Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 368




“Mẹ nó, chết tiệt!” Lạc Hiếu Nhã không nhịn được mà chửi tục.

Cô không ngờ Phương Ly lại được thả ra sớm như vậy, lại còn gặp được bà cụ Lạc rồi vạch trần thân phận của Hoắc Tùng Quân.

Lạc Hiếu Nhã cúp điện thoại rồi chạy tới Hoắc Kỳ.

Bấy giờ bà cụ Lạc đã đến cổng Hoắc Kỳ, đi tới đi lui không dám vào.

Trần Thanh Minh tách khỏi gia đình để lập nghiệp nên công ty của anh ta cũng chỉ là một doanh nghiệp nhỏ, không thể so sánh với Tập đoàn Hoắc Kỳ được. Cả tòa nhà này đều là của Hoắc Kỳ, bên trên có logo của công ty trông vô cùng bắt mắt. Các tòa cao ốc đem lại cảm giác vô cùng ngột ngạt và áp bức.

Đồng thời hệ thống an ninh ở đây cũng vô cùng nghiêm mật, bảo vệ đứng ngoài cổng đều là hung thần ác sát khiến bà cụ thậm chí còn không dám tới gần. Bà cụ đứng vòng vo ở bên ngoài hơn hai mươi phút mà vẫn không dám tiến vào trong.

Trong lúc bà cụ đang do dự thì cháu trai Lạc Quang gọi điện thoại tới, giọng nói nghe rất chán nản: “Bà ơi, bố cháu bị cách chức rồi, hiện giờ bố cháu đang tiếp nhận điều tra, còn phải bồi thường một số tiền lớn nữa. Tất cả của cải nhà chúng ta góp được đều phải bỏ ra để bồi thường hết rồi.”

Bà cụ nghe cháu trai nói thế thì vô cùng sốt ruột. Mấy năm qua bà cụ ăn ngon ngủ yên, không bị gia đình con trai thứ hai làm chướng mắt nên cuộc sống trôi qua thoải mái miễn bàn. Hiện giờ con trai cả, đứa con mà bà cụ yêu nhất lại mất việc, không còn của nả, cuộc sống trước khi cũng sẽ một đi không trở lại nữa.

Bà cụ sốt ruột ngẩng đầu nhìn lên logo Hoắc Kỳ được mạ vàng thì cắn răng đi vào.

Nhìn từ bên ngoài, Hoắc Kỳ trông vô cùng khí thế, là Tổng giám đốc của Tập đoàn nên chắc chắn Hoắc Tùng Quân sẽ có rất nhiều tiền. Hiện giờ dù có nói thế nào đi chăng nữa thì bà cụ vẫn là bà nội của Lạc Hiếu Nhã, Lạc Hiếu Nhã và Hoắc Tùng Quân đang yêu đương nên anh cũng phải có hiếu với bà cụ mới phải chứ. Chỉ cần Hoắc Tùng Quân tuồn ra ngoài một ít của cải thôi là cũng đủ cho cả nhà họ ăn uống, vui chơi rồi.

Sau khi nghĩ như thế nên bà cụ Lạc cảm thấy tự tin hơn, bước chân cũng trở nên vững vàng hơn nhiều.

Đi đến cổng, quả nhiên bà cụ bị chặn lại. Nhân viên bảo vệ quan sát bà rồi hỏi: “Bà là ai? Đến Hoắc Kỳ làm gì?”

Bà cụ hất cằm lên rồi ngẩng đầu, ưỡn ngực: “Tôi đến tìm Hoắc Tùng Quân”

Bà cụ vừa dứt lời thì các nhân viên bảo vệ liếc mắt nhìn nhau, lông mày nhíu chặt lại. Họ làm việc ở Hoắc Kỳ cũng được một thời gian khá dài rồi nên cũng biết bà nội của Hoắc Tùng Quân đã qua đời từ lâu, thể bà già này là ai đây?

Thấy họ không tin thì bà cụ nhìn họ bằng ánh mắt vô cùng kiêu ngạo rồi nói: “Cậu cứ nói với Hoắc Tùng Quân là bà nội của Lạc Hiếu Nhã đến tìm là cậu ta sẽ đồng ý cho tôi vào ngay”

Nhân viên bảo vệ nghe vậy thì hiểu ra, hóa ra người này không phải bà nội của Tổng giám đốc Hoắc nhưng Lạc Hiếu Nhã là ai nhỉ?

Nhưng nhìn dáng vẻ tự tin của bà cụ thì họ biết ngay Lạc Hiếu Nhã không phải người bình thường. Các nhân viên bảo vệ không còn cách nào khác nên đành nói: “Bà theo tôi qua bên đó ngồi nghỉ chút đã, để chúng tôi đến phòng làm việc của Tổng giám đốc xác minh lại một chút.”

Họ không dám chậm trễ nên một người ngồi ở dưới sảnh đợi cùng bà cụ còn một người thì chạy đến quầy lễ tân nhờ báo tin lên phòng làm việc của Tổng giám đốc.

Quầy lễ tân thấy thế thì gọi điện trực tiếp cho Triệu Khôi Vĩ. . truyện teen hay

Triệu Khôi Vĩ còn thấy chiêu trò này giống mấy tay lừa đảo nên chỉ cười giễu cợt vài tiếng, lừa ai không lừa lại đến Hoắc Kỳ để lừa đảo, ai ngờ anh ấy nghe thấy cô nhân viên ở quầy tiếp tân nói người đến đây là bà nội của Lạc Hiếu Nhã. Vậy là vẻ mặt anh ấy căng cứng lại, vội vàng nói: “Các cô các cậu bảo bà cụ chờ một lát, đưa thức ăn nước uống đầy đủ lên, không được chậm trễ. Để tôi đi tìm Tổng giám đốc Hoắc”

Triệu Khôi Vĩ không biết nhà Lạc Hiếu Nhã đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại lòi đâu ra một bà nội nhưng anh ấy chỉ biết là, miễn là chuyện liên quan đến Lạc Hiếu Nhã thì đều là chuyện lớn đối với Tổng giám đốc Hoắc. Thế nên anh ấy vội vàng chạy đến gõ cửa phòng làm việc của Hoắc Tùng Quân.

Một giọng nói truyền tới từ bên trong, Triệu Khôi Vĩ lao vào.

Hoắc Tùng Quân ngẩng đầu lên nhìn anh ấy thì nhíu mày lại: “Cậu gấp vậy làm gì? Hoắc Kỳ phá sản à?”.

Triệu Khôi Vĩ nuốt một ngụm nước bọt rồi từ từ nói: “Tổng giám đốc Hoắc, bà nội của cô Lạc nói có chuyện muốn gặp anh.”

Nghe Triệu Khôi Vĩ nói xong thì Hoắc Tùng Quân hơi sửng sốt rồi ánh mắt dần trở nên lạnh lùng.