VĂN ÁN:
Con gái duy nhất của Phụ Quốc Đại tướng quân - Thẩm Vu, là một ma ốm, bệnh tật liên miên, thái y khẳng định rằng nàng sẽ không sống được quá hai mươi, Thái tử nhân đức tình nghĩa sâu nặng, dựa theo hôn ước lấy nàng làm phi, thề sẽ chăm sóc nàng đến một ngày cuối cùng.
Thẩm Vu nở mày nở mặt gả vào Đông cung, Đại tướng quân cảm động khắc cốt ghi tâm hoàng ân mênh mông, hai tay dâng lên binh quyền.
Đêm tân hôn của Thái tử phi, hoàng đế gán xuống phủ tướng quân tội danh mưu nghịch, Thẩm Vu cũng bị ban cho một ly rượu độc.
Sau khi chết, linh hồn của Thẩm Vu không tiêu tan, nàng nhìn thấy nam nhân mà nàng gọi là “tiểu hoàng thúc” kia đã thay nàng báo thù diệt môn, nhìn hắn ngồi trên xe lăn thủ đoạn quyết đoán chiếm lấy thiên hạ, nhìn hắn cả ngày lẫn đêm cầm bức họa của nàng thất hồn lạc phách.
Nam nhân ngày càng điên cuồng, rốt cuộc vào ngày giỗ của Thẩm Vu, truy phong nàng làm Hoàng hậu, cạy mở quan tài của nàng, tự sát ngay bên cạnh xương trắng của nàng.
Một lần nữa được trùng sinh, trở lại thời điểm trước khi được ban hôn.
Một ngày nọ Thẩm Vu ở trong cung ngoài ý muốn bị rơi xuống nước, Lăng Vương vô tình gặp được nên đã cứu nàng.
Toàn thân Thẩm Vu ướt đẫm, được Lăng Vương dùng áo choàng của bọc lấy, nàng sợ hãi vươn tay giữ chặt lấy áo bào của hắn, mắt hạnh khẽ nâng, trên lông mi còn đọng lại bọt nước.
“Điện hạ, ta sợ…”
Cánh tay dài của Lăng Vương vung lên, thuận tay kéo Thẩm Vu lên đùi mình, cánh tay cứng rắn như thép, siết chặt lấy vòng eo nhỏ bé yếu ớt của nàng, tựa như muốn hòa nàng vào trong cốt nhục của mình.
“Ai dám khi dễ nàng, bản vương thay nàng đòi lại.”
Eo thon liễu, nhẹ nhàng ôm chặt, một cái ôm này của hắn rốt cục cũng không thể buông tay.
____