Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 123




Editor: May

Diệp Nam Sanh thốt lời này ra miệng, lập tức lọt vào mắt lạnh bắn chết của toàn sòng bạc.

Quá trêu chọc thù hận!

Tình Không lập tức che miệng cô ấy lại, không cho cô ấy nói nữa

“Hôm nay chúng tôi kiếm đủ rồi, hôm nào lại đến.” Tình Không nói xong liền kéo cô ấy đến phòng tài vụ tính tiền.

Một ngàn vạn tiền mặt a, Tình Không lớn như thế còn chưa thấy nhiều tiền như vậy, cười đến mi mắt cong cong.

“Diệp Tử, kêu mấy người vệ sĩ tới đây đi, taớlo lắng hai người chúng ta không mang đi số tiền này được.”

Dù sao Tình Không đã ở trong xã hội lăn lộn nhiều năm, không giống Diệp Nam Sanh không rành thế sự như vậy, lo lắng của cô không phải không có lý.

Diệp Nam Sanh nghe được đề nghị của cô, quét đi buồn bực lúc trước, mắt “Đinh” sáng lên.

“Đúng, chúng ta là cô gái yếu ớt, chúng ta cần vệ sĩ.”

Nói xong, cô không nói hai lời lấ di động ra gọi điện thoại.

Nhưng người đầu kia điện thoại quả nhiên tựa hồ không phải rất vui lòng tiếp điện thoại của cô, Tình Không nhìn Diệp Nam Sanh vẻ mặt đau khổ gọi rất nhiều lần.

“Anh ấy không tiếp điện thoại tớ.” Diệp Nam Sanh rũ mắt xuống, vẻ mặt khổ sở.

Tình Không đỡ trán, “Cậu tìm anh ta làm cái gì, cậu tìm vệ sĩ trong nhà đi.”

Cuối cùng Diệp Nam Sanh ngước mắt, chớp mắt nhìn cô, “Lộ Lộ, cậu vẫn luôn biết nhà của tớ rất có tiền có phải hay không?”

Tình Không nhéo nhéo cằm cô ấy, “Đại tiểu thư của tôi ơi, cậu có điểm nào giống con cái nhà nghèo chứ?”

“Nhưng vì sao lúc cậu cần tiền không tìm tớ hỗ trợ?”

“Đó là bởi vì mỗi lần lúc tớ phải dùng tiền, đều tìm không thấy đại tiểu thư cậu nha.”

Diệp Nam Sanh ghé vào trên đầu vai Tình Không, “Thực xin lỗi Lộ Lộ, vậy chúng ta liền không thua tiền, những tiền này cậu muốn dùng như thế nào cũng được.”

Nói xong, Diệp Nam Sanh lắc lắc đầu, không đầu không đuôi lại tới một câu, “Lộ Lộ, tớ cảm thấy cậu mới không giống như là con cái nhà nghèo, không chừng cậu là công chúa của một quốc gia nào đó.”

Tình Không nâng đầu cô ấy lên, lơ đãng mà quét quét chung quanh, “Đừng đần, cậu nhìn những đôi mắt như hổ rình mồi đó không, cho dù sòng bạc để chúng ta đi, những ma bài bạc cực kỳ hung ác bên ngoài đó cũng sẽ không buông tha cho chúng ta.”

“Cậu nói phải làm sao bây giờ?”