Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 620




Ngô Thiên Lan nghe lời này, nước mắt “xoát” chảy xuống, bà ta ỷ vào được ông cụ yêu thương chiều chuộng, ở trước mặt ông ta cũng không kiêng ky gì, khóc đến một hàng nước mũi một hàng nước mắt.

“Là bố bảo con ủng hộ cho An Bích Hà, mua một bộ lễ phục của cô ta, kết quả tối hôm qua tham gia yến hội, con chỉ mặc một chút, con đã bị dị ứng thành cái dạng này, còn khiến cho con mất hết mặt mũi trước mọi người, làm cho con muốn tự tử luôn”

Ngô Thiên Lan vừa nói, trong đầu vừa nhớ tới bộ dáng chật vật của mình, trên mặt hiện ra vẻ khốn cùng, buồn bực xấu hổ muốn chết “Con đã đến bệnh viện kiểm tra, bộ váy này dùng rất nhiều thuốc nhuộm hóa chất, bác sĩ nói con bị dị ứng nghiêm trọng, nếu không phải kịp thời phát hiện mà đến bệnh viện, ai biết được con còn cơ hội đứng trước mặt bố hay không chứ”

Bà ta nói mà lại sợ ông cụ không tin, trực tiếp cầm báo cáo kiểm tra lễ phục và báo cáo kiểm tra thân thể của mình ra đứa tất cho ông cụ, để ông cụ tự nhìn.

Tối hôm qua Ngô Thiên Lan bị dị ứng thật quá nghiêm trọng, báo cáo kiểm tra thân thể ở đây, căn bản nghỉ ngơi cũng không cần.

Sau khi ông cụ nhìn qua hai phần báo cáo này, lông mày nhíu chặt, ngẩng đầu nhìn Ngô Thiên Lan một chút, trầm giọng nói: “Chuyện này là việc ngoài ý muốn, bố cũng không đoán được sẽ xảy ra loại chuyện này”

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Ngô Thiên Lan tối đi một chút.

Quả nhiên giống như lời của Bách Nhã, ông cụ Ngô căn bản cũng không có nghĩ đến do Ngô Thành Nam ra tay, thế mà trực tiếp bảo chuyện này là ngoài ý muốn.

Bàn tay bà ta nắm thật chặt, trên mặt càng thêm tủi thân: “Bố, tối hôm qua con suýt chút nữa thì chết mất…”

Ông cụ Ngô trông thấy nốt sởi trên mặt bà ta còn chưa mất đi, cuối cùng thở dài một hơi rồi nói: “Con muốn đền bù cái gì?”

Ngón tay của Ngô Thiên Lan dừng một chút, nhưng cũng không có nói ra yêu cầu của mình mà nói với ông cụ: “Bố phải điều tra rõ ràng chuyện này, con cảm thấy trong này có điều kỳ lạ. Con và mấy người bạn đều mua mấy bộ váy này nhưng chỉ có con bị dị ứng thành như vậy, con cảm thấy nhất định có vấn đề, bố giúp con tra rõ ràng, báo thù cho con”

Ông cụ Ngô nghe lời này, giữa lông mày hiện lên một suy nghĩ sâu xa.

Ngô Thiên Lan nhìn thấy bộ dạng này của ông cụ, trong lòng có chút đắc ý. Bà ta là con gái của ông cụ, sau khi anh trai rời khỏi nhà, thì bà ta vẫn luôn hầu ở bên cạnh ông cụ, cho nên bà ta rất hiểu tính cách của ông cụ.

Nếu như trực tiếp xin chức vị thay Bách Nhã thì nhất định sẽ khiến cho ông cụ nghỉ ky, dù cho là ông cụ thật sự để cho Bách Nhã tiến vào Ngô Đạt thì cũng chỉ sợ cũng sẽ sắp xếp cho một cái chức vị nhỏ không có phân lượng gì.

Bà ta cố ý nói như vậy, không chỉ không làm bại lộ mục.

đích của mình mà còn không có nhắc đến Ngô Thành Nam, nhưng lại nói ra trong chuyện đó có âm mưu.

Ông cụ luôn luôn đa nghi, nhất định sẽ nghĩ sâu, ông cụ lại yêu thương Ngô Thành Nam như thế, chắc chắn không muốn tra đến Ngô Thành Nam, đến lúc đó một bên là con gái một bên là cháu trai, không có kết thúc tốt đẹp.

Quả nhiên ông cụ trầm tư một chút, nói: “Chuyện này khả năng lớn là ngoài ý muốn, An Bích Hà bên kia đã là châu chấu sau mùa thu, chẳng nhảy nhót được mấy ngày, cô ta nhất định không có rảnh rỗi để làm chuyện này với con, chọc đến nhà họ Ngô và nhà họ Trần cũng chẳng có cái gì tốt đối với cô ta”

Trần Bách Nhã một mực cúi đầu, nghe thấy câu này của ông cụ, khóe miệng giật giật, tràn đây châm chọc.

Nói đường hoàng như thế, thực ra vẫn là đang bảo vệ cho.

Ngô Thành Nam. Ông cụ biết Ngô Thành Nam và An Bích Hà có quan hệ sâu sắc, mẹ anh ta vừa mới ám chỉ ông cụ, dẫn ông cụ theo con đường này, ông cụ rõ ràng đã hoài nghi nhưng lại không muốn truy cứu tiếp.

Xem ra con gái và cháu ngoại đặt chung một chỗ cũng không so được với cháu trai ruột của ông cụ.

Trong lòng Trần Bách Nhã vô cùng khó chịu, ngón tay nắm càng chặt hơn, nhưng trên mặt không có hiển lộ bất kỳ cảm xúc nào ra.