Trái Tim Đặt Nhầm Chỗ

Chương 34: Khiến cô phục tùng mình mãi mãi (H+)




- Yên tâm, tôi sẽ khiến cô phải nhớ mãi ngày hôm nay.

Giọng nói lạnh lẽo đó của Nhất Thiên làm Tinh Tuyết càng sợ hơn. Cô run rẩy muốn ôm anh để không bị anh ép làm bất cứ điều gì nhưng lại không thể.

Nhất Thiên giữ chặt hai tay Tinh Tuyết để lên trên đầu cô. Hai cánh tay nhỏ của cô bây giờ giống như hoàn toàn bị vô hiệu hóa. Cô không thể cử động được tay. Vì thế toàn thân dưới của cô giãy giụa để thoát khỏi anh. Nhưng Nhất Thiên nào có quan tâm đến việc này. Đối với anh, cô giãy giụa hết sức như vậy cũng chỉ là con mèo đang không chịu yên phận mà đòi chạy đi chơi.

Hai chân của Nhất Thiên kẹp chặt lấy hai chân của Tinh Tuyết. Lần này cô không thể giãy giụa thêm được gì nữa. Còn muốn cầu xin anh thì anh liền cúi xuống hôn cô, ép cô phải nuốt những lời nói đang định nói xuống cổ họng.

Nụ hôn của anh còn bá đạo hơn cả lần trước. Đầu lưỡi anh điên cuồng giống như con rắn đang hóa dại mà quẫy đạp khắp nơi. Tinh Tuyết thì không thể làm gì khác ngoài sự chịu đựng. Bây giờ cô không thể nói, không thể cử động để làm bất cứ điều gì. Nhất Thiên thì lại quá mạnh, cô chỉ biết nhắm mắt để tránh nước mắt tuôn ra.

Hôn Tinh Tuyết đến tê dại Nhất Thiên mới chịu rời khỏi môi cô. Nước bọt của anh vẫn còn đọng lại trên đôi môi sưng đỏ của Tinh Tuyết. Mí mắt cô run rẩy còn ướt dính nước mắt của cô nữa.

Còn tưởng sau nụ hôn điên rồ đó thì Nhất Thiên có thể bình tĩnh hơn. Nhưng điều Tinh Tuyết không ngờ là nó lại khiến dục vọng trong anh khát khao, dâng trào hơn bao giờ hết.

Thẳng tay giựt bỏ chiếc áo ngực trên người Tinh Tuyết ra. Ném mạng xuống dưới sàn nhà. Hai luồng thịt trắng nõn cùng với nhũ hoa hồng phấn bại lộ trước mặt càng làm cho máu trong người Nhất Thiên như đang sục sôi lên.

Cúi xuống liền điên cuồng cắn mút nó không thương tiếc. Bên còn lại thì dùng tay bóp nó không thành hình dạng gì.

- Á... hức... dừng lại đi mà...

Tinh Tuyết đau nhưng không thể làm được gì. Trước ngực cô chỉ nhìn thấy chỏm đầu của Nhất Thiên đang gục mặt xuống mà điên cuồng cắn mút cô. Tinh Tuyết lấy tay đẩy thế nào anh cũng không buông ra mà còn cắn mạnh hơn. Tinh Tuyết cả người run bần bật không dám đẩy Nhất Thiên ra nữa. Cô sợ anh còn làm đau hơn.

Hai núm hoa nhỏ bị anh cắn mút để đỏ ửng lên còn dựng thẳng đứng. Nhìn thôi cũng thấy trên đầu nhụy hoa có tia máu đỏ. Xung quanh thì vô vàn vết răng của anh để lại. Cả bầu ngực đều thấy rõ sự tra tấn của anh kinh sợ đến mức nào.

Thấy Nhất Thiên buông bỏ khỏi ngực mình làm Tinh Tuyết có phần vui mừng. Tay cô giơ lên nắm lấy bàn tay của anh.

- Nhất Thiên... em đau lắm, xin anh tha cho em làn này đi.

- Tha cho cô? Nằm với đàn ông khác thì được, nằm với chồng mình thì lại không muốn. Hay là cô chê kĩ thuật của tôi kém?

- Kh... không có... em không có làm gì hết.

Tinh Tuyết luống cuống nói để Nhất Thiên dừng lại. Nhưng anh nào có nghe lời khẩn cầu của cô. Thậm chí anh còn thô bạo nắm thẳng chiếc quần lót nhỏ của Tinh Tuyết kéo mạnh xuống. Tinh Tuyết sợ đến mức mặt tái mét không nói nên lời. Môi cô cũng run lên mấp máy không biết nói gì.

Càng nhìn cơ thể của Tinh Tuyết thì Nhất Thiên lại càng lộ rõ vẻ mặt xấu xa hơn. Anh đưa tay đùa giỡn bên ngoài hai cánh hoa mỏng của cô.

- Hức... Đừng mà...

Trong căn phòng thi thoảng vẫn có tiếng cầu xin của Tinh Tuyết, nhưng Nhất Thiên lại làm ngơ trước những lời van xin đó của cô.

Anh mạnh tay tách hai chân của Tinh Tuyết ra thành hình chữ M. Tinh Tuyết đau còn hoảng sợ không dám nhúc nhích.

Nhìn tư mật đó của Tinh Tuyết, sạch sẽ bóng lóng làm anh càng căng thẳng hơn. Bên dưới này vậy mà để đàn ông sờ mó nhiều rồi sao?

Nhưng bây giờ anh chẳng quan tâm nữa vì dù cô ngủ với bao nhiêu người thì kể từ bây giờ cũng chỉ có thể ngủ cùng với anh.

Còn đang trêu đùa thì Nhất Thiên đột ngột đâm ngón tay vào bên trong hành lang tăm tối đó. Tinh Tuyết rùng mình, sau đó là đau. Cả cơ thể cô co rút lại, tay cũng siết chặt grap giường. Đôi mắt lưng tròng nhìn về phía anh.

- Á... Đau... đau quá anh...

Nhất Thiên không nói gì, anh bây giờ chỉ quan tâm đến bên dưới đó. Cảm nhận được lớp màng nhưng tại sao ngón tay anh cố chọc thủng nó thì lại không được. Nhất Thiên kéo Tinh Tuyết dịch về phía mình hơn, anh ôm cô để cô dựa lưng vào người mình rồi lại tách hai chân của cô ra. Ngón tay anh điên cuồng trong đó còn cắm sâu vào làm Tinh Tuyết sợ chết khiếp. Cô nhắm tịt mắt không dám nhìn bên dưới của mình.

Tưởng chừng như này sẽ kích thích Tinh Tuyết nhưng chỉ đem lại sự đau đớn cho cô. Đây là lần đầu tiên cô bị một vật điên cuồng chọc ngoáy bên trong đó của cô. Dùng từ đau để diễn thì không đủ. Tinh Tuyết còn chưa dám động mạnh như anh, cũng chưa có bao giờ thử cho gì đó vào. Cô ngây thơ trong sáng cho đến tận bây giờ nhìn thấy anh làm cảnh tượng này.

Nhất Thiên thì đợi quá lâu để Tinh Tuyết "thoát nước" nhưng cô chỉ chảy nước mắt còn bên dưới thì vẫn khô khốc như vậy. Anh không muốn chờ thêm nữa, cô đau cũng kệ cô, anh không dư sức để lo cho cô thêm nữa.

Nghĩ là làm liền. Nhất Thiên đẩy Tinh Tuyết xuống lại giường. Anh thoát ly khỏi chiếc quần âu của mình. Để lộ chiếc quần nhỏ bên trong. Chỉ nhìn thôi cũng thấy bên trong đăng căng cứng còn muốn bung ra ngoài vậy.

Tinh Tuyết nhìn vậy thì sợ hãi. Cô đánh liều xoay người muốn xuống khỏi giường nhưng Nhất Thiên thì lại nắm gáy tóc của cô kéo ngược trở lại. Anh nhanh chóng kéo bỏ chiếc quần còn sót lại trên cơ thể cường tráng. Để lộ vùng nam tính đó của anh.

Vì sợ hãi quá mức nên Tinh Tuyết không dám mở mắt ra nhìn. Thậm chí cô còn xoay nửa người úp mặt vào gối để không phải nhìn. Nhất Thiên thì không quan tâm đến điều đó vì căn bản bên dưới anh sắp căng cứng không chịu được nổi nữa rồi. Anh lật người Tinh Tuyết, giữa hai chân của cô sang hai bên hông của mình rồi trực tiếp đâm thẳng vào.

Còn nghĩ mọi nguyện sẽ dễ dàng. Nhưng đến ngay cả "đầu nấm" của anh cũng chưa thể chui vào trong hang động đó. Nó chật hẹp, nhỏ đến ngay cả ngón tay anh lúc đưa vào còn khó. Tinh Tuyết vì đau mà giãy giụa càng làm anh nổi đóa hơn. Trừng mắt nhìn về phía Tinh Tuyết làm cô run cầm cập không dám giãy giụa nữa.

Nhưng Nhất Thiên thì lại cố gắng mà đâm sâu vào bên trong. Không cần biết Tinh Tuyết đau đớn đến cỡ nào, lúc này trong đầu anh chỉ muốn "ăn sạch" cô. Mặc cho mọi lời van xin đến từ phía Tinh Tuyết, anh vẫn cau mày mà đưa vật thể vào trong tư mật của Tinh Tuyết.

Vừa mới đâm vào thì Tinh Tuyết hét đến chói tai. Bên dưới cô bóp chặt khiến Nhất Thiên nổi cả đường gân trên trán. Anh không nghĩ cô bóp chặt đến như vậy. Thật muốn bắn ra ngay bây giờ.

Nhưng anh nào để cô toại nguyện, anh điên cuồng đâm sâu hơn. Bây giờ thì càng làm tính dã thú trong anh lại càng tăng cao. Mặc cho Tinh Tuyết khóc đến thảm thương đến mức nào, anh vần giữ chặt hai chân cô kẹp bên hông mình rồi tiếp tục luân động. Bên dưới của Tinh Tuyết càng ngày càng trướng lên. Còn hiện rõ trên bụng nhỏ của cô dáng hình của vật mà đã đưa vào.

Càng làm càng hăng, Nhất Thiên còn thay đổi rất nhiều tư thế. Thậm chí anh đã bắn ra không biết mấy lần nhưng nhìn trời đã tờ mờ sáng. Cả tư mật nhỏ của Tinh Tuyết, còn cả dưới hậu của cô đều sưng đỏ còn chứa hết chất dịch của Nhất Thiên.

Cô gái nhỏ run rẩy dưới cơ thể của chàng trai lực lưỡng. Nhưng anh lại chưa thấy đủ mà chỉ để cô nghỉ ngơi 5 phút rồi lại tiếp tục làm. Tinh Tuyết gần như mất hết mọi sự tin tưởng đối với Nhất Thiên. Đôi mắt cô hiện rõ sự bi ai, còn tuyệt vọng nữa. Nhất Thiên thì chỉ điên cuồng mà làm cô.

Rõ ràng khi nãy ngón tay anh đã đưa sâu vào bên trong, anh cảm nhận được lớp màng đó nnhưng tại sao làm nhiều đến vậy rồi mà không có bất cứ hiện tượng gì? Nhưng dù sao chuyện đó cũng không còn quan trọng, điều quan trọng là anh và cô cuối cùng cũng có thể làm điều này. Anh đã chờ nó rất lâu rồi, không nghĩ nó sẽ sung sướng đến mức này.

Cả cơ thể Tinh Tuyết chỗ nào cũng đều là vết đỏ rồi còn cả những dấu hôn chi chít trên cơ thể cô, không sót một chỗ nào. Nhất Thiên bắn lần cuối cùng mới chịu buông tha cho Tinh Tuyết. Anh để cô nằm đấy còn mình đi tắm rửa lại. Tinh Tuyết đau đớn chỉ co quắp người thành một cuộn. Cô muốn thoát khỏi nơi này, thoát khỏi con người độc ác đó. Nhưng làm cách nào mới được?

Còn chưa nghĩ hết thì Nhất Thiên đã tắm xong. Anh quay lại giường nằm còn ôm lấy cơ thể của Tinh Tuyết. Nhìn mọi nơi đều là dấu vết của anh thì càng làm anh thích thú hơn. Xoay người Tinh Tuyết về phía mình, anh lại điên cuồng hôn cô. Nụ hôn của anh còn làm Tinh Tuyết cảm thấy ghê tởm. Cô muốn thoát khỏi nó nhưng sức của cô bây giờ nói thôi cũng mỏi chứ đừng nói gì cử động mạnh. Mà hơn nữa đối với Nhất Thiên thì cô có cử động mạnh đến mấy cũng chỉ là gãi ngứa cho anh.

Nhìn Tinh Tuyết run rẩy như vậy thì Nhất Thiên mới buông ra. Anh vỗ vỗ má của cô rồi nói.

- Từ giờ đừng có nghĩ đến việc trốn thoát khỏi tôi. Ngoan ngoãn mà ở lại đây, nếu không tôi không biết sẽ có chuyện gì xảy ra đâu.

- Sai... sai lầm... lớn nhất của tôi là... là trao cả con tim cho một kẻ như anh.

Tinh Tuyết ngước mắt lên nói với Nhất Thiên những lời này. Cô hận mình vẫn không thể xóa bỏ được hình bóng của Nhất Thiên. Để anh hết lần này đến lần khác trêu đùa tình cảm của cô.

Nhất Thiên nghe vậy thì mặt tối sầm lại, nhưng anh lại không hề có ý định ra tay với Tinh Tuyết. Anh chỉ đơn giản ôm cô rồi nhắm mắt ngủ.

Cả căn phòng đều đặc mùi hoan ái của hai người lúc nãy, thậm chí trên người Tinh Tuyết vẫn còn. Chỉ có tiếng thở đều của Nhất Thiên. Tinh Tuyết muốn thoát nhưng dù anh đang ngủ thì vẫn ôm cô thật chặt. Không thể hành động được bất cứ điều gì. Mà hơn nữa Nhất Thiên làm cô đến kiệt sức, trời cũng gần sáng nên đôi mắt của Tinh Tuyết cũng nhíu lại. Cô đành nhắm mắt ngủ đợi ngày mai tươi sáng có lẽ sẽ tốt hơn.

Đợi đến khi cảm nhận được hơi thở đều của Tinh Tuyết thì Nhất Thiên mới mở mắt ra. Anh nhìn về phía Tinh Tuyết bằng ánh mắt lạnh lùng. Dù ban nãy đã làm với cô hăng say là thể nhưng anh thấy rõ được linh hồn cô chả phải ở nơi này. Nhưng anh không quan tâm, bây giờ thể xác của cô ở đây, anh chỉ cần như vậy là đủ rồi. Còn sau này, anh sẽ từ từ kéo cô phải phục tùng mình mãi mãi.