Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 16




Sở Ngự Bắc dựa vào thân xe, yên lặng đốt thuốc, khuôn mặt lạnh lùng, sâu thẳm ánh mắt như có như không nhìn chăm chú phương xa, không nhịn được mà hút mấy hơi, bình phục nội tâm đang nổi lên cảm giác xôn xao xa lạ, còn có thân nhiệt có chút phát đau dưới thân.

Đầu hạ ánh nắng chiều chiếu lên người anh phủ một tầng nhàn nhạt ánh kim, đem lại cảm giác cả người tôn quý lại cao ngạo.

Đó là Lộ Tình Không vẫn luôn đối mặt đánh giá,động tác hút thuốc của anh ta như người bình thường, nhưng lại tạo thành một loại khí chất quý phái ưu nhã, vậy khẳng định là người có thân phận hiển hách,cô lễ phép mà phất phất tay, “ Này, cám ơn các anh.”

Nghe được thanh âm cô gái, Sở Ngự Bắc đầu cũng không ngoảnh lại.

Sau khi trưởng thành, không có bất luận kẻ nào, bất luận việc gì khiến anh có hứng thú, khuôn mặt luôn luôn đều là một dạng bình tĩnh không biểu cảm,anh theo bản năng xem nhẹ âm thanh ngọt ngào kia, nhắm mắt điều chỉnh lại cảm xúc.

Lộ Tình Không chỉ nghĩ anh ta tính tình quái gở, cũng không miễn cưỡng, lại lần nữa cùng Tần Hãn nói lời cảm tạ, sau liền đi đến trạm xe buýt công cộng.

Đốt hết điếu thuốc, Sở Ngự Bắc kéo cửa xe ra lên xe.

Trong khoang xe còn lưu lại hương thơm phụ nữ, nhàn nhạt, rất dễ ngửi, người đàn ông con ngươi thâm trầm, hô hấp cũng có chút hỗn loạn.

“Mở cửa sổ xe ra, lái xe.” Âm thanh trầm thấp từ cổ họng vang lên, Tần Hãn biết sếp có thói quen sạch sẽ, nhất nhất làm theo.

Hương thơm dần tiêu tán, Sở Ngự Bắc hô hấp mới có thể thông thuận một chút.

Lúc xe đi ngang qua trạm xe buýt công cộng, Sở Ngự Bắc khóe mắt dư quang quét đến cô gái vừa mới từ xe anh đi xuống, mũi chân di di xuống đất chờ xe buýt.

Lộ Tình Không chu miệng nhỏ, ngón tay trỏ như có như không nhẹ điểm cánh môi, có lẽ là không phải xe cô muốn đón, cái mũi nhỏ nhăn nhăn, đôi mắt to linh động lóe tia ảo não.

Anh trước nay cũng không biết một người trên mặt có thể có nhiều biểu tình như vậy, ánh mắt như biết nói, miệng nhỏ thì thầm giống như sợ phiền lũ chim sẻ nhỏ, lại dễ dàng làm người khác nhớ kỹ.

"Tư liệu người phụ nữ xuất hiện ở bữa tiệc tối đó có sao?” Sở Ngự Bắc thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt mở miệng hỏi.

Tần Hãn đột nhiên có chút giật mình, anh cho rằng chuyện này cậu chủ sẽ không quản.

"Nhân viên công ty tài vụ Vạn Lợi, Birmingham lần trước quay vòng xảy ra vấn đề, tìm công ty bọn họ mượn mấy ngàn vạn, ông ta thời gian này không ở trong nước, lại vừa lúc đổi nhiệm kỳ mới, phỏng chừng là lầm người.”

Tần Hãn lúc ấy biết được thân phận của Lộ Tình Không rất là kinh ngạc, bắt đầu tưởng trò đùa dai, đối thủ phái tới bôi đen cậu Sở. Sau này mới biết được thực sự có việc này, bất quá là đòi nợ lầm người.

"Tư liệu về cô ta, tra toàn bộ.”

Sở Ngự Bắc mấy ngày nay bận đến sứt đầu mẻ trán, Tần Hãn cho rằng cậu chủ bây giờ mới tính sổ, không có nghi ngờ, đáp ứng "Vâng”.

“Công ty tài vụ kia, phá.”

"Vâng.”

……

Lộ Tình Không cũng không về trường học, mà chạy đến công ty tài vụ.

Kỳ thật ở đây cũng không phải một mình Lộ Tình Không kiêm chức, nhưng cô là người kiêm chức kiếm tiền giỏi nhất.

“Ông chủ, tôi đã về rồi……”

Tình hình trước mắt khiến cho Tình Không ngơ ngẩn, “Dừng tay, toàn bộ dừng lại cho tôi, các người là ai? Ở chỗ này làm cái gì?”

Viên chức dẫn đầu lấy ra văn kiện giơ ra trước mặt Lộ Tình Không, “Lệnh điều tra vụ án thương nghiệp, chúng tôi hoài nghi các người cho vay lãi phi pháp, đây là giấy thông lệnh, đồ vật nơi này đều phải niêm phong, tất cả nhân viên công ty chỉ có thể mang đi đồ đạc cá nhân.”

Lộ Tình Không trợn tròn mắt, đây là tình huống gì a?