong dẫn điệp(1) của vị thiếu gia này.



招蜂引蝶 – Chiêu phong dẫn điệp. Thành ngữ ‘Chiêu phong dẫn điệp’, có nghĩa  là dụ dỗ ong mật, hấp dẫn hồ điệp, ý so sánh rằng hấp dẫn được sự chú ý của người khác giới.



Cô hít một hơi thật sâu, trả lời: “Cơ quan công an nhất định sẽ cố gắng hết sức để tìm cho anh.”



“Nhưng mà” Mạnh Tư Duy nói thêm, “Tội phạm lừa đảo viễn thông thường trốn ở nước ngoài và rất khó để cơ quan công an có thể bắt giữ. Vì vậy mong anh sau này hãy đề cao cảnh giác, tăng cường ý thức chống lừa đảo của mình.”



“Vụ án lừa đảo như trường hợp của anh chúng em nhận được rất ít.” Mạnh Tư Duy cố gắng chịu đựng, nhưng vẫn nghiến răng nói: “Vụ cuối cùng là năm ngoái và nạn nhân là một chú chỉ có trình độ văn hoá ở tiểu học.”



Thịnh Tinh Bác: “Thế còn những nam thanh niên có văn hoá đại học thì sao?”



Mạnh Tư Duy cố giữ nụ cười: “Anh là người đầu tiên từ xưa đến nay.”



Thế là Thịnh Tinh Bác đã cười với Mạnh Tư Duy, người vất vả nhịn từ nãy đến giờ.



Lúc đầu anh chỉ chống đầu cười nhẹ, nhưng sau đó càng ngày càng cười lớn, vai cứ rung lên bần bật, dường như rất vất vả để kìm nén.



“Được rồi.” Sau khi cười xong anh đứng lên, “Vậy thì xin nhờ cảnh sát Mạnh.”



Vẻ mặt Mạnh Tư Duy bình tĩnh: “Đây là nhiệm vụ của chúng em.”



Thịnh Tinh Bác liếc nhìn thời gian trên điện thoại: “Sắp tan làm đi.”



Anh ấy nói: “Anh sẽ đợi em ở bên ngoài. Buổi tối cùng nhau ăn tối nhé.”



Mạnh Tư Duy ngoài cười nhưng trong không cười: “Anh là nạn nhân đầu tiên còn thoải mái mời cảnh sát xử lý vụ án đi ăn tối sau khi bị lừa đấy.”



“Trong cục của chúng em có quy định, là một cảnh sát, không thể nhận lợi ích hoặc hối lộ từ bất kỳ ai.”



Thịnh Tinh Bác “Ồ” một tiếng, gật đầu: “Vậy thì anh không mời vị cảnh sát xử lý vụ án cho anh ăn tối.”



Anh ấy cúi đầu nhìn Mạnh Tư Duy: “Anh chỉ mời bạn gái cũ của anh, một người bạn đi ăn tối.”



“Cảnh sát có quy định không?”



……………..



Sau khi tan làm, Mạnh Tư Duy quả nhiên thấy xe của Thịnh Tinh Bác đỗ ở cổng phân cục của bọn họ.



Lúc trước khi còn đi học, anh ấy đã lái một chiếc McLaren cực kì phô trương. Su khi hai người chia tay, Thịnh Tinh Bác đã thay chiếc McLaren bằng một chiếc Mercedes – Benz bình dân hơn.



Mạnh Tư Duy chọn cách trực tiếp phớt lờ nó, chiếc Mercedes – Benz màu đen kia bấm còi với cô.



Mạnh Tư Duy mải miết lấy chiếc xe đạp đôi ra, rồi đi mà không ngoảnh đầu lại.



Mạnh Tư Duy đạp xe nhanh chóng trên làn đường không dành cho xe cơ giới.



Cô nói với Thịnh Tinh Bác, bọn họ không thể quay lại.



Ban đầu Thịnh Tinh Bác đề nghị hai người yêu nhau, cô đồng ý.



Cô ấy vẫn hiểu lầm rằng Thịnh Tinh Bác cũng đang làm thêm trong quán bar giống như cô, Thịnh Tinh Bác biết sự hiểu lầm của cô nhưng cũng không có giải thích.



Sinh nhật anh tặng cô một chiếc túi, cô chỉ nghĩ có giá một hai trăm tệ, tính đến tiền lương theo giờ làm việc ở quán bar còn cảm thấy rất đau lòng. Ở trên mạng tìm hiểu rất nhiều, cô tặng lại cho anh ấy một bộ vòng tay thông minh có thể đo nhịp tim và nhịp thở giá 200 tệ.



Sau đó, khi bị bạn cùng lớp hâm mộ chiếc túi mà đuổi theo thì cô mới biết được, Thịnh Tinh Bác tặng túi giá 48000 tệ. Đồng hồ bình thường anh hay đeo là của hãng Nautilus, có lẽ trong mắt anh vòng tay thông minh 200 tệ chỉ là rác thải điện tử trong khu bình dân.



Sau khi cô nói chia tay, Thịnh Tinh Bác lái xe McLaren đến đợi cô ở ngoài cổng trường nói xin lỗi cô vì đã nói dối, về sau sẽ không như vậy nữa.



Khi nhớ đến lúc cô đã vắt óc tìm hiểu ở trên mạng nên tặng lễ vật gì cho Thịnh Tinh Bác, Mạnh Tư Duy khẽ thở dài.



Lúc đó cô thật sự rất nghiêm túc, muốn yêu đương thật tốt.



Cô không muốn nghĩ đến phản ứng trong lòng của Thịnh Tinh Bác khi anh ấy nhận được chiếc vòng tay điện tử chỉ có 200 tệ từ cô.



Tại sao lại muốn nói dối cô.



Mạnh Tư Duy đỗ xe đạp ở cổng khu trọ.



Cô trực tiếp đi bộ đến cửa hàng rau quả ở tầng dưới của khu trọ để mua một ít rau, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi cô ở phía sau: “Tưởng Tưởng”



Mạnh Tư Duy quay đầu, nhìn thấy Thịnh Tinh Bác vậy mà lại lái xe theo sau cô.



Lúc này, anh ấy mất đi sự bình tĩnh và thoải mái khi trình báo vụ án ở đồn cảnh sát lúc chiều. Mặt mũi, bả vai, thậm chí cả đầu tóc đều rũ xuống trông khá suy sụp, cả người dường như bị bao trùm trong một cảm giác vô cùng thất vọng.



Khi anh ấy nhìn thấy cô quay đầu, đầu ngón tay bên hông cuối cùng cũng khẽ nhúc nhích, lông mày hơi nhíu lại: “Chúng ta nói chuyện một chút được không.”



Mạnh Tư Duy không biết đối mặt như thế nào với Thịnh Tinh Bác như vậy.



Cô đột nhiên cảm thấy có lỗi. Cô tình nguyện Thịnh Tinh Bác cười toe toét giả bộ ngớ ngẩn với cô còn hơn là thấy anh như thế này.



Cô cắn môi dưới, định nói một câu “Anh về trước đi”, thì bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng: “Mạnh Tư Duy.”



Mạnh Tư Duy và Thịnh Tinh Bác cùng lúc nhìn về phía phát ra giọng nói.



Mạnh Tư Duy thấy Bùi Thầm xuất hiện ở đây từ lúc nào không biết.



Trong tay anh còn xách theo một chiếc túi của siêu thị.



Mạnh Tư Duy nhìn qua chiếc túi thấy bên trong có hai hộp chà bông bào ngư nhỏ.



Nhất thời cô không biết người đàn ông này có thích ăn chà bông bào ngư hay không. Nếu nói không thích thì lần nào anh cũng mua, nếu nói thích ăn thì anh lại cất ở tủ lạnh cho đến khi sắp hết hạn.



Ánh mắt của Thịnh Tinh Bác hướng về người đàn ông đột nhiên xuất hiện gọi tên của Mạnh Tư Duy.



Giữa mày anh lập tức càng nhăn sâu hơn.



Đối mặt với hai người đàn ông đồng thời xuất hiện, Mạnh Tư Duy không khỏi cảm thấy bầu không khí không đúng lắm.



Nhưng cụ thể không đúng chỗ nào, cô lại không thể nói ra được.



Tinh thần sa sút của Thịnh Tinh Bác khi đối mặt với cô đã được thay bằng tinh thần phấn chấn. Còn Bùi Thầm, khi đối mặt với người lạ, ánh mắt anh hời hợt mà lạnh lùng.



Mạnh Tư Duy băn khoăn không biết có nên giới thiệu họ với nhau hay không.



Chỉ là ở quầy hàng nơi cô vẫn đang băn khoăn, hai người đàn ông bỗng nhiên đồng thời lên tiếng.



“Anh...”



“Chúng tôi sống cùng nhau.”