Trả Hết Tơ Hồng

Chương 12: Thành thân




Ngày tháng trôi nhanh, tôi cũng phải nhập phủ Kỳ thân vương. Nhìn bộ y phục tân nương đang treo trên giá khiến tôi có chút rối bời. Trong lòng không rõ là đang vui mừng hay lo sợ, mọi thứ cảm xúc cứ đang xen vào nhau đến khó tả

Nhìn những hình thêu cầu kì trên áo, ngỡ như giấc mơ. Áo gấm màu đỏ thêu mẫu đơn và hồ điệp bằng chỉ ngũ sắc, họa tiết sống động như thật. Tôi ngồi trước bàn phấn để chải tóc, trang điểm, đến kiểu tóc cũng được chăm chút kỹ lưỡng, trâm cài và lược vắt được gắn lên khiến tôi thấy có chút nặng nề. Mọi người bên cạnh đều tấm tắc khen

- Bộ y phục tân nương này thật là đẹp! Đường thêu tinh xảo thật đó!

- Tiểu thư, người xem Tố Tố cài trâm ở đây đã được chưa?

Tôi nhìn qua một chút

- Chỉnh sang bên này một chút giúp ta! Được rồi...

Quế bà bà hôm nay cũng có mặt để dẫn đoàn kiệu hoa đến phủ Kỳ thân vương, bà ấy cũng là người canh y cho tôi

- Canh y thôi Uyển Hoa tiểu thư, nếu không sẽ không kịp!

- Được...

Bộ y phục kia đến tận bốn lớp khiến cho tôi cảm thấy cả người như đang bị bó trong những tấm vải vậy. Người thắt nút, kẻ vuốt thân áo khỏi nhăn, qua qua lại lại chóng mặt vô cùng

- Rốt cuộc cũng xong rồi!

- Khăn che đầu, mau mang đến đây!

Quế bà bà nói rồi đón lấy khăn che đầu từ tay Liên Ý phủ lên đầu tôi, rốt cuộc cũng xong rồi. Bây giờ là lúc nhanh chóng ra kiệu hoa để kịp giờ lành



Phụ mẫu tôi và người ở Lạc phủ đều ra tiễn tôi lên kiệu hoa, đi trước là Quế bà bà, Liên Ý dắt tay dìu tôi ngồi vào kiệu hoa. Tiếng pháo bắt đầu nổ giòn, tiếng nhạc cũng vang lên, đi theo sau kiệu hoa tám người khiên là những rương hồi môn của tôi được gia đình chuẩn bị. Đi qua mỗi góc phố, ai nấy đều trầm trồ vì sự lộng lẫy và xa hoa này, chỉ riêng tôi trong lòng hồi hộp biết bao

********* Phủ Kỳ thân vương********

Ở phủ Kỳ thân vương, người người ra vào tấp nập, những bàn rượu đã được chuẩn bị sẵn, tân lang cũng đã sẵn sàng. Người người nôn nao muốn nhìn thấy dung mạo của tân nương xinh đẹp ra sao mà lại khiến Kỳ thân vương động lòng như vậy

Bách Tùng cũng nôn nóng không kém, từ sớm đã thay sẵn y phục hết ra rồi vào trông chờ kiệu hoa đến. Gương mặt y cũng không giấu được nỗi hạnh phúc, chẳng ai nghĩ là do thái hậu hối thúc nên mới thành thân cả

Tiếng kèn nhạc từ xa vọng lại, có người chạy vào báo tân nương đã đến, dây pháo lớn đã được châm ngòi. Kiệu hoa cũng đã dừng trước cổng phủ, Kỳ thân vương cũng ra ngoài đón tân nương

Tôi được Quế bà bà dắt tay vào trong, Liên Ý theo sau tôi để giúp nhấc y phục, từng bước từng bước đi vào bên trong

- Bước qua chậu lửa, xua đuổi tai ương...bước qua yên ngựa, may mắn viên mãn!

Tôi được đưa vào bên trong đại sảnh, nghi lễ bái đường cũng bắt đầu rồi, người người vui vẻ, háo hức xem hôn lễ

- Tân lang, tân nương bái thiên địa...bái!

Chúng tôi cuối đầu bái thiên địa, mớ trang sức trên tóc thật sự làm tôi thấy khó chịu vì vướng víu

- Tân lang, tân nương bái cao đường...bái!

Chúng tôi cuối đầu bái thứ hai để tạ ơn sinh dưỡng, vậy là hôn lễ sắp thành rồi sao, tôi cứ mơ hồ như vậy, mọi thứ diễn ra quá nhanh



- Tân lang, tân nương đối bái...bái! Lễ thành!

Liên Ý bên cạnh đỡ tôi đứng dậy, Kỳ thân vương cùng tôi vào phòng tân hôn. Sau khi đưa tôi về phòng, chàng ấy đã trở ra ngoài để đón tiếp khách đến mừng cưới. Trong phòng chỉ còn tôi và Liên Ý, tôi cũng có chút mệt mỏi nhưng vẫn phải ngồi trên giường chờ đến khi chàng ấy quay lại. Tôi nhỏ giọng gọi Liên Ý

- Liên Ý...muội còn ở đó không?

- Nghĩa tỷ, muội đây! Có chuyện gì sao?

- Ta có thể tháo khăn che mặt ra một chút không? Nó làm ta khó chịu quá!

- Một chút sao? Muội nghĩ là được! Để muội giúp tỷ!

Liên Ý tháo khăn che mặt xuống cho tôi, cảm giác dễ chịu hơn một chút rồi! Suốt cả ngày vẫn chưa ăn gì, tôi sắp không chịu được rồi. Nhìn ra phía cửa sổ, nền trời cũng nhuộm màu xanh tím, gió cũng đã dịu hơn vài phần vì không còn nắng, suốt cả ngày rốt cuộc tôi cũng hít được một chút không khí thoải mái rồi

Nhìn một lượt căn phòng lớn này có cách bày trí trang nhã, không quá xa hoa như lời đồn trong thiên hạ vẫn nói. Điều khiến tôi tò mò là nét chữ trên bức hoành phi kia, bốn chữ “ Bách Niên Hảo Hợp” uyển chuyển mà dứt khoát, mạnh mẽ nhưng mềm mại thật khiến người ta thích thú. Bên kia còn có một mành châu ngăn giữa thư phòng rộng với phòng ngủ, tủ áo và bàn phấn cũng được ngăn thành một khu riêng. Bên ngoài khung cửa sổ nhìn thấy một cây đào treo đầy vải lụa đỏ, trong cũng không tệ

Tôi tò mò hỏi Liên Ý

- Kỳ thân vương đã ra ngoài rồi sao?

- Tam gia đã ra ngoài rồi ạ! Chút nữa khi tiệc tàn sẽ trở lại! Dù sao đêm nay hai người cũng...

- Muội xấu xa...còn dám trêu chọc ta? Để xem ngày mai ta phạt muội thế nào?

Liên Ý không đáp chỉ cười nhẹ, mặt tôi thoáng chốc đỏ lên và có cảm giác nóng bừng