Anh xốc người cô ngồi ngay lại. Cơ thể bao chứa dị vật bị xốc nảy vô tình đưa đẩy tạo ra nguồn khoái cảm chạy dọc cơ thể, Hiểu Ngư theo động tác của anh mà nhíu mày cam chịu.
_Bé ngoan, em nói gì tôi nghe?
Hiểu Ngư hiện tại bộ dạng chật vật vô cùng, tình huống gì đang diễn ra với cô vậy. Tiến không được lùi cũng chả ổn, cô dời tầm mắt hướng đi chỗ khác cố tình tránh né nhưng Quế Quân đã giữ cằm cô lại.
_Hum...?
Tay Quế Quân đặt ở mông cô vỗ nhẹ mấy cái nhắc nhở, cô vậy mà lại giật mình. Khuôn môi đỏ mọng cứ liên tục bậm cắn vào nhau, mấp máy như đứa trẻ tập nói. Lời vừa đến cổ họng bỗng dưng tuột mất.
_Khó quá nhỉ? Ừm ...được rồi không ép em nữa...
Quế Quân có hơi xịu mặt, mi mắt rũ xuống anh thở ra một hơi có chút ngán ngẫm. Kì lạ thay khi Hiểu Ngư đối diện với vẻ mặt này của anh trong lòng lại thấy bối rối vô cùng, không phải là giận rồi đó chứ.
Nghĩ lại thì cô cũng không phải, anh vì cô mà làm đủ mọi việc còn cô thì lúc nào cũng đắn đo suy nghĩ, chần chừ trong mọi việc, sợ khó cho bản thân.
Quế Quân đã ôm eo cô nhấc lên từ từ rút vật đang sưng to bên dưới ra, chỉ đơn giản là lui ra nhưng lại như nghiền nát hai vách thịt non trong động vậy. Hiểu Ngư nhăn mặt vì khoái cảm ập tới lấn át lí trí. Cô ỉu xìu gục đầu trên vai Quế Quân miệng nhỏ lại vô thức nỉ non vài tiếng.
_Hức...chho..chồng ơi, đừng..ha
Phút cuối cây gậy to lớn dọa người sắp được rút ra hoàn toàn thì khựng lại, Quế Quân hơi cúi đầu nhìn thân ảnh nhỏ nhắn đang dính chặt trên người mình, làn tóc đen rũ xuống vài sợi dính sát mặt cô, bờ lưng trơn nhẵn thỉnh thoảng lại cứng đờ. Bây giờ anh lại cảm thấy bụng dưới nóng đến tột độ, cổ họng lại lâng lâng cảm giác khô nóng. Dường như anh nghe cô nói gì đó...
_Em nói gì?
Anh hơi kéo người cô ra, nâng gương mặt đã tèm lem nước mắt lên chăm chú mà nhìn. Hiểu Ngư nói xong mặt chính như tôm luộc, liền xoay mặt sang hướng khác tránh đối diện với ánh nhìn chăm chăm từ người nào đó.
Quế Quân thật sự không nghe rõ, nhưng anh chắc chắn là cô đã nói điều mà anh muốn, có thể vậy. Chưa bao giờ buông xuôi mọi thứ và lần này cũng thế. Bàn tay anh siết chặt eo cô nâng lên rồi lại nhấn xuống đem vật lớn vừa định lui ra lần nữa tiến công chạm đến hoa tâm sâu thẳm.
Lực va chạm quá sức chịu đựng khiến Hiểu Ngư giật nảy lên, miệng há to mà thét lên một tiếng, âm thanh vang lên nghe ra nữa đau đớn xen lẫn kiều mị yếu ớt. Eo cô không ổn, với lực tay quá trớn của Quế Quân thì cô có chút đau, cơ mà đau đó đã thấm thía gì với cú thúc vừa rồi của anh chứ.
_Hức... Chú nhẹ...
Quế Quân chưa từng mạnh bạo với cô như thế. Bây giờ hoa h.uyệt trước sự kích thích to lớn trở nên co rút hơn bao giờ hết. Cơ thể đã mềm nhũn ra, bởi khoái cảm đan xen liên tục mà toàn thân lại nổi màu anh đào phơn phớt.
_Gọi tôi là gì ?
Quế Quân động eo liên tục đem cơ thể Hiểu Ngư hết nâng lên lại hạ xuống, tốc độ lại nhanh chạm bất thường. Thịt non mẫn cảm hai bên thi nhau áp chặt gậy lớn ấm nóng, một bên liên tục tiến tới tìm đường đi vào bên còn lại vẫn luôn co rút, hút lấy dị vật đầy gân guốc. Nữa muốn ngăn chặn nữa lại tham lam mà hút chặt, lực hút quá đỗi rõ ràng suýt chút bức Quế Quân buông súng đầu hàng, anh trả đũa cái miệng nhỏ bằng cách đánh xuống mông cô mấy lần khiến Hiểu Ngư xấu hổ đến tột độ.
Quế Quân vẫn chưa nghe được điều mình muốn hiển nhiên không bỏ qua. Anh đưa tay vuốt ngược lọn tóc rũ trước trán, gương mặt tuấn mỹ lại thêm hút hồn người.
Khoé mắt người đàn ông cong cong kết hợp với cánh môi mỏng hé mở lại thập phần quyến rũ. Anh liếc mắt nhìn xuống vành tai nóng đỏ của Hiểu Ngư mà câu môi cười nhẹ, điệu cười nhẹ tựa làn gió thu nhưng lại đưa theo nổi bất an đến đáng sợ.
Một người tiến công liên tục mang đến làn khoái cảm mạnh mẽ như con sóng dữ đánh tan hàng rào lí trí mỏng manh của Hiểu Ngư. Đầu óc cô trống rỗng không nghĩ nổi, bụng nhỏ gồ lên trông thấy bởi những lần cắm rút dữ dội của Quế Quân. Nơi giao hợp căng thành một vòng bao trọn gậy lớn, hạt châu đã bị trêu đến sung huyết bây giờ lại thê thảm hơn dưới tay anh. Hai người kết hợp không một kẻ hở, nhưng chất lỏng trong suốt vẫn liên tục chảy ra. Mật d.ịch nhớp nháp bị ma sát bởi lực cắm rút tạo thành bọt trắng mịn, sau đó lại được nước ấm rửa sạch theo động tác ra vào của anh.
Hiểu Ngư vẫn cắn chặt môi chịu đựng, mi mắt nhắm nghiền lại ngay cả nước mắt sinh lý cũng liên tục chảy ra thấm ướt bả vai Quế Quân.
_Nha đầu ngốc, mau gọi!
Hiểu Ngư cứ lắc đầu không muốn đổi lại là sự va chạm bất chấp từ Quế Quân mặc tiếng cô cầu van. Lực đưa đẩy cứ thay đổi suốt, hết nhanh rồi chậm lúc nông lúc sâu, vật lớn theo chuyển động rút ra ma sát với tường thịt khi sắp ra ngoài lại bất ngờ thúc ngược vào trong.
Liên tiếp như vậy rất nhanh cơ thể Hiểu Ngư đạt đến cao trào. Quế Quân vẫn di chuyển eo khiến cô không thể chịu nổi liền rên khóc cầu anh.
_Hức...chồng ơi...dừng. Không được nữa...dừng lại...