Hơn 1h sáng
Mưa vẫn rơi, tiếng mưa rơi thay cho tiếng khóc của ai đó, tiếng mưa nặng nề như tiếng ai oán
Ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài nhắm những hạt mưa, tiếng nhạc vẫn phát ra đều đều hoà vào tiếng mưa tạo nên một không gian u buồn như cõi lòng ai đó.
Đã gần sáng nhưng sao Yến Linh không thể nào chợp mắt được, cô sờ tay lên má thấy một giọt nước mắt đang rơi xuống, đắng, chát chứa đầy đau thương, lại là một ngày mưa hình ảnh 3 năm trước lại quay về dằn xéo tim cô.
Cái ngày đau thương nhất đời cô lại hiên lên, cái ngày mà cả thế giới này quay lưng với cô. Từ ngày cô đi từ cõi chết trở về cô bắt đầu gia nhập vào mafia trở thành con quỷ máu lạnh, cô sẽ không bao giờ tin tưởng và cho bất cứ ai có cơ hội tổn thương mình.
Cô không muốn tiếp tục nhớ về ngày tháng đau thương đó nửa, cô đi lại bàn lấy lọ thuốc ngủ uống cho dễ ngủ.
Hôm nay là ngày giỗ của mẹ Minh Hoàng, bà Minh Minh nên anh đã thước sớm để đi viếng mộ mẹ mình.
Anh đang lái xe trên con đường thì thấy một cô gái đi bộ nhìn dáng khá quen, anh lái xe sát lại nhận ra là Yến Linh nên lên tiếng chêu chọc
- Hi đi đâu vậy người đẹp. Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, anh ngừng xe lại bước xuống kéo cô ngồi lên xe mình, cô chưa kịp phản ứng thì anh đã lái xe chạy cô bực bội lên tiếng
- Điên à kéo tui lên đây làm gì.
- Cô là trợ lí của tui dĩ nhiên là đi công chuyện rồi, im lặng đi
Chiếc xe chạy với vận tốc bàn thờ ra khỏi thành phồ, chẳng mấy chốc biển đã hiện lên trước mắt, Minh Hoàng cho xe rẽ vào một con đường xung quanh cây cỏ bao la trong rất ngây thơ, ngừng xe lại Hoàng xuống xe đi vào trong, Linh củng xuống đi theo.
Trước mắt họ một ngôi mộ rất khang trang hiện lên nhưng có điều rất lạ, ở đây rất rộng nhưng lạ cả khu đất này chỉ có độc nhất ngôi mộ này.
- Còn sớm vậy mà có người đến đây trước cả anh sao?- Yến Linh lên tiếng hỏi khi thấy có một bó hoa hồng bạch và trái cây với nhang mới tàn trên ngôi mộ.
- Là ba tôi- Hoàng trả lời
- Ông chủ sao? – Linh ngạc nhiên
- Ừm 17 năm nay cứ đến ngày giỗ mẹ tui ba tui sẽ tới từ rất sớm- Anh trả lời giọng buồn
Anh đưa tay lên sờ di ảnh mẹ mình mặt rõ nét u sầu, 17 năm anh phải xa mẹ không được đón nhận tình thương từ bà, nhìn thấy tình cảm của Hoàng dành cho mẹ bất giác tim Yến Linh đập trật một nhịp, củng ba năm rồi cô chưa gặp lại mẹ mình. Từ ngày cô được Hoàng Quân cứu về cô đã theo ông làm những chuyện phi nghĩa cô muốn quên đi quá khứ nên không về lại cả gia đình mình cô chỉ gửi tiền về cho nhà mình thôi.
Sauk hi thắp hương cho mẹ Hoàng xong, Hoàng cùng Yến Linh ra bãi cỏ phía sau nói chuyện, cả hai không ai nói gì chỉ ngồi đó làm không gian trở nên tĩnh mịch, bất giác Hoàng lên tiếng phá bầu không khí im lặng trước
- Cô theo ba tôi bao lâu rồi- Anh hỏi
- 3 năm- Cô đáp gọn
- Tại sao lại theo ba tôi- Anh hỏi tiếp, đưa ánh mắt nhìn vào mắt cô, đôi mắt chứa một nỗi buồn khó nói.
- Tiền và trả ơn- Cô đáp lông mày nhíu lại, đôi mắt lại còn sầu hơn
- Có vẻ ba tôi tin tưởng cô lắm
- Cái đó anh nên hỏi ba anh- Cô khéo léo trả lời
- Ba tôi có ơn gì với cô?- Hoàng hỏi, anh luôn thắc mắc một cô gái như Linh lại được ba mình trọng dụng đến vậy
- Cứu mạng- Cô không ngần ngại trả lời
- Cô có vẻ bất cần nhĩ, cô có thể coi tôi là bạn- Anh hỏi lòng hi vọng cô đồng ý, không biết sao ngồi bên người con gái này anh thấy cảm xúc mình hỗn độn quá, cô không giống những cô gái anh từng cặp kè.
- Tôi chỉ là trợ thủ của anh thôi, cậu chủ à
- Nhưng tôi muốn làm bạn
- Tuỳ anh- Cô đáp gọn
- Nếu đã coi tôi là bạn, tôi hỏi cô một chuyện được chứ. Cô không trả lời chỉ khẽ gật đầu
- Tại sao cô lại gặp và làm việc cho ba tôi- Anh hỏi anh thấy đằng sau mối quan hệ đó có gì đó bất ổn. Sau một hồi im lặng cô củng trả lời nhưng giọng chứa đầy u buồn
- 3 năm trước tôi tự tử lao vào xe ba anh, lúc đó mặt tôi bị dập nửa bên phải phẫu thuật ba anh đã giúp tôi phẫu thuật nên tôi theo ông ấy tham gia vào tổ chức luôn- Cô thành thật trả lời
Hoàng chỉ gật đầu mà không nói thêm gì vì thấy vẻ mặt buồn buồn của Linh khi nhắc lại chuyện trước đi, cô nói cô tự tử chắc phải gặp chuyện gì đó rất đau lòng, nên anh không hỏi them gì.
Đúng lúc đó điện thoại Linh vang lên là tiếng tin nhắn, là tin nhắn của ông Hoàng Quân” Tối nay giao hàng cô đi cùng thằng Hoàng” Đọc xong tin nhắn cô quay qua nói với Hoàng
- Tối nay tôi với anh đi giao hàng giờ về thôi.
Nói rồi hai người bước ra xe về chuẩn bị cho cuộc chiến tối nay, vì đi chung nên anh đến rước cô. Hai người cùng bọn đàn em đến bến sông nhận hàng.
- Thuyền chưa cập bến sao? Linh hỏi một tên đàn em
- Dạ,5 phút nữa thuyền sẽ mới cập bến- Tên đàn em lễ phép trả lời
Thuyền vừa cập bến từ trên thuyền một top người bước xuống, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên.
- Hàng đâu?- Hoàng hỏi
- Trên thuyền- Người đàn ông đó trả lời
- Tôi muốn kiểm hàng trước- Linh nói
- Mời cô. Nói rồi Linh cùng 2 tên đàn em bước lên thuyền, một tên đàn em xé một thùng, phía trên là giấy để đánh lừa cảnh sát, sau khi đã kiểm đủ hàng thì Linh bước lên.
- Ok- Linh nói với Hoàng
- Giao tiền cho họ- Anh hất hầm về một tên đàn em, ba vali tiền được đưa ra giao cho bên kia.
Cho bọn đàn em chuyển hàng lên xe, bỗng Yến Linh thấy có gì đó lạ như có người đang rình rập. Và một viên dạn được bắn ra hướng đạn bay thẳng về phía Minh Hoàng, Linh nhìn thấy la lên nhưng không kịp nữa rồi, cô chỉ còn cách xô Hoàng ra và phát đạn bắn vào vai trái của cô.
Máu bắn ra, Hoàng đỡ cô rồi nhanh chóng cầm súng trên tay mình bắn về phía tên áo đen đang chạy, đoàng phát súng chuẩn vô cùng, đã cầm vào người tên đó.
- Kéo tên đó lại đây và gọi cấp cứu- Anh bình tĩnh nói
- Không cần, đưa tôi đến biệt thự chính đi ở đó có bác sĩ sẽ băng cho tôi không cần đến viện - Linh nói
- Được, để tôi đưa cô ra xe.- Hoàng nói đúng lúc đó tên đàn em lại báo
- Tên đó chết rồi cậu chủ.
- Chết rồi nhưng phát- Hoàng chưa nói hết câu thì Linh đã nhảy vào
- Hắn ta là sát thủ chắc tự tử rồi.- Linh khó nhọc nói. Xong Hoàng dìu Linh lên xe chở cô về biệt thự chình băng bó. Trên xe Hoàng hỏi Linh
- Sao cô lại đỡ phát đạn đó cho tôi
- Tôi là trợ thủ dù bán mạng củng phải bảo vệ anh- linh nói. Dứt lời cô đã ngất đi vì máu chảy quá nhiều, Hoàng hoảng hốt kêu
- Linh Linh cô sau rồi. Chiếc xe đã chạy đến biệt thự chính, bế cô vào trong anh gọi
- Lâm Lâm cậu đâu rồi. Lâm từ trên lầu chạy xuống
- Gì vậy- Anh hỏi, thấy Yến Linh anh củng hốt hoảng hỏi- Cô ấy sao vậy?
- Bị bắn băng bó cho cô ấy đi. Nói rồi Hoàng ẫm cô lên lầu, sau khi Lâm băng bó cho cô xong thì để cô nằm xuống giường nghĩ ngơi.