Hôm nay là một ngày khá đẹp trời, mặt trời chiếu những ánh nắng nhè nhẹ xuống, quả là một ngày đẹp cho các cặp tình nhân.
Yến Linh đang ngủ thì nghe chuông điện thoại nên lòm còm mò điện thoại nghe
- Alo- Tiếng cô còn ngáy ngủ
- Còn ngủ sao? Dậy đi anh đang trước cửa nhà em nè- Dù là nói qua điện thoại nhưng Yến Linh vẫn cảm nhận được hạnh phúc đang trào dâng trong Hoàng
- Vậy đứng ngoài đó đi gọi em chi?- Cô ngây thơ nói
- Em đùa với anh hả xuống nhanh không anh lên giờ- Anh giục cô
- Rồi rồi đợi xíu đi- Cô đáp, thật phiền phức mới sáng đã ám nhưng vì kế hoạch nên cô sẽ ráng làm người yêu tên này, cô nghĩ tới đây thì cười đắc ý rồi đi thay đồ xuống nhà.
- Xuống rồi sao, em biết anh đợi em bao lâu không?- Anh vờ giận
- Bao lâu kệ anh, làm gì mà kêu em sớm vậy- Cô vuốt vuốt tóc nói vẻ hờ hững
- Đi chơi!- Anh đổi giọng ngọt sớt định giận cô nhưng bị cô làm tụt hứng nên nhanh rủ cô đi chơi luôn đứng đây nói nữa chắc cô làm anh tức chết luôn.
- Đi đâu- Cô ĩu xìu nói
- Đi rồi biết, đội nón cái đã- Anh nói rồi lấy nón đội lên cho cô mặt te tững cười hạnh phúc
Chiếc môtô của anh phóng trên đường với vận tốc bàn thờ, làm người đi đường ai củng phải né ra nhường đường cho anh đi,ngồi trên xe cô ôm chặt anh đầu thì tựa lên vai Hoàng vô cùng hạnh phúc, nhưng đó chỉ là Hoàng nghĩ còn với Linh thì không.
Xin lỗi, anh nha Hoàng, đừng trách em, trách thì trách anh đến đúng lúc này, lúc lòng em đang ngập tràn thù hận và tham vọng, em phải làm lão đại trong Nghĩa Phong, củng cám ơn anh yêu em để em dễ dàng thực hiện kế hoạch hơn- Đó là dòng suy nghĩ của Yến Linh.
Điểm dừng chân của họ là trung tâm thương mại
- Tới đây làm gì?- Cô thắc mắc hỏi anh
- Thì chơi- Nói rồi anh nắm tay cô đi dô trong đó, hai người đi chung thu hút khá nhiều sự chú ý, ai củng khen họ đẹp đôi, 1 chàng hotboy lạnh lùng với 1 cô nàng cá tính.
Họ nắm tay nhau đi khắp nơi nào là đi ăn, đi xem phim rồi đi dạo, đây là lần đầu tiên Hoàng cảm thấy hạnh phúc khi đi cùng một cô gái, Hoàng nghĩ cô chính là một nửa trong đời mình, nơi dừng chân cho những cuộc vui. Anh sẽ tập cách yêu thương thật lòng và nắm thật chặt hạnh phúc này, nhưng có lẽ anh đã sai khi yêu cô!!!
- Lại đó chơi đi- Cô nắm tay kéo anh lại khu trò chơi, anh thấy hôm nay cô vui nên củng hạnh phúc vì điều đó.
- Chơi trò này nè- Cô dẫn anh lại gắp thú bông
- Để anh gắp một con tặng em har- Anh cười nói với cô
- Làm được mới nói nha- Cô bĩu môi nói đểu anh
- Haha được rồi nè-Anh cười tự đắc
- Anh củng giỏi đó- Cô nhận lấy con gấu rồi xoa xoa đầu anh
Hai người cứ như trẻ con chạy lung tung chơi hết trò này đến trò khác nào là đua xe, bolling, bắn súng đến khi mệt thì mới chịu chạy ra ghế ngồi nghĩ.
- Mệt quá- Cô than
- Em vui không- Anh nhìn cô nói đầy ngọt ngào, từ lúc quen biết cô đây là lần đầu anh thấy cô vui đến vậy
Đang định trả lời anh thì cô nhận được tin nhắn đọc xong thì quay qua nói với anh
- Về thui- Anh nghĩ chắc cô có chuyện nên củng chiều ý cô về
Ra về thì nhất định không để anh đưa về, nên anh đành để có đi taxi, vì cô đã không muốn rồi có ép củng không được nên thôi.
Cô nhìn theo chắc chắn là anh đã đi rồi thì mới đón taxi đến một căn nhà gần ngoại ô.
Cô đứng nhấn chuông cửa một lúc thì cánh cửa củng mở ra, cô từ đi vào trong, có một người đàn ông đã ngồi trên ghế chờ cô đến.
- Của cô đây, đây là bản chính, còn hai bản ghi âm này đã được chỉnh sữa đúng ý cô, tui đã cố gắng hết sức nhưng nếu để ý rõ thì có lẽ người than thiết sẽ nhận ra giọng nói- Người đàn ông từ tốn
- Ok ông làm tốt lắm- Cô nghe xong 2 bản ghi âm, quả thật ông đã chỉnh sửa tiếng nói rất giống và nội dung củng khớp hoàn toàn với ý cô, bỏ cả 3 chiếc máy ghi âm vào túi cô cười đắc ý.
- Con gái tui đâu- Ông hỏi giọng đầy lo lắng
- Yên tâm ông sẽ sớm được gặp lại con gái mình thui- Nói rồi cô cười nụ cười đầy thâm hiểm, canh lúc ông không để ý cô nhanh chóng nổ súng bắn vào đầu ông, vì là súng giảm âm nên âm thanh phát ra rất nhỏ khỏi lo hàng xóm nghe được và kinh nghiệm sát thủ bao lâu đã giúp cô ra tay khó chuẩn
- Xin lỗi nha, nhưng tui củng giúp ông đoàn tụ với đứa con bé bỏng của ông dưới âm tàu địa phủ rồi- Cô nói lạnh tanh
Sau khi thu gọn mọi chứng cứ, cô dựng lên như một vụ án giết người cướp của và cái xác của con gái ông củng được cô đêm qua chuyển vào nhà ông mà ông không hề hay biết, làm xong mọi thứ cô nhanh chóng ra khỏi căn nhà.
Cách đó vài hôm cô đã bắt cóc con gái ông để uy hiếp ông phải làm giả tiếng giống như tiếng mẹ Hoàng trong đoạn băng mà cô đã tìm thấy, và hai đoạn băng giả nội dung do cô đưa ông làm, nhưng sợ bị phát hiện cô đã giết ông và cả đứa bé vô tội.
Từ ngày tìm được đoạn băng và nhận lời yêu Hoàng thì cô đã lập ra kế hoạch chiếm lấy chiếc ghế lão của Nghĩa Phong, trước đây cô chỉ nghĩ đến nhưng biết rất khó thực hiện nên không dám, nhưng từ lúc Hoàng nói yêu cô và tình cờ phát hiện được đoạn băng thì cô biết cơ hội đã đến.
Cô không muốn suốt đời làm thuộc hạ cho người khác sai khiến và tham vọng trỗi dậy trong cô nên cô đã thề với lòng là sẽ bất chấp mọi giá chiếm được chiếc ghế đó.
Hôm nay, ông Quân kêu cô đến gặp cô củng đoán ra là chuyện gì chắc chắn là chuyện cô với Minh Hoàng yêu nhau, khỏi nói cô củng biết ông phản đối, cô củng chả ngạc nhiên khi đã cố giấu mà ông vẫn biết, vì vốn dĩ người như ông có gì mà dấu được, đặc biệt là chuyện liên quan tới cậu quý tử của ông.
Cô chuẩn bị xong, thì củng ra lấy xa đến chỗ hẹn ông.
Cốc….Cốc….Cốc
- Vào đi- Tiếng nói quyền lực của ông từ trong phòng vang ra.
Cô mở cửa đi vào, cúi đầu lễ phép chào ông.
- Ông chủ tìm tui có gì căn dặn
- Cô và thằng Hoàng đang yêu nhau-Ông biết rõ sự thật nhưng vẫn vờ hỏi.
- Vâng- Cô trả lời thẳng thừng, từ này theo ông cô đã luyện cho mình đôi mắt lạnh lẽo để khi nhìn vào đó ông khó biết cô đang nghĩ gì.
- Sắp tới tui sẽ đưa đó qua Mĩ tiếp tục học tập và tiếp quản chuyện kinh doanh bên đó, tui biết nó yêu cô sẽ khó chịu đi, cô nên biết lựa lời mà nói với nó, nếu cô vẫn muốn kiếm được tiền thì đừng làm trái lệnh tui.- Ông vào thẳng vấn đề giọng nói mang ngữ điệu đe doạ
- Tôi hiểu mà, tôi sẽ làm theo ý ông chủ- Trước ngày hạ được Hoàng Quân thì Yến Linh vẫn sẽ vờ làm theo lệnh ông để giữ mạng nếu có bất kì sơ hỡ nào để ông biết thì cô khó sống, muốn lật ông củng không phải ngày một ngày hai nên cô luôn phải cần thận để kế hoạch được thành công.
- Cô vẫn luôn làm tui hài lòng, giờ cô có thể về rồi.
Cô bước ra khỏi phòng ông mà tức tối, để rồi coi có ngày tui sẽ làm cho cha con ông không yên, cứ ở đó mà tự đắc đi con cáo già ạ- dòng suy nghĩ chạy xẹt qua cô kéo theo nụ cười thâm hiểm trên môi cô.