Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 488




Sau khi nghe thấy thế, An Vu Khang lúng túng cười một cái, vội vàng kéo cô ta xuống, lên tiếng trấn an cô ta: “Không phải, chỉ là một người chẳng mấy quan trọng.Vì quá phiền phức nên anh mới ngắt máy như thế, tránh để họ quấy rầy thế giới riêng của cả hai chúng ta”

Sở Hân mím môi, da thịt trắng nốn, lớp trang điểm nhẹ nhàng, để lộ vẻ điềm đạm đáng yêu, giống y như tên gọi của cô ta vậy.

“Anh đừng có lừa gạt em, em vừa thấy tên người gọi tới rồi” Cô ta ngước lên, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn về phía An Vu Khang: “Là do em không tốt, biết rõ anh đã có vợ có con rồi mà vẫn muốn ở cùng một chỗ với anh. Em cũng không phải là một người phụ nữ tốt, khi nghĩ đến những thứ này trong lòng em cảm thấy vô cùng khổ sở”

An Vu Khang thấy thế thì như rơi vào sự dịu dàng của cô ta, vội vàng đưa tay kéo cô ta vào lòng, lên tiếng dụ dỗ: “Sở Hân à, ai bảo em không phải người phụ nữ tốt chứ. Trong lòng chú cháu chính là một người phụ nữ tốt nhất trên thế giới, không ai có thể so sánh với em được. Em vừa dịu dàng vừa hiền dịu, xử lý việc nhà vô cùng gọn gàng khiến mỗi khi anh tới đâu đều thấy tâm trạng vô cùng thả lỏng, em giỏi hơn bất kỳ ai.”

Sở Hân rũ mắt, che đậy sự châm chọc trong ánh mắt, âm thanh nhẹ nhàng: “Thế nhưng dù sao thì em cũng chỉ là một kẻ thứ ba, một kẻ thứ ba không danh không phận, hèn hạ. Em phá hoại gia đình người khác, anh cứ ở nơi này mãi, thế thì vợ và con anh sẽ thế nào đây?”

An Vu Khang vừa nghĩ tới vợ mình và An Bích Hà, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hai người này vẫn luôn cùng nhau gây áp lực cho ông ta, áp lực công ty, áp lực gia đình, mỗi ngày luôn có rất nhiều chuyện vặt vãnh như thế khiến ông ta cảm thấy vô cùng phiền muộn.

“Hai người ấy không cần anh.”

An Bích Hà cũng đã trưởng thành, tình cảm của ông ta và mẹ An cũng không phải là quá tốt. Huống chỉ hai người họ cũng chỉ cần tiền, chỉ cần có tiền có công ty thì anh ta có ở đó hay không cũng không thành vấn đề, thế nhưng Sở Hân thì cần ông ta.

“Sao lại không cần được chứ” Sở Hân rũ mắt: “Mối quan hệ của chúng ta bắt đầu không được bao lâu, cả ngày anh không về nhà thì vợ con của anh sẽ nhanh chóng biết được sự tồn tại của em. Em đã xem không ít video người thứ ba bị đánh ghen, em xem mà cảm thấy vô cùng sợ”

Cô ta vừa nói, cơ thể cũng bắt đầu run rẩy: “Hơn nữa, con gái của anh cũng không phải một người dễ nói chuyện, em đã thấy con gái anh trên tivi rồi. Bây giờ cô ấy đang năm quyền điều hành công ty, nếu biết được sự tồn tại của em thì e rằng.

Sở Hân vừa nói hốc mắt liền trở nên ươn ướt, tỏ vẻ đáng thương nhìn An Vụ Khang, An Vu Khang nghĩ đến tính cách của An Bích Hà, ánh mắt cũng trở nên căng thẳng: “Em đừng lo lắng, An Bích Hà không dám động vào em đâu. Trong tay anh đang nằm cái cán của nó, bốn năm trước nhà họ An đã xử lý một phiền phức lớn cho nó vì thế nếu dùng chuyện này thì nó sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ đâu”

Sở Hân nghe thấy thế, ngón tay siết chặt.

Chuyện bốn năm trước An Bích Hà gây phiền phức lớn cũng chính là chuyện mà tổng giám đốc Hoắc bảo cô ta đi điều tra.

Ánh mắt Sở Hân thoáng động, trong lòng cô ta có suy nghĩ riêng. Cô ta phải khiến An Vu Khang cam tâm tình nguyện kể hết những chuyện đã xảy ra bốn năm trước cho cô ta nghe, như thế thì cô ta mới có thể hoàn thành xong nhiệm vụ của tổng giám đốc Hoắc.

Một khi tổng giám đốc Hoắc có được bí mật mới có thể yên tâm đối phó với nhà họ An, hoàn toàn giải quyết được cái tên An Vu Khang này, cô ta cũng không cần đến phục vụ cái thứ người đồi bại như thế này.

Mặc dù Sở Hân làm công việc này thế nhưng cô ta vô cùng xem thường mấy tên đàn ông vứt bỏ vợ con ở nhà, ra ngoài bao nuôi người phụ nữ khác.

Sau khi gặp cái tên lăng nhăng An Vu Khang này, cả đời này cô ta cũng không muốn lấy chồng nữa Trong lòng Sở Hân thầm phỉ nhổ, sau đó nói với An Vụ Khang: “Trưa này em không muốn nấu cơm, hay là chúng ta ra ngoài ăn đi anh. Mấy bữa trước lúc em ra ngoài thì vô tình thấy được một nhà hàng trông có vẻ ngon đấy”

Cô ta nói địa chỉ của nhà hàng đó, An Vu Khang cảm thấy hơi sững sốt, dường như nhà hàng này nằm gần công ty của ông ta.

Ông ta cảm thấy hơi do dự, sợ người ở công ty và An Bích Hà sẽ nhìn thấy. Thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt mong chờ của Sở Hân thì cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

An Bích Hà đợi ở công ty hơn nửa ngày, không đợi An Vu Khang trở lại cũng không đợi điện thoại của ông ta, thế mà lại thấy được tin tức tập đoàn Ngô Đạt hủy bỏ mọi quan hệ với tập đoàn An Thị.

Trước đó, tập đoàn Ngô Đạt không bày tỏ rõ là tập đoàn An Thị đang nhận được sự giúp đỡ của họ, thế nhưng vẫn có ám chỉ cho việc này. Thế nhưng sau lần thanh minh này thì đã nói rõ việc tập đoàn An Thị không có bất kỳ quan hệ nào với tập đoàn Ngô Đạt, không hề có quan hệ làm ăn.

Điều này cũng cho thấy rõ, tập đoàn Ngô Đạt không muốn trở thành chỗ dựa cho tập đoàn An Thị.