Trái Cấm Tình Yêu

Chương 48: Lời Cảnh Cáo




Tới gần ngã rẽ Thắng Nam liền đẩy Mã Nhạc về phía trước.

- cậu đi trước tìm người đến giúp, tớ muốn xem rốt cuộc hắn ta muốn làm gì ?

Một mình cô rẽ trái để cắt đuôi người phía sau.

Tiến bước chân phía sau cô cũng dần biến mất.

Thắng Nam liền dừng lại quay người ra phía sau xem xét, nào ngờ...

" Ưʍ..." miệng cô bị ai đó lấy tay bịt lại không cho cô lên tiếng.

- Đình...

Thắng Nam kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt mình, là Đình Phong.

- em là phụ nữ của tôi, em nói xem còn ai khác dám có ý đồ bất chính với em, ngoài tôi chứ ?



Nhìn thấy Đình Phong xuất hiện trong buổi tiệc hôm nay Thắng Nam không có gì để ngạc nhiên bởi vì gia thế lẫn địa vị của anh có ai mà không muốn lấy lòng, đến cả Sở gia của cô có thế lực nhất tại Đài Bắc còn phải lấy lòng mang cô gả đi thì Dịch gia chẳng qua chỉ là một tiểu tốt nhỏ trong số những kẻ nịnh bợ kia mà thôi.

Thắng Nam bị tay của anh bịt miệng muốn nói cũng không thể nói được, đành dùng hạ sách.

Cô giơ đế nhọn của giày cao gót giẫm mạnh xuống chân anh, chỉ có như vậy mới có thể nhanh chóng thoát thân.

Đình Phong dường như đoán trước được Thắng Nam muốn làm gì cho nên đã nhanh nhẹn né tránh được chân cô khi hạ xuống.

- em nghĩ có thể dùng cách này thoát được sao ? Em đừng quên, tôi là ai ? Tôi là người mà không phải em muốn chọc là có thể chọc, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo em.



Nếu sau này em còn dám giở trò trước mặt tôi thì em đừng trách tôi vô tình.



Cả khuôn mặt của Đình Phong lạnh như băng khi nói ra những lời nói đó.

Anh đúng là đã động lòng với cô nhưng không có nghĩa anh sẽ dung túng để cô muốn làm gì thì làm đó.



Cho cô có cơ hội leo lên đầu anh mà giở trò quá giới hạn.

Thắng Nam đâu phải là người dễ bị uy hiếp như vậy.


- tôi khinh ! Anh đừng mong tôi sợ anh.

Thắng Nam đưa đầu mình đập mạnh vào mặt của Đình Phong rồi nhanh chóng bỏ chạy.

Có thể là người khác sẽ sợ lời đe doạ vừa rồi của anh nhưng cô thì không.



Cô vừa chào đời bẩm sinh đã thông minh hơn người, còn là lắm mưu nhiều kế vì vậy làm sao có thể dễ dàng bị uy hiếp được.

~



- yoyo, đây chẳng phải là Sở tiểu thư sao ? Sao lại xuất hiện ở đây chỉ có một mình ? Chồng cô theo nhân tình rồi à ?

Thắng Nam ngồi trên ghế tựa bên cạnh hồ bơi thì đúng lúc lại gặp được Hàn Duyên.

Hàn Duyên : tam thiên kim Hàn gia của Đài Bắc.



Trời sinh bản tính ngang ngược, không nói lý, luôn xem khác không ra gì.



Hàn Duyên và Thắng Nam từng là bạn thân cấp 2 nhưng vì một nam sinh mà khiến Hàn Duyên trở mặt không nhìn người với Thắng Nam.

- không một mình không lẽ nửa mình sao ? Hàn Duyên cô vẫn là dốt nát như trước, bao năm qua văn chương và cách dùng từ vẫn không tiến bộ nổi.



Đúng là...Haha...

Thắng Nam vừa nói vừa cười một cách sảng khoái nhìn Hàn Duyên trước mặt.

Bộ dáng vừa ung dung vừa khinh miệt của Thắng Nam càng khiến cho Hàn Duyên hận không thể mang cô ra phanh thây ngay tại chỗ.

- đừng tức giận sẽ già đấy.



Đúng rồi, hôm tôi kết hôn quên mất mời cô nhưng mà có mời hay không thì chẳng qua chỉ thêm một người ghen tị với tôi mà thôi.



Cô nói chồng tôi theo nhân tình ? Mắt trái hay mắt phải cô nhìn thấy vậy ? Có cần phải đi khám lại hay không ? Hay là...để anh ấy trực tiếp đến chất vấn cô và Hàn gia ?

Hàn Duyên nghe Thắng Nam nói mà có chút kinh sợ.



Người Thắng Nam gả là ai, cả Đài Bắc này đều biết rất rõ.




Cô ta có điên cũng không dám chọc đến người đàn ông đó chứ nói chi là bảo người đàn ông đó trực tiếp đến chất vấn.

- Sở Thắng Nam cô đừng nghĩ cô gả được cho người đàn ông giàu có, có thế lực và địa vị nhất định thì tôi sẽ sợ cô.



Cô đừng quên bản thân cô đến cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là một cô vợ trên danh nghĩa với người đàn ông đó, mà không hề có bất kỳ tình cảm nào.

Hàn Duyên nói không sai.



Cô và anh vốn là hai đường thẳng song song, cho dù có kết hôn thì đã sao đến cuối cùng người cùng anh đi đến quãng đời còn lại là người con gái anh yêu chứ không phải cô.

Cô cố chấp như vậy để làm gì ?

" RẦM " Thắng Nam rơi xuống hồ bơi.

Hàn Duyên lợi dụng cơ hội Thắng Nam đang chìm trong suy nghĩ của mình mà giơ tay đẩy mạnh cô xuống nước.

- Sở Thắng Nam cô và tôi chỉ có một người được quyền sống.

Hàn Duyên nhìn cảnh Thắng Nam rơi xuống hồ mà vui vẻ cười, sau đó cũng nhanh chóng rời khỏi hiện trường..