Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tống Tiên Hành

Chương 61: Quan Sát Chiến Đấu




Chương 61: Quan Sát Chiến Đấu

Nữ đệ tử Huyết Sát Tông dường như thấy Nhạc sư huynh ra tay toàn lực ngay từ đầu thì chẳng những không chút bất ngờ mà còn cực kỳ hưng phấn liếm liếm môi.

Trên tay nàng cũng xuất ra một cây đại chùy cùng Nhạc sư huynh đọ sức không chút rơi xuống hạ phong. Chỉ thấy nàng xoay đại chùy trong tay đánh ra từng đạo cuồng phong thi nhau đập thẳng vào những vị trí hiểm yếu của Nhạc sư huynh.

Nhạc sư huynh thấy vậy không chút hoang mang triệu hồi ba thanh tiểu kỳ tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, lượn lờ chung quanh người hình thành một tầng ánh sáng vững chắc đem toàn thân hắn che chắn không để lộ ra chút sơ hở nào.

Nữ tử Huyết Sát Tông thấy vậy thì gương mặt âm trầm, hét lớn một tiếng, đột nhiên thân thể trong chớp mắt bành trường, vô số hắc khí từ trong hai đầu ngón tay của nàng gào thét dũng mãnh lao tới, điên cuồng đánh vào vòng phòng hộ của Nhạc sư huynh.

Những hắc khí này dường như có loại đặc tính ăn mòn nào đó, vừa bám lên trên tầng ánh sáng do ba tiểu kỳ tạo nên liền làm cho tầng ánh sáng này thấy mắt thường liền ảm đạm đi một chút.

Sắc mặt Nhạc sư huynh trở nên khó coi, pháp quyết trong tay lại không chút nào chậm chạp. Sau lưng hắn ba thước trong tích tắc xuất hiện một cái hồ lô.

Hồ lô này lớn bằng bàn tay, toàn thân đen sẫm, theo pháp quyết của Nhạc sư huynh liền có trận trận gầm rú âm thanh truyền tới.

Chỉ thấy bên trong hồ lô một đạo tia sáng lóe lên, mang theo thanh sắc quang mang nhỏ bằng ngón tay nhắm thẳng vào nữ tử Huyết Sát Tông ‘xoẹt’ một tiếng lao nhanh mà đi.

Nữ tử Huyết Sát Tông trong chớp mắt nhìn thấy cảnh này, vậy mà gầm lên một tiếng, há mồm phun ra một hồng sắc viên cầu ý đồ đón đỡ thanh sắc quang mang, còn bản thân nàng thì dậm chân một cái, lập tức cả lôi đài dường như bị chấn động một chút, thân hình nàng vậy mà nhảy lên cao ba bốn mét.

Quả nhiên, khối hồng sắc viên cầu vừa chạm đến thanh sắc quang mang liền bạo liệt thành bụi phấn, mà thanh sắc quang mang cũng thành công bị chậm lại một chút, dưới sự nhảy lên tránh né của nữ tử vậy mà lại bắn vào khoảng không.

Nữ tử Huyết Sát Tông tuy nhảy lên tránh né, nhưng thế công đối với Nhạc sư huynh lại không hề gián đoạn. Hắc khí trong tay nàng giờ đây đột nhiên dưới sự thôi động, càng thêm tăng cường thêm vài lần.



Vòng bảo hộ quanh người Nhạc sư huynh cũng vì đó mà thu hẹp lại một chút.

Nhạc sư huynh sắc mặt khó coi, cắn răng một cái, lập tức pháp quyết trong tay khẽ biến đổi liên tục. Mà theo pháp quyết biến đổi, gương mặt của hắn cũng trong phút chốc trắng bệch.

“Xoẹt~Xoẹt~Xoẹt~”

Nhạc sư huynh điểm tới một chỉ, lập tức từ trong hắc sắc hồ lô liên tục bắn ra ba đạo thanh sắc quang mang.

Khác với lần trước, lần này thanh sắc quang mang vừa sáng vừa nhanh, mỗi một đạo đều to gấp ba lần đạo thanh sắc quang mang đầu tiên, tạo thành hình tam giác đem nữ tử Huyết Sát Tông đường lui toàn bộ phong tỏa, gầm thét bay tới.

Mà Nhạc sư huynh cũng không dừng lại, ngay khi ba đạo thanh sắc quang mang thô to vừa ra, hắn liền há mồm phun ra một ngụm máu tươi hướng về phía trước chém mạnh.

Trong tích tắc, nữ tử Huyết Sát Tông ánh mắt chấn kinh, lập tức làm ra ứng phó.

Ba đạo thanh sắc quang mang vừa bay tới, nàng liền không chút do dự cắn răng, lựa chọn thu hồi hắc khí t·ấn c·ông Nhạc sư huynh mà biến nó đành một đại hắc thuẫn ngăn trước người, đồng thời tay còn lại vỗ túi trữ vật định lấy ra thứ gì đó nhưng còn chưa kịp làm gì, liền cảm thấy cơ thể như rơi vào hầm băng.

Một cảm giác sinh tử xông thẳng l·ên đ·ỉnh đầu khiến cho nàng kinh hồn táng đảm, dùng toàn bộ hết sức bình sinh vậy mà trong một tích tắc nghiêng người né tránh.

“Uỳnh~”

Một thanh đại đao tràn ngập khí tràng đỏ rực trong tích tắc chém xuống, một âm thanh đinh tai nhức óc truyền khắp bốn phương.



Bụi mù cùng đất đá vung vãi khắp nơi, huyết quang tràn ngập.

Lôi đài bị vết chém này phá ra một cái rãnh thật sâu làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.

Mà hướng về vị trí của nữ tữ Huyết Sát Tông nhìn lại, giờ phút này nàng nửa bên người bị gọt xuống, một bên cánh tay đã bị chặt đứt lìa, máu tươi ào ào chảy ra. Gương mặt nàng tràn ngập chấn kinh cùng hoảng sợ, khóe miệng máu tươi òng ọc chảy.

Nhạc sư huynh cảm thấy chung quanh cơ thể không còn chút áp lực nào, ánh mắt lóe lên một tia sát ý, nhấc chân nhanh như chớp tiến tới, đưa tay chộp lấy hỏa đao liền một đem nữ tử này triệt để diệt sát.

“Ta…nhận….thua.”

Nữ tử nhìn thấy Nhạc sư huynh ào ào lao tới, dùng chút khí lực cuối cùng thốt ra.

Ngay khi chữ ‘thua’ vừa nói ra, thì đao mang trong tay Nhạc sư huynh đã tới đỉnh đầu của nàng, sau đó ‘sạt’ một tiếng chém vào khoảng không bên cạnh.

“Trận đầu tiên, Đạo Huyền Môn thắng!”

Khinh Nhu trưởng lão nở nụ cười hài lòng tuyên bố.

Mà Nhạc sư huynh hướng về Huyết Sát Tông chắp tay một cái, phi thân bay khỏi lôi đài.

Bên phía Đạo Huyền Môn lập tức tiếng hoan hô cùng khen ngợi truyền ra, Nhạc sư huynh mặc dù khuôn mặt có chút trắng bệch nhưng lại rất vui vẻ, lấy ra mấy viên đan dược cùng linh thạch đi đến một bên bắt đầu hồi khí.



Mà đối lập với Đạo Huyền Môn hân hoan là Huyết Sát Tông trầm mặc.

Nữ tử Huyết Sát Tông được mấy người mang khỏi lôi đài, ánh mắt cả đám Huyết Sát Tông đệ tử đều cực kỳ oán độc nhìn về phía Đạo Huyền Môn.

Trận thi đấu đầu tiên cứ như vậy kết thúc.

Lôi đài sau khi được mấy vị trưởng lão dùng thần thông phục hồi lại như cũ thì lại tiếp tục trận đấu thứ hai.

Có tấm gương ở trận đấu đầu tiên, những trận đấu tiếp theo, đệ tử hai bên không chút nào lưu thủ, vừa tiến vào lập tức thi triển đại chiêu, trực tiếp liều mạng cùng đối phương.

Phía Huyết Sát Tông ra tay cũng theo đó độc ác lên, liên tiếp ba trận tiếp theo đều giành thắng lợi. Thậm chí còn có một đệ tử Đạo Huyền Môn bị g·iết c·hết t·ại c·hỗ, hình thần câu diệt.

Tống Phong ngồi ở một bên, nhận thấy song phương đã bắt đầu g·iết đỏ mắt, trong lòng càng thêm âm trầm.

Theo thời gian, Tống Phong cũng dần dần nhận thấy Huyết Sát Tông công pháp thường thường đều dùng đến huyết khí lực lượng thôi động, chẳng những công pháp kỳ lạ mà còn có sự quỷ dị biến ảo khó lường.

Ví dụ như trận đấu thứ hai, một gã tu sĩ Huyết Sát Tông mang theo quỷ diện che lấp khuôn mặt, vậy mà trực tiếp tế ra một thanh hắc kỳ, bên trong có vô số quỷ hồn. Những quỷ hồn này chẳng những có nhân hồn mà còn có yêu hồn, uy lực cực kỳ quỷ dị. Không những có khả năng trấn áp thần hồn mà còn làm ô uế pháp bảo kẻ khác, khiến cho người bị t·ấn c·ông khó lòng phòng bị.

Còn ở trận đấu thứ năm, một gã đại hán bên phía Huyết Sát Tông vậy mà trực tiếp hiến tế huyết khí sinh mệnh bản thân, triệu hồi một thanh Ma kiếm đen kịt đánh đệ tử phía Đạo Huyền Môn trở tay không kịp.

Đủ loại công kích quỷ dị như vậy, khiến cho Tống Phong đối với đệ tử Huyết Sát Tông nói chung, đối với trận chiến của mình sắp tới càng thêm âm thầm phòng bị cùng cẩn thận, trong đầu dần dần hình thành kế hoạch ứng đối.

Đạo Huyền Môn thi đấu đến đêm khuya, rồi lại sang ngày mới, liên tục không ngừng nghỉ. Một số đệ tử đã thi đấu xong thì nhắm mắt đả tọa, tận lực phục hồi trạng thái bản thân. Những đệ tử chưa thi đấu thì tập trung quan sát chiến cuộc, muốn từ đó tìm ra yếu điểm của chiêu thức bên phía Huyết Sát Tông.

Tống Phong lẳng lặng ngồi trên cự thạch, cho đến khi bên tai truyền đến âm thanh nhàn nhạt:

“Trận 68, Huyết Sát Tông chiến thắng. Trận 69 chuẩn bị.”