Linh rất nhanh đã có mặt tại công ty để đi cùng cô đến bệnh viện.
Sau khi đưa mẫu tóc cho bác sĩ, cả hai cùng ngồi chờ đợi kết quả xét nghiệm.
Khoảng 35 phút sau đó vị bác sĩ lúc nãy đã đem ra kết quả xét nghiệm ADN của Gia Minh và Gia Tuấn.
"Theo như kết quả xét nghiệm cho thấy, hai người họ không có quan hệ huyết thống." vị bác sĩ nói.
"Cảm ơn bác sĩ." cô đáp lại rồi nhanh chóng ra khỏi bệnh viện. Vào trong xe, cô vội xem lại kết quả một lần nữa.
"Vậy là đúng như tôi dự đoán, nhưng mà ba ruột của Gia Minh là ai?" Linh thắc mắc.
Mộc Nhi khi xem xong kết quả cũng không khác gì Linh, cô cũng rất thắc mắc về ba ruột của cậu bé ấy.
Vy Vy thật đúng là một người phụ nữ có quá nhiều thủ đoạn, dám lừa cả mẹ chồng của cô về thân phận thật của con trai cô ta.
"Có kết quả này trong tay, tôi đã có thêm một bằng chứng nữa để vạch trần cô ta." Mộc Nhi cất lời.
Trong lúc cô đang lái xe, Linh ở kế bên vội lên tiếng hỏi: "cô chủ à, liệu sau khi mọi việc sáng tỏ, cô...cô có định quay về với cậu chủ không?"
Nghe thấy câu hỏi này, Mộc Nhi không để cô gái này chờ đợi lâu. Cô đáp: "Mọi thứ đã kết thúc rồi, nếu là trước đây tôi sẽ muốn cho Kris có một gia đình thật hạnh phúc nhưng bây giờ tôi nghĩ lại..."
Cô nở nụ cười rồi tiếp lời nói còn dang dở: "Không cần có anh ấy tôi vẫn có thể chăm sóc tốt cho thằng bé. 4 năm qua cuộc sống của tôi vẫn ổn, vậy tại sao lại phải như con thiêu thân lao vào đống lửa?"
Những lời cô nói Linh cũng đã hiểu được lựa chọn của cô thế nào, miễn là sự lựa chọn này đem lại cho Mộc Nhi cảm giác thoải mái.
Cô chủ của cô đã đau về thể xác lẫn tinh thần khi ở bên hắn, bản thân cô cũng thấy tiếc cho hai người họ.
Dù sao thì họ cũng rất đẹp đôi, nếu không có Vy Vy xuất hiện có lẽ bây giờ cả hai người sẽ rất hạnh phúc.
...
Mộc Nhi quay về công ty, vừa vào đến bàn làm việc của mình đã thấy mọi thứ rất bừa bộn.
Theo như trí nhớ của cô, hôm trước khi tan làm cô đã dọn dẹp gọn gàng. Sao bây giờ lại bừa bộn thế này?
Cô cặm cụi dọn dẹp lại đống đồ bừa bộn đó.
Mọi thứ đã được gọn gàng, Mộc Nhi mở máy tính lên để làm việc.
Cô vào tìm kiếm những bản thảo trên máy của mình nhưng hộp thư lại hoàn toàn trống rỗng, tất cả thiết kế cho bộ sưu tập lần này điều mất tích không một dấu vết.
Không thể nào trùng hợp đến vậy, bàn làm việc thì bừa bộn, hộp thư thì bị xoá.
Chắc chắn điều này có người cố tính phá cô.
Mộc Nhi cặm cụi tìm cách để thu hồi lại mọi thứ, cuối cùng thì ông trời cũng không phụ lòng người.
Cô như thở vào nhẹ nhõm khi lấy lại được những bản thảo thiết kế của mình. Ngoài ra cô cũng đổi luôn mật khẩu máy tính.
Không rõ ai đã biết mật khẩu máy tính của cô mà lại làm ra việc quá đáng như thế.
...
Đến chiều, khi tan làm. Mộc Nhi vẫn như mọi ngày xuống lấy xe.
Vừa mở cửa định bước lên xe cô đã thấy phía trước đầu xe có một vết xước dài kèm theo một bệt màu đỏ.
Loại chất đó có vẻ là sơn thì phải, cô đang định gọi điện thoại báo cho Gia Tuấn về những việc này thì nghe giọng anh ở phía sau lưng.
"Cô còn chưa về sao?"
Mộc Nhi xoay lưng lại, thấy anh đang đi tới chỗ mình. Cô nói: "vừa định tìm anh, cũng may là gặp anh ở đây."
"Có chuyện gì?" anh hỏi lại.
Mộc Nhi chỉ cho anh về vết xước ngay đầu xe của cô, ngoài ra cô cũng không quên nói mọi chuyện lúc sáng.
"Cô yên tâm, tôi sẽ điều tra mọi thứ. Kẻ nào dám dở trò nhất định tôi sẽ xử lý thật nặng."
Trước khi vào làm anh đã đưa ra luật của công ty, xem ra bây giờ có người đã cố tình làm trái ý rồi. Anh nhất định sẽ phạt kẻ đó thật nặng.
Đây cũng là lần đầu tiên công ty của anh có những chuyện như vậy, liệu người đó làm như vậy là có mục đích gì?
...
Ba của Tử Nhiên đang ngồi ngoài sân vườn uống trà cùng con gái của mình.
"Tử Nhiên." ông buông tách trà trên tay đặt xuống chiếc bàn.
"Có việc gì vậy ba?"
"Sau này con có muốn ba gả con cho ai cũng phải lựa chàng trai nào yêu thương con thật lòng, đừng để...giống như chị gái con bây giờ."
Dù biết là Tử Nhiên còn trẻ, con bé vẫn muốn cuộc sống độc thân nhưng ông sợ khi yêu, con bé lại lựa phải người không đàng hoàng.
Kết cục thì sẽ giống Mộc Nhi bây giờ, làm mẹ đơn thân có biết bao nhiêu áp lực đè nặng lên người.
"Ba đang buồn chuyện của chị con?"
"Có một chút, không ai lại muốn thấy con cháu mình rơi vào hoàng cảnh này." nói đến đây, đôi mắt của ông rũ xuống.
Tử Nhiên nhìn biểu cảm trên gương mặt của ba, cô cũng cảm thấy thương ông nhiều hơn. Ba cô, tuy nóng tính nhưng ông ấy là người sống rất tình cảm.
Mộc Nhi lúc này cũng vừa về đến nhà. Cô đậu xe gọn vào một góc trong sân.
Bước xuống xe vừa gặp ông đã vội cúi đầu chào rồi đi nhanh về phòng để tắm rửa.
Bên trong phòng tắm, cô ngồi ngâm mình thật lâu vì mỗi khi căn thẳng, chỉ có cách này khiến cho cô cảm thấy thoải mái hơn đầu óc hơn.
'Ting...ting.' tiếng chuông điện thoại làm cho cô giật mình, Mộc Nhi với tay lấy chiếc điện thoại mở hộp tin nhắn ra xem.
[Con khốn! mày sẽ phải chết.]
Một dòng tin nhắn đe doạ từ số điện thoại lạ gửi đến khiến Mộc Nhi có chút lo lắng.
'Là ai đang muốn hại mình? nó có liên quan đến kết quả kiểm tra đó không'