Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 113: Mua xe (1)




Ánh nắng chói chang mùa hè dần tràn vào căn phòng, lay Tony tỉnh giấc, cắt ngang giấc mơ dài diễm lệ. Tony lơ mơ nghe thấy những tiếng cười đùa hỗn độn bên dưới nhà. Vặn vẹo người trên giường vài cái, Tony rời giường đi vào nhà vệ sinh.

Vài phút sau bên trong phòng bếp.

“Em dậy rồi à!” Nhìn Tony tiến vào phòng, Mia nhẹ nhàng nói.

“Cũng gần 10 giờ rồi còn gì. Chào mọi người!” Tony trả lời Mia, đồng thời cất tiếng chào các cô gái. Rồi tiến tới chiếc tủ lạnh mở ra lấy nước uống.

Uống nước xong, vừa quay người lại, thấy mấy người Valentina đều đang trố mắt nhìn mình. “Mấy cô nhìn gì thế?” Tony thấy khó hiểu lên tiếng hỏi.

“Em tự nhìn mình xem.” Mia cười nói, trong khi tay vẫn không ngừng lật các miếng thịt bò đang được nướng trên bếp.

Tony cúi xuống nhìn mình. “Oh...” Cậu thốt lên một tiếng khi nhìn thấy mình không mặc gì. Ngẩng đầu lên cười nói: “Tưởng chuyện gì... Đêm qua mấy cô cũng nhìn thấy rồi mà... hôm nay làm gì mà ngạc nhiên như vậy.”

“Nhưng...” Valentina không biết phải nói sao. Đã ngủ cùng Tony, vì vậy họ sẽ không ngại việc Tony trần truồng trước mặt mình. Thật ra Valentina và mấy cô gái là đang ngượng ngùng với Mia thì đúng hơn. Dù sao đây cũng là bạn trai của cô.

“Đừng nói, sau này các cô không ngủ cũng tôi đấy. Có một đám phụ nữ xinh đẹp như các cô ở bên cạnh, mà không được làm gì, tôi nghĩ mình không làm được.” Tony vừa nói vừa tiến tới chiếc bàn ăn, ngồi xuống chiếc ghế còn trống. Nói xong cậu cũng không quan tâm đến thái độ của mấy cô gái ra sao, mà cầm lấy mấy chiếc bánh quy trên bàn bắt đầu ăn, bởi cậu đang khá là đói bụng.

Các cô gái nghe Tony nói vậy đều nén nhìn về phía Mia, quan sát thái độ của cô, nhưng thấy Mia vẫn thản nhiên không nói gì, họ liền biết Mia cũng không để tâm đến chuyện này. Đối với họ chuyện ngủ với Tony không phải vấn đề gì lớn. Mấy cô gái chỉ cần Tony giữ lời hứa của mình với họ, thì việc ngủ với cậu không phải chuyện gì quá khó khăn mà họ không thể chấp nhận.

Thịt trên bếp đã chín, Mia gắp hai miếng thịt bò lớn vào đĩa cùng với một ít khoai tây mang đến cho Tony, cô nói: “Của em đây. Có đủ không? Hay chị làm thêm cho em vài quả trứng ốp?”

“Cứ vậy đã... ăn mấy cái bánh quy hiện giờ làm em hơi khát.” Tony nói.

Mia nghe vậy nói: “Để chị lấy nước cam cho.” “Không cần. Em thích cái khách... chị cũng biết đấy.” Tony cười gian nói, rồi kéo Mia ngồi vào lòng mình.

Mia vừa ngồi vào lòng, Tony liền vén áo cô lên một cách thuần thục. Hai bàn tay to nóng rực tóm lấy hai bầu vú căng tròn, hai ngón tay linh hoạt qua lại vò nhẹ vân vê nụ hoa, hơn nữa bàn tay to còn cố ý xoa bóp vài cái, lập tức khiến cho hai nụ hoa bắt đầu chảy ra những giọt sữa.

Tony nhìn thấy vậy cười sảng khoái nói: “Mia, sữa của chị bắt đầu chảy ra rồi.” Nói rồi, Tony đưa đầu lưỡi khẽ liếm một chút. Hương vị nhàn nhạt tràn ngập trên đầu lưỡi, đầy kích thích khiến Tony không kìm được há miệng ngậm chặt một nụ hoa nhấm nháp, bú mút như trẻ con, hận không thể nuốt cả bầu vú no đủ của cô vào trong miệng. Bàn tay còn lại vẫn nắm lấy bầu vú kia nhẹ nhàng xoa bóp.

Thoải mái làm những gì mình thích, Tony không hề bận tâm đến bên cạnh mình còn có sáu cô gái khác. Bởi trong lòng cậu thì sớm muộn gì họ cũng sẽ quen với việc này.

“Ưm...” Mia cong người trước những cái mút mạnh của Tony. Ánh mắt cô lướt qua đám người Valentina, đang ngây như phỗng, ngồi quanh nhìn ngây ngốc. Cô có chút ngượng ngùng nhìn họ, rồi lấy hết cảm đảm mở miệng ra nói: “Kệ cậu ta, các cô ăn đi kẻo đói...”

Bú được một lúc Tony ngừng “uống sữa” nói: “Đúng rồi, chị đi thay quần áo đi, một lúc nữa chúng ta đi mua xe.”

Mia hơi ngạc nhiên nói: “Em muốn đổi xe?” Tony nói: “Chị cũng sắp phải đi dậy rồi? Em định mua xe cho chị, Nếu cứ đi phương tiện công cộng, thì việc đưa đón William sẽ rất vất vả.”

Mia nghe vậy nghĩ, sự nghiệp của Tony mới khởi đầu, còn rất nhiều thứ phải đầu tư. Mia không muốn Tony tốn kém thêm vì mình, cô nói: “Không cần đâu chị đi xe buýt cũng được. Em để tiền đó mà mở rộng việc kinh doanh.”

“Chị đừng bàn lùi, em mua nó cho chị cũng là có việc cần dùng.” Tony nói rồi nhìn về phía Valentina nói tiếp: “Em còn cần chị giúp em đưa họ ra khỏi thành phố nữa. Một chiếc xe của em là không đủ, hôm trước phải cố chen chúc mới đủ chỗ. May lúc ý trời đã khuya, không gặp cảnh sát.”

“Em định đưa họ đi đâu? Nếu chưa có chỗ, cứ để họ ở tạm đây vài hôm đã.” Buổi sáng sau khi trò chuyện cùng mấy cô gái. Dù chỉ mới nghe chút ít từ họ, Mia đã cảm thấy mấy người Valentina thật đáng thương. Cô không nghĩ được họ phải trải qua nhiều chuyện kinh khủng như vậy.

“Ở đây, họ sẽ không thể đi ra ngoài. Sống như vậy quá gò bó. Em định đưa họ về gần nhà mình. Em đã có một chỗ cho họ ở tạm rồi. Ở đó họ có thể ra ngoài, chỉ là loanh quanh trong trang viên nhưng cũng thoải mái hơn là ở mãi trong bốn bức tường. Với lại, ở đây lâu, sẽ gây nguy hiểm cho chị và William.”

“Đúng đấy chị Mia.” Valentina và các cô gái nói.

Tony nói: “Chị cũng đừng lo lắng chuyện tiền bạc, ngày hôm qua em tiện tay còn cầm đi của đám đó một ít tiền. Cũng đủ để mua vài chục chiếc xe?”

“Nhiều như vậy?” Mia nghe vậy theo bản năng hỏi, chứ cô cũng không quan tâm xem Tony lấy được bao nhiêu.

“Thực ra em cũng không biết là bao nhiêu, chắc có vài triệu đô đi. Đợi em đi lấy rồi đếm thử xem sao. Nhắc tới làm em cũng đang rất tò mò về số tiền đó đây.” Tony nói rồi chạy đi lấy hai cái túi tiền ngày hôm qua.

Sau đó mọi người xúm vào cùng với Tom đếm số tiền có trong hai chiếc túi.

Sau một hồi kiểm đếm Tony vui vẻ ra mặt nói: “Ba triệu, bảy trăm nghìn đô la. Tên quản lý đó cũng không có nói dối chuyện này.”

“Chị Mia, chị muốn mua xe gì?” Tony sau khi biết được chính xác số tiền mình có cậu quay ra hỏi Mia.