Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 7




“Alex nói với tớ rồi, cậu ý gọi, cậu mới nhớ tới thăm tớ, nếu không chắc quên luôn thằng bạn này rồi.” Max nói.

Tony liếc mắt trừng Alex một cái.

Max nói: “Tony cậu định tính thế nào? Không có chuyện bỏ qua đâu đấy.”

“Hôm nào tớ mời cậu đi ăn ở nhà hàng nướng Hàn Quốc là được chứ gì? Không phải cậu vẫn thích tới đó ăn sao?” Tony nói.

“Tha cho cậu lần này.” Max nói.

“Tony cậu định trở thành một anh nông dân đấy à?” Alex vẫn im lặng từ đầu lúc này lên tiếng hỏi Tony.

Tony ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn máy tính nói:

“Thì biết làm sao bây giờ? Học không được, đi làm thuê thì tớ không quá thích, chỉ có ở nhà làm nông thôi. Mà công việc ở trang trại cũng rất bận. Một mình cha mẹ tớ làm không hết. Mà cậu thấy trong người thế nào rồi Max?”

Alex nghe vậy cũng không nói gì.

Max nói: “Mấy chỗ bị đốt vẫn còn đau.”

Alex nói: “Cho đáng đời ai bảo cậu chọc vào chúng làm gì?”

Max nghe vậy có chút không vui cầm cái cốc nhựa đầu giường nén Alex một cái nói: “Mà hôm nào các cậu giúp tớ báo thù lũ ong đấy mới được. phải đót chụi chúng tớ mới hả giận.”

Alex nhìn Max như thằng khùng nói: “Cậu xui dại bọn tớ đấy à? Muốn bọn tớ giống cậu vào viện sao?”

Max nói: “Thế các cậu không định báo thù cho tớ? chúng ta mặc đồ bảo hộ vào thì còn sợ gì mấy con ong bắp cày ý nữa.”

Alex nghĩ nghĩ nói: “Ừm, cũng có lý.”

Tony nói: “Cậu lại muốn nằm viện tiếp sao? Có khi lần này ra nghĩa trang nằm luôn đấy khỏi cần đi viện.”

Nghe vậy Max định phát hỏa với Tony một trận ai ngờ lại nghe được Tony nói.

“Tổ ong đó tớ giải quyết rồi. Chúng không còn tồn tại nữa, thù cậu coi như được báo rồi.” Tony nói.

Max khá là ngạc nhiên cậu có chút không tin hỏi. “Cậu nói thật chứ?”

Tony nói: “Tớ nói dối để làm gì? Không tin mai cậu bảo Alex ra chỗ cây sồi xem. Xem có còn tổ ong bắp cày ở đấy không.”

Max nghe vậy thì tin tưởng Tony cười nói: “Vụ nhà hàng nướng Hàn Quốc coi như xong.”

Tony nói dối như cuội, nếu Max biết Tony không những không tiêu diệt tổ ong bắp cày báo thù cho cậu ta, mà còn thu phục tổ ong đó thành sủng vật của mình, trong đó có những con ong đã đốt cậu đến nhập viện thì không biết Max sẽ làm gì Tony đây.

Alex nói: “Tony cậu làm cách nào vậy?”

Tony nghĩ đại nói: “À tớ nhân lúc trời tối tiêu diệt chúng.”

“Nhưng bằng cách nào?” Mã nói.

Tony nghe vậy, cậu không biết phải nói gì. Đúng lúc này có một tin nhắn từ FB đến. Tony kích vào xem thì thấy vài dòng tin nhán và một bức ảnh nóng bòng.

Dòng tin nhắn là gì Tony cũng không có đọc mà cậu chỉ chú ý tới bức ảnh, một cô gái trẻ trạc tuổi cậu ăn mặc rất là sex.

“Max cậu được đấy mới ra viện đã câu dẫn con gái nhà người ta rồi? Người trong ảnh không phải là Anna đội trưởng đội cổ vũ sao?”

Max lúc này cũng nhìn thấy hình ảnh trên màn hình máy tính. Max chột dạ bật dậy định chạy ra tắt đi, thì bị Alex chắn lại nói:

“Đâu để tớ xem?”

Max luống cuống nói: “Tony tắt mau, chết tiệt sao mình có thể quên thoát ra chứ.”

Alex nói: “Max cậu như vậy là không được.”

Mã cả giận nói: “Sao lại không được?”

Alex nói: “Từ bé chúng ta vẫn luôn chia sẻ mọi thứ với nhau. Không phải sao?”

Max tức giận nói: “Chia cái đầu cậu. Người yêu chia sẻ được sao?”

Alex lúc này đã xem được ảnh của Anna gửi cho Max nói: “Max không ngờ cậu lại có thể dụ dỗ được Anna. Cô ý chính là Queen của đêm dạ hội cuối cấp. Nhưng sao hôm ý tớ không thấy cậu mời cô ý khiêu vũ?”

Tony nói: “Alex cậu biết đấy Max trông to con vậy thôi nhưng lại mêm yếu như con gái. Cậu ý dám mời Anna kiêu vũ trước mặt toàn trường?”

“Max, Anna gửi cho cậu một bức ảnh đẹp như vậy, cậu có hay không cũng chụp một bức ảnh bụng sáu múi gửi lại đáp lễ. Nếu không thì không được lịch sự à.” Alex trêu đùa Max nói.

Đến lúc này thì Max cũng chỉ còn có nước để cho Alex và Tony muốn nói gì thì nói.

Tối đó ba người trò chuyện với nhau tới tận khuya. Ba người nói rất nhiều chuyện, từ những chuyện từ khi còn bé tý cho tới những dự định trong tương lai của riêng mỗi người.

Tony có cảm giác như được trở lại những ngày thơ ấu khi ba người thường xuyên ở cùng nhau, chơi đùa và cãi cọ. Ai rồi cũng phải lớn, thời gian họ dành cho nhau cũng không nhiều như trước. Nhưng tình bạn đó thì không hề phai mờ, nó càng trở lên gắn bó sâu đậm hơn. Ít gặp nhau không có nghĩa là xa cách.