Trạch Thiên Ký

Quyển 4 - Chương 51: Cái tên biến mất




Thanh Vân bảng mới không có gì mới mẻ, nổi danh nhất dĩ nhiên là Hiên Viên Phá, ở trong những lời phê bình lời ít mà ý nhiều của Thiên Cơ lão nhân, đối với công pháp cùng trình độ phù hợp của bản thân của Hùng tộc thiếu niên này, đưa cho đánh giá cực cao, mà những cái tên mới xuất hiện, đại đa số cũng là thiếu niên thiếu nữ chưa đầy mười lăm tuổi, không có bao nhiêu người biết.

Năm ngoái đêm đó, Trần Trường Sinh ở Thiên Thư lăng dẫn tinh quang đầy trời,Thông U một cảnh khó khăn nhất của người tu đạo, được rất nhiều người dễ dàng thông qua, các năm trước hình ảnh thảm thiết mười người không dễ bảo tồn ba bốn không có phát sinh, Thanh Vân bảng những cái tên quen thuộc đều đã rời bảng, đi tới Điểm Kim bảng.

Đường Tam Thập Lục rời khỏi Thanh Vân bảng, lại không thể đi vào Điểm Kim bảng, lấy trình độ Thông U thượng cảnh hiện tại của hắn mà nói, ở năm trước là chuyện rất khó tưởng tượng, nghe được tin tức kia, hắn ở Quốc Giáo học viện an tĩnh thời gian rất lâu, cho đến xác nhận Chiết Tụ cùng Tô Mặc Ngu cũng không có tên trên bảng, mới trở nên cao hứng lại.

Ở dưới sự giúp đỡ của Trần Trường Sinh, Chiết Tụ tâm huyết dâng trào chưa thể trị lành, nhưng cảnh giới đã có đột phá, hơn nữa năng lực chiến đấu của hắn trời sinh cực kỳ mạnh mẽ, sở dĩ không thể đi vào Điểm Kim bảng, chỉ bởi vì hắn ở trong Chu ngục bị thương quá nặng, đã thời gian rất lâu không có bất kỳ biểu hiện.

Đường Tam Thập Lục cùng Tô Mặc Ngu không thể vào bảng, chỉ có thể nói rõ Điểm Kim bảng năm nay cạnh tranh quá mức thảm thiết.

Yêu tộc nhân số cực ít ở Thanh Vân bảng, ở trong Điểm Kim bảng đầy đủ phát huy đặc điểm phát lực của Yêu tộc ở thời kì tu hành trung kỳ , chiếm suốt một phần tư danh sách, trong đó xếp hạng trước nhất có ba vị thanh niên cường giả Yêu tộc, thậm chí được Thiên Cơ các nhận thức tương lai có thể có uy hiếp tới vị trí thứ năm của Yêu tộc cường giả Tiểu Đức trên Tiêu Dao bảng.

Làm người ta giật mình nhất chính là Chung Hội, người này năm ngoái đứng thứ ba đại triêu thí thủ bảng, bị hào quang của Trần Trường Sinh cùng Cẩu Hàn Thực làm cho vô cùng ảm đạm, thậm chí rất nhiều người cũng không thể nhớ kỹ tên của hắn, ai có thể ngờ được hắn nhưng lại trong một năm ngắn ngủi đột phá đến Thông U đỉnh phong, chiếm vị trí thứ tư trên Điểm Kim bảng.

Đáng tiếc chính là vị thiếu niên thư sinh Hòe viện này dù biểu hiện ưu dị đến mức nào, vẫn không có biện pháp hoàn toàn át đi hào quang của người khác.

Cẩu Hàn Thực xem bia nửa năm ở Thiên Thư lăng, trở về Ly sơn cùng một vị cường giả Tụ Tinh sơ cảnh phe phái Tiểu Tùng Cung quyết đấu một phen, dễ dàng chiến thắng.

Chỉ bằng một trận chiến này, đã đủ để cho Thiên Cơ lão nhân tự mình đem hắn xếp hạng thứ ba trên Điểm Kim bảng.

Không có vị trí thứ hai, bởi vì đứng đầu bảng là hai người.

Nhìn thấy tên của hai người kia, vô luận là dân chúng kinh đô hay là Nam Khê trai ngoại môn nữ đệ tử, cũng sinh ra rất nhiều cảm khái, lắc đầu im lặng.

Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung.

Vô luận hôn thư này rốt cuộc có mất đi hiệu lực hay không, nhưng thoạt nhìn, tên hai người này thủy chung sẽ xuất hiện cùng một lúc.

Ở rất nhiều người xem ra, đó cũng không phải duyên phận, là số mệnh, không phải là chuyện tốt gì.

Như vậy cái tên những năm qua luôn cùng Từ Hữu Dung liên lạc chung một chỗ đi đâu rồi?

Thu Sơn Quân đã Tụ Tinh thành công, tự nhiên không dừng lại bên trong Điểm Kim bảng nữa, đem vị trí đầu bảng tặng cho Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung.

Nhưng để toàn bộ đại lục cảm thấy khiếp sợ chính là, lại không thấy tên của hắn ở trên Tiêu Dao bảng.

Thu Sơn Quân còn quá trẻ, dĩ nhiên không cách nào cùng chút ít cường giả đứng đầu trên Tiêu Dao bảng đánh đồng, ai cũng không cho là, hắn bây giờ có thể khiêu chiến nhân vật cường đại như Vương Phá, Tiếu Trương, nhưng lấy thực lực cảnh giới của hắn, làm sao cũng có thể tiến vào phần cuối Tiêu Dao bảng mới đúng.

Nếu như hắn thật sự có thể tiến vào Tiêu Dao bảng, cho dù là mấy vị trí cuối cùng, cũng sẽ là Tiêu Dao bảng cường giả trẻ tuổi nhất trăm năm qua.

Toàn bộ đại lục đều ở mong đợi ngày này sẽ đến, nhưng kết quả rơi vào khoảng không.

Thiên Cơ các đối với chuyện này giải thích, bởi vì Chu viên mở ra cùng với sau đó Ma tộc âm mưu, hơn nữa Ly sơn nội loạn tự đâm mình một kiếm, Thu Sơn Quân đã bị thương nặng, suốt một năm chưa từng xuất thủ, cho nên không cách nào bình phán cảnh giới thực lực bây giờ của hắn rốt cuộc như thế nào, chỉ có thể tạm gác lại bàn sau.

Lời giải thích rất rõ ràng, nhưng không có sức thuyết phục, Thiên Cơ các là địa phương nào? Cho dù Thu Sơn Quân không có xuất thủ nghênh địch, chẳng lẽ còn phán đoán không nổi thực lực của hắn? Huống chi năm ngoái Thanh Vân bảng đổi bảng, Hiên Viên Phá đồng dạng không có chút chiến tích nào, tại sao lại được có tên trên bảng?

Thiên Cơ các không giải thích thêm, chỉ có rất ít người mới biết được nguyên nhân chân chính.

...

...

Thế giới rất náo nhiệt, Ly sơn cũng rất an tĩnh.

Tô Ly trước khi chuẩn bị đi đã dặn dò, các đệ tử Ly Sơn kiếm tông không phải sợ chuyện, nhưng cũng không cần gây chuyện.

Nam bắc hợp lưu, phong vân kích động, Chu nhân và đám người thế gia phía nam quá mức xảo trá, nếu không phải đối thủ của bọn họ, vậy thì lưu ở trong núi an tĩnh mà sống đi.

Đây là nguyên văn lời của hắn.

Tô Ly sau khi rời đi, có chút cặn bẩn muốn lần nữa nổi lên.

Ly sơn thực lực mạnh nhất là các cường giả kiếm đường đời thứ hai, bởi vì bị thương đều đang tĩnh dưỡng. Hiện tại chủ trì sự vụ chính là Cẩu Hàn Thực cùng các tam đại đệ tử, rất nhiều người cũng cho là các kiếm khách trẻ tuổi này, rất khó ổn định cục diện Ly sơn, nhưng mà trường huyết chiến bên khe núi kia cùng sau đó Quan Phi Bạch nổi giận chém đứt mười sáu ngón tay, hướng cả thiên nam chứng minh Thần Quốc Thất Luật vì sao được gọi là Thần Quốc Thất Luật, là bởi vì bọn hắn giữ nghiêm giới luật, kiếm tâm thông minh, tương lai chắc chắn tiến vào Tinh hải thần quốc.

Tiêu trừ một chút ảnh hưởng cuối cùng của nội loạn, Ly sơn rốt cục khôi phục hoàn toàn an tĩnh.

Cẩu Hàn Thực đám người chuyên tâm học sách, tu hành, trồng rau, ở trong cuộc sống bình thường, cảm ngộ chân nghĩa kiếm đạo.

Một đêm nào đó, Cẩu Hàn Thực từ trong minh tưởng tỉnh lại, hướng núi xa nhìn tới, chỉ thấy tinh quang như bạc, phong cảnh từng quen thuộc đột nhiên có thêm rất nhiều ý vận không đồng dạng.

Hắn nghĩ tới lúc đồng niên hai mẹ con nghèo khổ cùng nhau sinh sống qua ngày, trong mắt mơ hồ có chút trong suốt.

Trên người của hắn ẩn có tinh quang tràn ra, cũng là một mảnh trong suốt.

"Chúc mừng Nhị sư huynh!"

Quan Phi Bạch, Lương Bán Hồ, Bạch Thái và mười mấy tên tam đại đệ tử của Ly Sơn kiếm tông, nhìn hình ảnh mỹ lệ bên vách đá, vui vẻ hô lên.

Cẩu Hàn Thực xoay người nhìn các sư đệ, nói: "Kiếm hải mịt mờ, ta và ngươi cần anh dũng đi về phía trước."

Quan Phi Bạch nói: "Ban đầu ở đại triêu thí, nếu không phải Trần Trường Sinh nổi điên muốn phải liều mạng, sư huynh ngươi thương hắn tu đạo gian nan, làm sao có thể để cho hắn chiếm thủ bảng thủ danh? Hôm nay sư huynh đã Tụ Tinh thành công, cũng không biết ở trên Chử Thạch đại hội gặp nhau, hắn còn có mặt mũi nhắc tới chuyện này không."

Cẩu Hàn Thực bình tĩnh nói: "Trần Trường Sinh chưa từng đem chuyện này ra nói, rồi lại nói bại chính là bại, không dám liều mạng chẳng lẽ là vẻ vang ư? Chớ đừng nói chi là ta vốn đã nhiều tuổi hơn hắn, ở trên đường tu đạo đi trước một bước, lại có gì đáng giá kiêu ngạo chứ? Sư đệ ngươi lời ấy cực kỳ không ổn."

"Hắn chưa nói tới, nhưng tất cả mọi người đang nói... Giáo Hoàng tương lai, sách sách, thật là rất quanh vinh."

Quan Bạch phi vẻ mặt lãnh ngạo nói: "Sư huynh ngươi có lòng nhân hậu, không muốn làm mất mặt hắn, ta cũng mặc kệ, đến lúc đó nhất định phải đánh một cuộc."

Cẩu Hàn Thực lắc đầu nói: "Nếu thật có lòng hiếu thắng, không ngại đợi cùng Ma tộc khai chiến, ngươi cùng hắn so sánh xem ai giết được Ma tộc nhiều hơn."

Nghe được hai chữ Ma tộc, Lương Bán Hồ khẽ cúi đầu, Bạch Thái có chút bận tâm nhìn thoáng qua động phủ dưới ánh sao phía sau.

Lương Tiếu Hiểu cấu kết với Ma tộc, hắn là huynh đệ đồng bào với Lương Bán Hồ.

Về phần người trong động phủ... mẫu thân chính là Ma tộc.

Theo đạo lý mà nói, Cẩu Hàn Thực có thể nắm rõ chi tiết này, nhưng hắn cố ý không cố ý kiêng kỵ, bởi vì trong suy nghĩ của hắn, nếu cũng là Ly sơn đệ tử, nhất định sinh tử gắn bó, sớm chiều chung đụng, sớm đi đem những chuyện này nói toạc nói thấu đến không còn ai để ý, mới phù hợp kiếm đạo của Ly sơn.

Thấy không khí có chút trầm thấp, không biết là ai trêu ghẹo nói: "Nếu quả thật luận công giết địch, ta thấy bất kể là Tứ sư huynh hay là Trần Trường Sinh, chỉ sợ cũng không có biện pháp vượt qua lang tể tử kia, loại chuyện này cũng không phải là xem kiếm pháp của ai tốt hơn là được."

Vốn là muốn trêu ghẹo, kết quả không khí trở nên càng thêm trầm thấp.

Ở Ly sơn hiện tại, có mấy cái tên không thể nhắc tới .

Cửa động phủ từ từ mở ra, Thất Gian từ bên trong đi ra.

Nàng bây giờ đã đổi thành quần áo nữ trang, dư âm non nớt trên mặt, thân hình thon gầy, làm người ta cực kỳ thương tiếc.

Quan Phi Bạch nói: "Tiểu sư... Muội, đêm khuya sương lạnh, ngươi bệnh còn chưa hết, làm sao lại đi ra?"

Thất Gian nhẹ nói: "Ta nghe thấy các ngươi nhắc tới hắn."

Quan Phi Bạch khuyên nhủ: "Cho dù ở đại triêu thí đối chiến, lang tể tử kia thắng chúng ta mấy trận, nhưng ta đối với hắn cũng không có bất kỳ ác cảm, ngược lại, hắn là một trong số ít người mà ta bội phục, nhưng sư thúc tổ muốn tốt cho ngươi, hắn cuối cùng là một yêu nhân..."

"Vậy thì như thế nào?" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Thất Gian tràn đầy ý vị quật cường: "Mẫu thân của ta là công chúa Ma tộc, hắn có thể cưới, tại sao ta không thể gả cho Yêu tộc?"

Quan Phi Bạch cứng họng, lẩm bẩm nói: "Nhưng sư thúc tổ nói, hắn không sống được lâu."

Thất Gian khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên càng thêm tái nhợt, nói: "Chẳng lẽ lời của hắn nói nhất định sẽ đúng?"

Kể từ khi Tô Ly ra lệnh cấm túc, Thất Gian đã không gọi hắn một tiếng phụ thân nào nữa.

Cẩu Hàn Thực thở dài, chuẩn bị khuyên nhủ mấy câu.

"Không cần phải nói ."

Thất Gian thương tâm nói: "Nếu như đại sư huynh ở đây, nhất định hắn sẽ nghĩ biện pháp giúp ta, mà không phải giống các ngươi, chỉ biết đem ta giam ở trong núi."

...

...

Ly sơn sư thúc tổ đã đi, Ly sơn đại sư huynh cũng đã đi, không có ai biết hắn đi nơi nào.

Tiêu Dao bảng không có tên của hắn, thế gian tựa như không có ai tìm ra hắn.

Ở phương bắc cánh đồng tuyết xa xôi, có tòa quân trại không quá nổi danh, tên là Thất Lý Hề.

Tương truyền rất nhiều năm trước, nơi này là lãnh địa của Hề tộc, sau đó Hề tộc bị Ma tộc xuôi nam tàn sát sạch sẽ, quân đội loài người Bắc phạt đắc thắng, chiếm lại được nơi này.

Nơi này cự ly quân đội của Ma tộc gần nhất, cự ly nhân gian xa nhất.

Hôm nay, tướng quân cùng sĩ quan phụ tá trong quân trại triệu khai hội nghị cả đêm, sương khói lượn lờ , toàn bộ bọn họ mặt ủ mày chau .

Không phải Ma tộc lang kỵ lại tới quấy rầy giết người, cũng không phải là lương thảo phía sau đưa tới không kịp, ngược lại, những ngày gần nhất Thất Lý Hề rất là thái bình, ngay cả tửu quán trong thành bán rượu cũng bỏ thêm rất ít nước, các cường giả tu đạo thần tình lạnh lùng trên mặt cũng nhiều hơn rất nhiều nụ cười.

Đang giao phong cùng Ma tộc lang kỵ, du kỵ Thất Lý Hề liên tục đạt được nhiều trận thắng lợi khó tin.

Tướng quân cùng sĩ quan phụ tá lúc này buồn là vì tính toán chiến công cho chi du kỵ kia nhất là người quan quân thanh niên kia.